Chương 80 - Tình Ca

Đúng một giờ ba mươi phút chiều, Thi San đón taxi đến trung tâm thương mại.

Kể từ khi gặp lại Ngọc Vy ở tiệc sinh nhật của Thanh Phong thì đây là lần đầu tiên hai người họ hẹn nhau đi mua sắm và ăn uống vì cả hai đều bận rộn, vừa làm việc kiềm tiền lại vừa học nghề và theo đuổi ước mơ.

Vừa bước xuống xe, Thi San đã thấy Ngọc Vy bế Mina đứng ngay cổng chính, bên cạnh cô ấy là Thanh Trà.

- Hai người tới lâu chưa? San đi sớm mà tại khúc kia có tai nạn nên phải vòng đường khác, thành ra hơi xa. – Thi San ái ngại lên tiếng.

- Vy với Thanh Trà cũng vừa mới tới thôi, đi nào.

Ngọc Vy nói xong thì bế Mina đi trước, Thi San và Thanh Trà cất bước theo sau.

Từ bữa tiệc ấy, Thi San nhận ra Nhã Tiên và Thanh Trà có vẻ rất thân thiết nên cô cảm thấy vô cùng may mắn vì Thắng Vũ không đi cùng mình, nếu không thì mọi chuyện sẽ trở nên rắc rối nếu Nhã Tiên nghe Thanh Trà mách lại.

Cả ba cô gái hào hứng đi khắp các gian hàng quần áo và giày dép trong trung tâm thương mại.

Trong khi Thanh Trà và Ngọc Vy xách lỉnh kỉnh túi to túi nhỏ thì Thi San chỉ lấy đúng một đôi giày cao gót.

- San thích thì thử đi. Vy cũng thấy chiếc đầm đó rất đẹp. – Ngọc Vy lên tiếng giục khi thấy cô bạn thân cứ nhìn chiếc đầm khoác trên con ma nơ canh đứng trong tủ kính.

- Phải đó, chị thử đi, em cũng thấy nó rất hợp với chị.

Được hai cô gái động viên, Thi San đánh liều bảo nhân viên bán hàng lấy đầm cho cô thử.

Dù sao thì cô cũng muốn mua một chiếc đầm mới theo như lời của Thắng Vũ nhưng không phải là để khiêu vũ với anh mà là để anh thấy rằng cô cũng rất mong chờ buổi giao lưu ấy. Cô sợ anh sẽ chất vấn mình và khiến cho bầu không khí trong nhà trở nên nặng nề.

Cho đến ngày cô rời đi và không còn nhìn thấy hai mẹ con anh nữa thì cô mong cuộc sống của cả ba người sẽ không bị xáo trộn bởi những lo toan kiếm sống thường ngày đã khiến mọi người mệt mỏi quá rồi.

Nếu tình yêu không thể là liều thuốc chữa lành mà chỉ mang đến đau khổ thì thà không có sẽ tốt hơn.

- Trời ơi, công chúa của tôi. Trông San giống như là cô dâu vậy. – Ngọc Vy thốt lên khi thấy cô bạn thân từ trong bức màn bước ra.

Thanh Trà cũng đứng hình mấy giây vì cô gái trước mặt cô quá ư xinh đẹp. Nếu như cô gái này đứng cạnh anh trai cô và nắm tay anh ấy tiến vào lễ đường thì còn khung cảnh nào đẹp hơn thế nữa.

- Gói cho em cái này đi chị, bao nhiêu tiền vậy ạ? – Ngọc Vy nhanh miệng lên tiếng giục cô nhân viên bán hàng.

Thế nhưng, khi nghe mức giá của chiếc đầm, Thi San liền trợn tròn mắt vì cô không ngờ nó đắt đến vậy, gần bằng nửa tháng lương của cô chứ chẳng ít.

Mặc dù Ngọc Vy nói rằng cô ấy sẽ thanh toán hết nhưng số tiền này thật là khổng lồ nên Thi San liền nghĩ cách từ chối mua nó.

- San thấy nó hơi rộng.

- Vậy là được rồi. Mang đồ mà chật quá thì không thoải mái đâu, chưa kể tới việc San sẽ mập lên nữa đấy. – Ngọc Vy vội vàng nói.

- Lấy đi chị, nếu không lấy thì tiếc lắm, tại em lùn quá chứ nếu không thì em cũng muốn mua chiếc váy này. – Thanh Trà cũng hùa theo.

Cuối cùng, Thi San đành phải lấy chiếc đầm vì chẳng có lý do nào để từ chối nữa khi mà chính cô cũng cảm thấy nó vừa vặn như thể được may cho riêng cô.

Trong lúc cô bán hàng đang gói nó lại thì Thi San cũng lật đật mở túi xách để lấy tiền. Tuy Ngọc Vy nói sẽ thanh toán cho các món đồ mà cô chọn hôm nay nhưng giá trị chiếc váy này quá cao.

Nếu cô cứ để Ngọc Vy trả thì chẳng khác nào đang lợi dụng cô bạn thân dù cô biết rằng sau mấy năm làm việc cho nhà Thanh Phong thì Ngọc Vy dư dả rất nhiều tiền, thậm chí sắp có thể mua được một mảnh đất nhỏ ở ven ngoại ô thành phố.

Bởi vì sợ Ngọc Vy sẽ nhanh tay trả tiền nên Thi San cuống cuồng lục lọi và bất cẩn làm rơi luôn chiếc túi xuống sàn.

Khi thấy xấp tiền khá dày và mới từ trong đó rơi ra thì cô gần như bất động. Rõ ràng là cô không có ăn cắp tiền của bà chủ và cậu chủ nhưng sao số tiền này lại nằm ở đây.

Cả Ngọc Vy lẫn Thanh Trà cũng cùng chung một biểu cảm mở to mắt vì họ luôn nghĩ rằng Thi San mới đi làm nên chưa có tiền nhiều.

- Để San trả tiền chiếc đầm này. Ban nãy Vy đã trả tiền đôi giày cho San rồi. -Thi San vừa đếm tiền đưa cho cô nhân viên vừa nói.

Bản thân Ngọc Vy thì cho rằng có lẽ bà Hoàng Mai trả tiền lương cho Thi San theo năm và đưa trước cho cô, còn Thanh Trà thì nghi ngờ rằng giữa Thi San và Thắng Vũ có giao dịch tình cảm gì đó và đây là tình phí của anh ấy.

Tuy nhiên, đó chỉ là suy nghĩ thoáng qua vì Thanh Trà hiểu Thắng Vũ là người đàn ông chuẩn mực.

Nếu như không phải là giao dịch tình tiền thì có khi nào là họ đang yêu nhau thật không? Thế nên anh mới cho người anh yêu nhiều tiền như vậy. Nếu những gì cô nghĩ là sự thật thì ông anh trai tội nghiệp của cô phải làm sao đây?