
Vân Sơ
Tác giả : 7
(5/5)
chương
1
lượt xem
0
theo dõi
✍️ Tên: Vân Sơ - 云初
✍️ Tác giả: 西枝
✍️ Link: inbox Thị Mỡ lấy nha
✍️ Nhà nhận: Tớ Là Con Ma Nè
——————————
✍️ Giới thiệu:
Ta là đích nữ thái phó của thái tử, là tiểu thanh mai của Phong Ưng tướng quân Kì Uyên.
Trước lúc xuất chinh, chàng ấy đã hứa với ta rằng: "Sơ Sơ, đợi ta quay về sẽ đến cưới nàng."
Ngay lập tức ta vui vẻ đồng ý.
Kết quả lần gặp lần nữa không phải là vào tiệc thành hôn của ta và chàng mà lại là lúc chàng thành đế vương mới của nước địch.
Ở nơi biên thùy xa xôi, Kì Uyên ngồi bên cạnh giai nhân, lạnh nhạt nhìn về phía ta: "Có phải là ta đã từng gặp cô ở đâu không?"
1.
Nguyên Dương năm thứ 16, toàn kinh thành chìm sâu vào đêm tối, bách tính vẫn luôn tuân thủ giờ giới nghiêm như thường lệ.
Thế nhưng ta lại vội vàng vào cung, Tùy đế triệu tập các quần thần vào đêm khuya, nghe nói là có một vài tin tức về Kì Uyên.
Kì Uyên, người nam nhân tuyệt vời của ta, đã gục ch.ết ở trên chiến trường.
Ngay lúc này, ánh đèn sáng rực trước cửa điện, phía trước bậc cửa thái giám nhướng đôi mày mỏng, giọng nói vô cùng sắc bén, nở một nụ cười chẳng có chút ý tốt nào giữ ta lại.
"Đợi đã, Thanh Ưng tướng quân, quy tắc trong hoàng cung người quên rồi à?"
Ta nhếch môi, giơ tay lên xoay vòng, bộ y phục bình thường cũng trở nên gợn sóng. Ta chụp lấy bàn tay da nhăn khô đó điềm tĩnh nói: "Ông có nhìn thấy thanh kiếm không?"
Chắc hẳn là ông ta đang bị ta làm cho tức giận, những đường gân xanh trên trán co giật run run, nghiến chặt răng rồi nói: "Đa tạ tướng quân, lão nô mạo phạm rồi."
✍️ Tác giả: 西枝
✍️ Link: inbox Thị Mỡ lấy nha
✍️ Nhà nhận: Tớ Là Con Ma Nè
——————————
✍️ Giới thiệu:
Ta là đích nữ thái phó của thái tử, là tiểu thanh mai của Phong Ưng tướng quân Kì Uyên.
Trước lúc xuất chinh, chàng ấy đã hứa với ta rằng: "Sơ Sơ, đợi ta quay về sẽ đến cưới nàng."
Ngay lập tức ta vui vẻ đồng ý.
Kết quả lần gặp lần nữa không phải là vào tiệc thành hôn của ta và chàng mà lại là lúc chàng thành đế vương mới của nước địch.
Ở nơi biên thùy xa xôi, Kì Uyên ngồi bên cạnh giai nhân, lạnh nhạt nhìn về phía ta: "Có phải là ta đã từng gặp cô ở đâu không?"
1.
Nguyên Dương năm thứ 16, toàn kinh thành chìm sâu vào đêm tối, bách tính vẫn luôn tuân thủ giờ giới nghiêm như thường lệ.
Thế nhưng ta lại vội vàng vào cung, Tùy đế triệu tập các quần thần vào đêm khuya, nghe nói là có một vài tin tức về Kì Uyên.
Kì Uyên, người nam nhân tuyệt vời của ta, đã gục ch.ết ở trên chiến trường.
Ngay lúc này, ánh đèn sáng rực trước cửa điện, phía trước bậc cửa thái giám nhướng đôi mày mỏng, giọng nói vô cùng sắc bén, nở một nụ cười chẳng có chút ý tốt nào giữ ta lại.
"Đợi đã, Thanh Ưng tướng quân, quy tắc trong hoàng cung người quên rồi à?"
Ta nhếch môi, giơ tay lên xoay vòng, bộ y phục bình thường cũng trở nên gợn sóng. Ta chụp lấy bàn tay da nhăn khô đó điềm tĩnh nói: "Ông có nhìn thấy thanh kiếm không?"
Chắc hẳn là ông ta đang bị ta làm cho tức giận, những đường gân xanh trên trán co giật run run, nghiến chặt răng rồi nói: "Đa tạ tướng quân, lão nô mạo phạm rồi."
Bình luận