Chương 8 - Xuyên Không Làm Nữ Phụ

Tôi cho rằng, mình không nhất thiết phải duy trì một mối quan hệ tình thân như thế.

Hồi lấy Lục Minh Kỳ, bố đã cho tôi một một khoản tiền lớn để làm của hồi môn, về sau ông cũng lấy lại hết.

Đó là thứ cuối cùng nhà họ Giang cho tôi, là phần thưởng cho sự cống hiến vì dòng tộc của tôi.

Con gái lấy chồng như bát nước đổ đi. Với họ, tôi không quan trọng, với tôi họ cũng chẳng khác là bao.

Tôi không tiếp tục chủ đề này nữa mà cầm điện thoại rồi gửi CV của Liên Dung cho anh.

“Em nghe nói dạo này anh cả đang thiếu người, Tiểu Lý có một người bạn vừa mới tốt nghiệp, học về ngành này, anh xem xét xem thế nào.”

Lục Minh Kỳ ngạc nhiên, anh biết từ trước đến nay tôi không bao giờ xen vào chuyện của công ty.

Nhưng sau đó anh đã nhanh chóng hiểu ra: “Tiểu Lý bảo em tới tìm anh à?”

“Cô ấy chỉ nhắc qua thôi, một cơ hội phỏng vấn thôi mà, nhận hay không còn phải xem quyết định của anh đã.”

“Cô ấy cũng rành chuyện công ty quá nhỉ.”

“Dù gì cô ấy cũng làm việc ở nhà họ Lục, ít nhiều cũng nghe ngóng được một chút tin tức chứ.”

Lục Minh Kỳ nở một nụ cười đầy ẩn ý, cuối cùng anh vẫn mở CV của Liên Dung ra xem.

Công ty có phòng nhân sự chuyên phụ trách mảng này, bình thường phải qua vài vòng lựa chọn CV mới được đưa đến tay anh, khi đó sẽ là vòng phỏng vấn cuối cùng, những người được ở lại đều có tài năng của mình.

Nhìn hàng mày càng lúc càng nhíu chặt của Lục Minh Kỳ.

“CV viết tàm tạm.” Anh đưa ra nhận xét: “Kinh nghiệm làm việc có liên quan đến chức vụ.”

Tôi không quan tâm kết quả: “Anh xem rồi quyết định, em chỉ hứa với Tiểu Lý là sẽ nói với anh thôi.”

“Cho cô ta một cơ hội phỏng vấn cũng được.”

“Nhưng nếu vẫn gửi bản CV này cho phòng nhân sự thì cũng chỉ phí công vô ích thôi, một ngày họ phải đọc mấy trăm bản CV, viết CV kiểu này họ sẽ không ưng đâu.”

“Chẳng phải phần lớn CV đều viết theo kiểu này sao?”

“Viết không gãy gọn, quan trọng là không có gì nổi bật, đã là trợ lý đi theo sếp lớn thì phải thường xuyên chịu trách nhiệm chỉnh sửa lại các loại tài liệu và hợp đồng. CV còn không viết nên hồn thì bảo người ta làm sao yên tâm giao việc cho cô ta làm đây.”

Bây giờ anh khó với người ta, sau này lỡ cô ta có làm mọi chuyện rối tung lên, chẳng phải anh sẽ chịu trách nhiệm hết sao?

Tôi nhủ thầm.

Bây giờ anh khó với người ta, sau này lỡ cô ta có làm mọi chuyện rối tung lên, chẳng phải anh sẽ chịu trách nhiệm hết sao?

Tôi nhủ thầm.