Chương 9 - Xuyên Không Làm Nữ Phụ

Sau khi xác nhận lại thông tin cá nhân và ngoại hình của Liên Dung, tôi cũng có niềm tin vào phần ký ức đến một cách bất chợt này hơn, khoảng 90%.

Tôi khá hài lòng về anh chồng Lục Minh Kỳ.

Nếu như có thể, tôi không hy vọng hai đứa sẽ đi đến bước đường ly hôn.

Nhưng hễ nghĩ đến cảnh anh lạnh lùng vô tình ném đơn ly hôn vào mặt tôi, tôi lập tức ném cái suy nghĩ này xuống dưới đất rồi ra sức gi.ẫm đ.ạp.

Cóc ba chân mới khó tìm chứ đàn ông hai chân ngoài kia đầy, chẳng phải sao?

Dù gì cũng là một cuộc hôn nhân không có tình yêu, tôi cũng tích cóp được một ít rồi, lúc dứt áo ra đi cũng thấy thoải mái và vui vẻ.

Nếu như có nhu cầu thì làm như cách của mẹ tôi cũng được, bỏ ra chút t.iền bao nuôi vài người hợp ý mình mà không phải thường xuyên ra ngoài xã giao nữa.

Tuyệt vời.

“Ờ, vậy để em nhắn Tiểu Lý bảo bạn cô ấy làm lại CV.”

“Anh sẽ nhắn cho em email của anh, bảo Tiểu Lý nói với bạn của cô ấy viết tên anh vào chỗ người giới thiệu, chắc chắn sẽ qua.”

Tôi làm theo những lời anh nói, nhanh chóng giải quyết cho xong chuyện này, trong wechat Tiểu Lý liên tục nói lời cảm ơn.

Xong chuyện, tôi thấy hơi buồn ngủ bèn đứng dậy vươn vai.

“Em về phòng đây, anh làm xong việc thì nhớ nghỉ ngơi sớm.”

Lục Minh Kỳ hỏi: “Em có chắc sức khỏe của mình vẫn ổn chứ?”

“Em chắc.”

Anh gật đầu: “Vậy chúng ta đừng chia phòng ngủ nữa nhé?”

Tôi ngây người, chữ “được” đến đầu môi rồi nhưng gương mặt tươi cười kia của Liên Dung lại thoắt ẩn thoắt hiện trong tâm trí.

Thế là tôi đổi ý: “Đợi em điều chỉnh lại giờ giấc nghỉ ngơi của mình đã, dạo gần đây em hay thức giấc lúc nửa đêm, em sợ sẽ ảnh hưởng đến việc nghỉ ngơi của anh.”

Lục Minh Kỳ nói không sao: “Anh ngủ ít, sẽ không ảnh hưởng gì đâu.”

“Có ảnh hưởng.”

“Không ngủ cùng em mới ảnh hưởng đến việc anh nghỉ ngơi đấy.”

Còn có chuyện này nữa sao?

Tôi cứng họng, sau đó nói: “Người làm việc lớn sao có thể trầm mê nữ sắc được chứ!”

Lục Minh Kỳ như nghe được câu chuyện cười, gương mặt anh rạng rỡ.

“Anh đã quen ngủ với em rồi, em nghĩ đi đâu đấy? Hoặc là em đang định ám chỉ điều gì với anh?”

Nói cái gì vậy trời?

Tôi vã đến thế sao?

Nhưng…

Sau này anh phải lòng Liên Dung, tôi với anh mỗi người một ngả, không biết sau này liệu tôi còn có thể ngủ với một người đàn ông chất lượng năm sao như anh nữa không.

Tôi hơi do dự.

Lục Minh Kỳ thấy tôi không nói gì, anh bèn nói: “Anh chỉ đùa thôi, em vừa mới khỏe lại, anh sẽ không làm gì em đâu.”

“Không.”