
- THẾ THÂN -
Page Edit: Striving for growth
************************************
Mọi người đều cho rằng ta sẽ nổi trận lôi đình, không ngờ ta lại thoải mái đồng ý, nên không khỏi ngẩng đầu lên nhìn ta.
Bùi Chuẩn cũng sửng sốt, ngước nhìn về phía ta.
Ta lười biếng đứng dậy, xoa xoa cổ:
"Nếu không có chuyện gì khác thì bãi triều đi."
Nói xong, trước khi mọi người kịp mở miệng, ta vội vàng nhấc chân bỏ chạy lấy người.
Trở lại ngự thư phòng, ta cầm bút vẽ một bức tranh như thường lệ. Người trong tranh có thân hình cao lớn, tay cầm phật châu, nhưng ngũ quan trên khuôn mặt lại trống rỗng, chỉ có một đôi mắt hoa đào ẩn tình.
Dư công công cung kính bưng chu sa lên, ta chấm một vệt đỏ lên đầu ngón tay, điểm lên khóe mắt người trong tranh.
Ta ngơ ngẩn nhìn đôi mắt kia, thở dài, cuộn bức tranh lại như thường lệ rồi để Dư công công cất vào ngăn bí mật.
Hắn nhận lấy bức tranh, mày nhíu chặt đến mức có thể kẹp chế+ một con ruồi, vẻ mặt càng đau lòng:
“Đế Cơ đã phải lòng Bùi tướng quân, sao phải khổ như vậy chứ?"
Biết hắn cũng hiểu sai ý như mọi người, ta không thèm giải thích, chỉ xua tay bảo hắn lui ra.
Page Edit: Striving for growth
************************************
Mọi người đều cho rằng ta sẽ nổi trận lôi đình, không ngờ ta lại thoải mái đồng ý, nên không khỏi ngẩng đầu lên nhìn ta.
Bùi Chuẩn cũng sửng sốt, ngước nhìn về phía ta.
Ta lười biếng đứng dậy, xoa xoa cổ:
"Nếu không có chuyện gì khác thì bãi triều đi."
Nói xong, trước khi mọi người kịp mở miệng, ta vội vàng nhấc chân bỏ chạy lấy người.
Trở lại ngự thư phòng, ta cầm bút vẽ một bức tranh như thường lệ. Người trong tranh có thân hình cao lớn, tay cầm phật châu, nhưng ngũ quan trên khuôn mặt lại trống rỗng, chỉ có một đôi mắt hoa đào ẩn tình.
Dư công công cung kính bưng chu sa lên, ta chấm một vệt đỏ lên đầu ngón tay, điểm lên khóe mắt người trong tranh.
Ta ngơ ngẩn nhìn đôi mắt kia, thở dài, cuộn bức tranh lại như thường lệ rồi để Dư công công cất vào ngăn bí mật.
Hắn nhận lấy bức tranh, mày nhíu chặt đến mức có thể kẹp chế+ một con ruồi, vẻ mặt càng đau lòng:
“Đế Cơ đã phải lòng Bùi tướng quân, sao phải khổ như vậy chứ?"
Biết hắn cũng hiểu sai ý như mọi người, ta không thèm giải thích, chỉ xua tay bảo hắn lui ra.
Bình luận