
Mệnh Cách Quý Giá Và Con Đường Đẫm Máu
Năm ta ba tuổi, đang mải cho heo ăn thì có một đạo sĩ tập tễnh tới, nhìn chằm chằm vào ta, bảo rằng mệnh cách của ta quý giá không thể tả nổi.
Ta không tin.
Ta nghi cái chân què của ông ta là do nói xằng nói bậy mà bị người ta đánh què.
Thế rồi mười ba năm sau, phụ thân và mẫu thân ruột ở phủ Thừa tướng đến tìm ta.
Họ muốn ta thế chỗ vị thiên kim giả mạo, gả cho vị tiểu vương gia trăng hoa nhất kinh thành làm kế thất.
Một tháng trước ngày xuất giá, đúng dịp thánh thượng thiết yến mừng sinh thần.
Mang theo tâm niệm liều chết, ta ôm dao mổ heo lao lên mưu sát hoàng đế.
Dao lệch một đường, máu từ cánh tay ta túa ra đầm đìa.
Ánh mắt ta lóe sáng, nhìn thẳng vào gương mặt tái mét như tro tàn của phụ thân, kích động nói:
“Phụ thân! Nữ nhi nhẫn nhục chịu đựng, khổ luyện dao mổ suốt mười ba năm, cuối cùng cũng giết được con chó hoàng đế trong miệng người!”
“Chiếc long bào mà người bảo mẫu thân âm thầm thêu, nữ nhi cũng đã giấu kỹ trong mật thất rồi.”
“Tám ngàn lượng sính lễ người nhận được khi gả nữ nhi, con đều dùng để thu mua tử sĩ, mở đường cho đại ca lên ngôi Thái tử.”
“Chỉ cần phụ thân hạ lệnh, tất cả chúng ta sẽ đồng lòng phò tá người soán vị xưng đế!”
Bình luận