Chương 93 - Tình Ca
Một tuần trôi qua nhanh chóng, hôm nay là ngày Thắng Vũ lên đường ra nước ngoài theo lời mời từ ban tổ chức cuộc thi piano.
Khi chiếc ô tô vừa ra khỏi cổng, anh quay đầu nhìn và vẫy tay chào hai người quan trọng nhất của mình.
- Cô ơi, hôm nay.. cô cho cháu ra ngoài nhé. Có lẽ.. cháu sẽ đi nguyên ngày luôn, tới tối mới về ạ. – Thi San ấp úng lên tiếng khi chiếc xe do Thắng Vũ điều khiển đã khuất khỏi tầm mắt.
- Cháu đi hẹn hò với Thanh Phong phải không? – Bà Hoàng Mai nháy mắt, hỏi.
- Không phải đâu ạ. Cháu.. chỉ làm người hoạt cảnh trong MV của anh ấy thôi. Anh ấy quay để đóng góp vào chương trình Trái Tim Yêu Thương. Họ sẽ tập hợp các MV của các nghệ sĩ và những người có tên tuổi trong dòng nhạc hàn lâm cổ điển để ra một CD gây quỹ mổ tim cho các em bé ạ.
- Thì ra là vậy. Sao Thắng Vũ của chúng ta không tham gia nhỉ? Cô chẳng nghe nó nói gì cả.
Thi San chỉ cười trừ khi nghe bà Hoàng Mai thắc mắc bởi vì cô cũng có biết gì đâu mà trả lời. Thắng Vũ cũng chẳng nói gì với cô chứng tỏ anh không hề có ý định tham gia vào chương trình này.
Bản thân cô cũng rất lấy làm lạ vì trước giờ anh luôn hoạt động tích cực trong các phong trào thiện nguyện với các quy mô lớn và nhỏ.
Lúc cả hai người vừa quay lưng định vào nhà thì Thanh Phong cũng vừa đến. Anh vội vàng bấm còi để ngăn bước chân họ rồi lập tức mở cửa xe bước xuống.
Thi San hơi ngạc nhiên vì anh đến sớm hơn so với giờ đã hẹn.
- Cháu chào cô ạ. Cháu đến để xin cô cho cháu mượn cô diễn viên bất đắc dĩ này. Vì là MV cây nhà lá vườn nên không có tiền thuê diễn viên nổi tiếng ạ.
Thanh Phong vừa dứt lời thì mọi người cùng cười xòa. Bà Hoàng Mai biết anh chỉ nói thế thôi chứ với tiềm lực tài chính của anh thì thuê cả minh tinh thế giới đóng chung còn được nữa chứ huống gì là các cô diễn viên nổi danh trong nước.
Thế nhưng, những điều gì thuộc về nghệ thuật đều không thể đong đếm, định giá giá trị nghệ thuật bằng tiền bạc hay sự nổi tiếng. Có lẽ khuôn mặt ngây thơ của Thi San hợp với nội dung của MV này và cô chính là lựa chọn tốt nhất cho vai nữ chính.
- Hai đứa đi đi kẻo trễ.
Bà Hoàng Mai vừa nói vừa đẩy Thi San về phía Thanh Phong. Đôi nam nữ cùng chào tạm biệt bà rồi nhanh chóng lên xe và chạy thẳng đến địa điểm được chọn.
- Anh mua nhiều bánh vậy? – Thi San tròn mắt khi nhận lấy chiếc túi từ anh.
- Ừ, em ăn đi, anh sợ em chưa kịp ăn sáng nên mua đó. – Anh dịu dàng đáp.
Cô tủm tỉm cười, lấy ra một cái bánh và ăn ngon lành. Thật ra, cô đã dùng bữa sáng với hai mẹ con Thắng Vũ rồi. Hôm nay anh phải ra sân bay sớm nên khi đồng hồ vừa điểm năm giờ sáng thì cô đã đi chợ và nấu món bún bò cho cả ba người.
