Chương 81 - Tình Ca

Sau khi đi gần hết trung tâm thương mại thì trời cũng chạng vạng tối nên cả ba cô gái rủ nhau vào ăn quán lề đường.

Mỗi khi có Ngọc Vy đi cùng, Thanh Trà thoải mái hơn nhiều vì Mina bám cô giúp việc hơn mẹ.

Nơi mà Thanh Trà chọn là quán hủ tiếu mà Thắng Vũ đã từng đưa Thi San đến ăn. Khoảnh khắc đặt chân đến chiếc bàn kê sát vách tường phía trong góc, cô không khỏi bồi hồi xúc động.

- Hủ tiếu ở đây là ngon nhất thành phố. Vy đảm bảo San ăn một lần là nhớ cả đời luôn. – Ngọc Vy cất tiếng nói khi tô hủ tiếu bốc khói nghi ngút vừa được chủ quán đặt xuống bàn.

- San vừa ngửi thấy mùi thơm là thèm rồi.

Thi San cũng vờ như đây là lần đầu mình tới quán.

Ngọc Vy nói đúng, hương vị của tô hủ tiếu này đã khiến cô nhớ tới bây giờ và có thể là tới nhiều năm sau nữa. Và có lẽ cô cũng sẽ nhớ người đàn ông đã cho cô hơi ấm của tình thân ấy thật nhiều, thật lâu.

Tuy nung nấu ý định rời khỏi anh nhưng lòng cô lại luôn mâu thuẫn, khiến cho trái tim đau đớn vô cùng.

- Ôi trời, con làm đổ nước lèo lên váy cô Ngọc Vy rồi. – Thanh Trà vội lấy khăn giấy đưa cho Ngọc Vy và mắng Mina.

- Không sao, để chị dắt con bé đi rửa tay luôn, tay nó cũng dính nước lèo tùm lum.

Ngọc Vy vừa nói vừa đứng dậy và dắt Mina vào trong căn nhà của chủ quán. Chỉ chờ có thế, Thanh Trà liền bắt chuyện hỏi han Thi San.

Sau khi hỏi về gia đình của cô gái quê thì Thanh Trà vào thẳng vấn đề chính luôn vì cô thật sự mong cô gái này trở thành chị dâu của mình.

Dù cô chưa rõ Thi San tốt xấu thế nào nhưng cô biết rằng cô gái này là người con gái đầu tiên mà anh cô thầm thương trộm nhớ.

- Chị Thi San nè, chị và anh Thắng Vũ đang yêu nhau sao?

- Hả? Không, không có chuyện đó đâu. Anh ấy ở trên trời, chị ở dưới đất thì làm sao mà anh ấy yêu chị được. – Thi San hốt hoảng chối đây chối đẩy.

- Thật vậy sao? Vậy thì tốt quá.

Thanh Trà mừng rỡ reo lên khiến Thi San chưng hửng.

Chẳng để cô gái quê ngạc nhiên quá lâu, Thanh Trà liền bày tỏ mong muốn làm mai làm mối cho cô với Thanh Phong.

Trong khi Thi San còn chưa kịp hiểu hết thì bà mẹ một con lại tiếp tục quảng cáo ông anh trai tài năng của mình.

- Nói tóm lại thì anh em là một người đàn ông độc thân hoàng kim, không có chỗ nào đáng chê trách cả, nếu chị lấy anh ấy thì chị sẽ trở thành người hạnh phúc nhất thế gian đấy ạ.

- Thanh Trà à, chuyện này.. chuyện này..

- Chị cứ suy nghĩ đến anh ấy dần dần là được, khi nào chị cảm thấy lời em nói là đúng thì cứ nói với em, em sẽ làm bồ câu đưa thư cho hai người. Thật lòng mà nói, em nhận ra anh của em có tình cảm đặc biệt với chị.

Vốn dĩ Thi San luôn cho rằng Thanh Phong chỉ xem cô như bạn bè nhưng giờ đây, khi nghe Thanh Trà nói thì cô mới mơ màng nhận ra tình bạn này có nhiều điểm lạ lùng.

Cách mà Thanh Phong quan tâm cô cũng hao hao như Thắng Vũ. Có lẽ nào giữa nam và nữ không thể tồn tại tình bạn bình thường sao? Rốt cuộc cô có điểm gì nổi bật mà cả hai anh chàng tài hoa này đều thương cô thế này?

Hai anh là bạn thân của nhau, nếu như những gì Thanh Trà nói là sự thật thì chuyện gì sẽ xảy ra? Cô thật lòng không muốn gieo nhớ nhung cho ai cả, càng không muốn giữa Thanh Phong và Thắng Vũ xảy ra xích mích vì mình.

- Em hiểu lầm rồi, anh em và chị chỉ là bạn bè mà thôi và giờ thì là thầy và trò.

Vì Ngọc Vy đã quay lại nên Thanh Trà cũng thôi không nói nữa. Cô kéo Mina sang ngồi gần mình và đút cho cô bé ăn.

Không chỉ riêng Thi San mà cả Ngọc Vy cũng không còn cảm nhận được vị ngon của món ăn đường phố nổi tiếng này.

Ngọc Vy đã vô tình nghe những câu nói cuối của Thanh Trà và đó như một lời xác nhận cho những suy đoán trong cô là đúng. Hóa ra, Thanh Phong có tình ý với bạn thân của cô và em gái anh cũng mong muốn bạn cô trở thành người một nhà với họ.

Bữa ăn kết thúc, Thanh Trà đưa Mina đến nhà bạn của cô theo lời mời đột xuất, còn Thi San và Ngọc Vy tiếp tục đi ăn chè và tán gẫu.

Dù gì thì Thắng Vũ cũng đã cho phép Thi San về trễ nên cô cũng nhân cơ hội này để tung tăng cùng cô bạn thân thêm chút nữa.

- Học đàn có dễ không San? San đã đàn được nhiều chưa? – Giọng Ngọc vy đột ngột trầm xuống.

- Không khó mà cũng không dễ, quan trọng là phải thích. Giống như Vy thích học trang điểm vậy. San cũng đàn được những bản nhạc đơn giản rồi. Cũng nhờ có anh Thắng Vũ kèm cặp thêm. – Thi San thật tình trả lời.

- Cũng phải ha. Được nghệ sĩ nổi tiếng chỉ dạy thì nhất San rồi.

Cả hai cô gái cùng bật cười nhưng chính họ hiểu rõ trong tiếng cười đó đong đầy những muộn phiền.

Ngọc Vy rất thích Thanh Phong nhưng cô không hề ghen tuông khi biết anh thích Thi San vì chính bản thân cô cũng mong bạn mình tìm được một bến đỗ yên bình hạnh phúc. Thế nhưng, lòng cô chẳng tránh khỏi buồn rầu và tủi thân.

- Xin chào hai đóa hoa sen trắng. Tôi còn tưởng là mình nhìn lầm người. Tôi ngồi đây được không?

Tuy chưa nhận được câu trả lời nhưng Blake đã kéo ghế, ngồi xuống đối diện với Ngọc Vy và Thi San.

Đây cũng là lần đầu tiên, anh thấy hai cô nàng vốn là người giúp việc toàn thời gian lại có thời gian rảnh rỗi ngồi quán lề đường tán gẫu như thế. Xem ra, khoảng cách giữa chủ và tớ ở đất nước này đâu có khác biệt gì lắm đâu