Duyên Nợ Cung Đình

Hoa Cỏ Mùa Xuân

Đang theo dõi

3

Số truyện

362

Theo dõi truyện

953

Ngày ta bệnh mất, toàn cung phủ trướng, bi ai trùng trùng.

Duy chỉ hoàng đế Yến Lăng chẳng lấy gì làm đau buồn, chỉ lộ vẻ phiền muộn trong lòng.

Cái phiền muộn ấy, phát sinh từ nửa tháng trước, bởi hắn muốn lập muội muội ta – Thôi Minh Thư – làm quý phi, mà ta cùng hắn tranh cãi kịch liệt, đến nay chưa từng cúi đầu nhận sai.

Phiền muộn ấy, còn bởi bọn quan Lễ bộ không biết nhìn sắc mặt, quỳ rạp ngoài điện, thưa rằng không rõ nên định thuỵ hiệu gì cho hoàng hậu, nên chép sinh bình ra sao, nên nhập lăng thế nào.

Tấu chương như tuyết đọng trên mái, chất đầy án thượng, bá quan văn võ đều dùng lời hoa mỹ mà đoán xem long nhan hỉ nộ.

Có kẻ nói nên định thuỵ hiệu là “Hiền Đức Ôn Cung”, song ta từng vì Yến Lăng bị kẻ khác cắt xén phần ăn, mà vung đao đuổi theo thái giám mắng ba con phố, chẳng khác gì dã phụ.

Có người nói sinh bình ta cao quý vô ưu, nhưng kể từ lúc hắn đăng cơ, ta cùng hắn chẳng cãi nhau thì cũng giận dỗi, tựa hồ lúc nào cũng khóc, lúc nào cũng rơi lệ.

Nói đến nhập lăng, Yến Lăng rốt cuộc cũng nhớ tới đôi chút tốt lành của ta, phu thê một hồi, hắn chẳng tiếc ban cho ta chút huy hoàng sau khi chết, ân chuẩn cho được đồng táng cùng hắn.

Bình luận

Tổng đánh giá: 0

Danh sách đánh giá

  • 5 sao - Đọc tại trang 100

    Một truyện hay với cốt truyện hấp dẫn và những nhân vật sống động.

  • 4 sao - Đọc tại trang 150

    Không gian và bối cảnh trong truyện được mô tả rất chi tiết, khiến người đọc dễ dàng hòa mình vào câu chuyện.