Quá Khứ Đau Đớn

Hoa Cỏ Mùa Xuân

Đang theo dõi

3

Số truyện

362

Theo dõi truyện

953

“Ly hôn đi. Con để em nuôi, quán rượu để anh giữ.”

Giọng nói của Trần Mặc lạnh như dao, đâm thẳng vào tim tôi.

Tôi đang nằm trên giường bệnh, vết mổ sinh vẫn còn âm ỉ đau. Trong tay là cô con gái mới sinh ba ngày.

Cơn đau khi thuốc tê tan đi khiến trán tôi toát mồ hôi, nhưng cũng chẳng thấm vào đâu so với câu nói vừa rồi của anh.

“Gì cơ?”

Tôi nghe thấy giọng mình run rẩy, như thể không phải phát ra từ chính mình.

Anh đứng bên cửa sổ, dáng người cao ráo nổi bật dưới ánh sáng ngược.

Ống tay áo sơ mi trắng được xắn lên đến khuỷu, lộ ra chiếc đồng hồ tôi tặng anh năm ngoái.

Ánh mặt trời chiếu sau lưng anh, tạo thành một quầng sáng khiến tôi không thể nhìn rõ vẻ mặt anh.

“Anh nói là… ly hôn đi.”

Anh bước đến gần hai bước, giọng nói bình thản như đang bàn chuyện thời tiết.

“Hợp đồng anh đã soạn sẵn. Em dắt con đi, anh đưa năm trăm triệu tiền mặt. Quán rượu ‘Dạ Lam để anh giữ.”

Tôi theo phản xạ siết chặt đứa trẻ trong lòng. Con bé vẫn ngủ ngon lành, chẳng hề biết cha mình đang chuẩn bị rũ bỏ nó.

Bình luận

Tổng đánh giá: 0

Danh sách đánh giá

  • 5 sao - Đọc tại trang 100

    Một truyện hay với cốt truyện hấp dẫn và những nhân vật sống động.

  • 4 sao - Đọc tại trang 150

    Không gian và bối cảnh trong truyện được mô tả rất chi tiết, khiến người đọc dễ dàng hòa mình vào câu chuyện.