Thức ăn cũng đã được sơ chế hết, bà Hoàng Mai chỉ việc nấu thôi. Cũng may là Thắng Vũ rời nhà đúng ngày này chứ nếu không thì cô cũng chẳng biết anh sẽ có thái độ gì khi thấy cô đi cùng Thanh Phong nữa.
Vừa trông thấy Thanh Phong bước xuống xe, mọi người trong ê kip đều chạy đến và tay bắt mặt mừng, đồng thời giới thiệu bản thân họ với Thi San.
Một chị gái chỉ nhỉnh hơn Thi San vài tuổi nhanh chóng nắm tay cô, dẫn đến chiếc xe tải nhỏ gần đó và bắt đầu trang điểm, thắt tóc cho cô.
- Da em láng mịn thật đấy. Như vậy sẽ trang điểm nhanh hơn, không cần che khuyết điểm gì cả. – Chị gái trầm trồ khen ngợi.
Phía bên kia, nam chuyên viên trang điểm cũng đang giúp Thanh Phong vuốt keo lên tóc. Anh là đàn ông nên không cần trang điểm kỹ càng như cô, chỉ cần một lớp kem nền và một chút son trên môi để khi lên hình thì gương mặt sẽ không bị tái nhợt, thiếu sức sống.
- Em vào trong xe thay bộ váy này nhé.
- Vâng.
Cô gái quê nhận lấy chiếc váy hoa đơn giản rồi làm theo hướng dẫn của nữ chuyên viên trang điểm. Khi cô từ trong xe bước ra, mọi người đều gật gù với tạo hình gần như sát với yêu cầu của kịch bản.
Khi mặt trời đã lên cao và chiếu những tia nắng lấp lánh xuyên qua tàn lá thẫm thì những cảnh quay đầu tiên cũng bắt đầu.
Theo hướng dẫn của đạo diễn, Thi San cất bước đi vào sâu bên trong khu rừng. Cô cũng không cần biểu cảm nhiều mà chỉ việc nhìn ngó xung quanh để lột tả hình ảnh của một cô gái đang tìm kiếm nơi phát ra tiếng vĩ cầm đầy mê hoặc.
Cảnh quay ngỡ như vô cùng đơn giản nhưng khi lọt qua ống kính của những anh chàng quay phim chuyên nghiệp thì lại trở nên thơ mộng đến nao lòng.
Những tia nắng lúc đậm lúc nhạt luân phiên rơi xuống trên mái tóc đen óng cả của cô gái có gương mặt thuần khiết như giọt sương sớm mai. Từng chiếc lá vàng cuối mùa thu lả tả cuốn theo từng cơn gió bay theo bước chân miệt mài.
Ngay cả chiếc lá vỡ vụn dưới gót giày cô cũng tạo nên một điểm nhấn tuyệt vời cho cảnh quay đắt giá vào khoảnh khắc nhân vật nữ chính khựng lại khi nhìn thấy chàng trai đang say sưa bên cây vĩ cầm. Phân cảnh này cũng đánh dấu sự bắt đầu của mối tình giữa chàng trai và cô gái.
Các cảnh quay khi cả hai cùng nhau vui đùa trong rừng, hái hoa, bắt bướm đều được thực hiện suôn sẻ, chỉ có vài phân đoạn ngắn cần quay lại mà thôi.
Thi San cố gắng diễn tốt nhất có thể để không ảnh hưởng đến tiến độ của cả đoàn mà không hề hay biết rằng những biểu cảm khắc họa niềm hạnh phúc khi có được tình yêu đích thực trên gương mặt mình đã khiến cho Thanh Phong chơi vơi giữa ngàn cơn sóng tình.
Anh cảm giác như cô cũng có tình cảm với mình nên mới bộc lộ một cách tự nhiên và thoải mái như vậy.
Ngay cả các anh chàng quay phim và đạo diễn cũng mặc định rằng giữa hai người họ chắc chắn không đơn giản chỉ là tình bạn bè bình thường.