Chương 61 - Tình Ca

Khi ánh mặt trời tắt hẳn sau những tòa cao ốc thì hai chiếc ô tô cũng nối đuôi nhau rời khỏi biệt thự.

Thắng Vũ đã dự tính sẽ ra về sớm nên anh và mẹ mình không đi chung một xe. Bạn bè của Triệu Kiến Đức cũng là bạn học của bà Hoàng Mai nên chắc chắn bà phải ở lại hàn huyên khá lâu, không đến lấy lệ như con trai được.

Năm nào cũng vậy, tiệc kỷ niệm ngày cưới của Triệu Kiến Đức và Hứa Tuyết Linh đều được thết đãi tại nhà hàng lớn.

Đây cũng là cái cớ để ông mời mọc những quan chức cấp cao cũng như đối tác đến dự nhằm thắt chặt thêm mối quan hệ vốn dĩ đang rất vững chắc nhờ sức mạnh của đồng tiền.

- Ôi, hai vị khách quý cuối cùng cũng đến rồi.

Triệu Kiến Đức mừng ra mặt và vội vàng tiến ra chào hỏi khi thấy Thắng Vũ và bà Hoàng Mai xuất hiện ngay tiền sảnh.

Vẫn biết hai nhà có mối quan hệ thân thiết nhưng việc một nghệ sĩ dương cầm có tiếng tăm đến tham dự bữa tiệc cùng gia đình ông là một niềm vinh hạnh rất lớn khi mà có những nơi bỏ cả khoản tiền lớn để mời Thắng Vũ biểu diễn nhưng anh vẫn từ chối.

- Chúc mừng hai anh chị. Chúc anh chị trăm năm hạnh phúc, luôn khỏe mạnh và thành công hơn nữa. – Bà Hoàng Mai vừa nói vừa trao phong bì tiền mừng cho Hứa Tuyết Linh.

- Cám ơn chị. Nãy giờ Kiến Đức với Nhã Tiên cứ mong hai mẹ con chị mãi.

Câu nói của Hứa Tuyết Linh khiến Nhã Tiên đỏ mặt bối rối. Cô cười thật tươi rồi mời Thắng Vũ và bà Hoàng Mai vào bàn ngồi cùng với gia đình của Thanh Phong và Thanh Trà.

Mina vừa trông thấy Thắng Vũ thì liền gỡ tay Thanh Tra ra khỏi người mình rồi vươn tay sang đòi anh bế.

- Xem ra cậu rất có sức hút đối với con nít nhỉ? Sau này sinh nhiều một chút. – Thanh Phong lên tiếng châm chọc.

- Còn phải coi vợ tôi có muốn sinh nhiều hay không? Sinh một đứa con thôi là vất vả lắm rồi, sức khỏe giảm sút nữa. – Thắng Vũ chậm rãi đáp lời.

- Anh Thắng Vũ nói đúng đó. Phụ nữ sinh con rất vất vả, không giống heo đâu. Còn anh đó Thanh Phong, anh gieo giống đi rồi hãy khuyên người khác.

Lúc này, Thanh Phong chỉ muốn có cây kim và cọng chỉ để may cái đôi môi cong cớn kia lại. Ai đời làm em gái mà cứ đi cà khịa anh trai mình. Nó sinh được Mina thì hay ho lắm sao.

Anh đang cố gắng nâng đỡ Thi San bước lên những bậc thang danh vọng để đưa cô đến với giới thượng lưu và cũng là đến bên anh. Tới lúc đó, cho em gái anh sáng mắt ra.

Thanh Phong là người đàn ông cực kỳ tâm lý và anh hiểu rõ một khi Thi San chẳng có gì trong tay thì cô sẽ vì mặc cảm mà từ chối tất cả tấm chân tình đến từ một chàng trai giàu có. Thế nên, anh buộc lòng phải chờ đợi cho đến lúc cô tự tin sải bước trên đôi giày cao gót trước mặt mọi người.

Sau màn hát solo của một ca sĩ có tiếng tăm trong thành phố, Thắng Vũ và Thanh Phong cũng đăng ký trình diễn một bản nhạc coi như quà tặng dành cho đôi vợ chồng đã bên nhau hơn hai thập kỷ. Đây cũng là màn song tấu đầu tiên của hai anh chàng tài năng.

Tất cả quan khách trong bữa tiệc đều nín lặng để thưởng thức màn trình diễn có một không hai giữa một nghệ sĩ dương cầm tên tuổi và một giảng viên có tâm có tầm, đã góp phần nâng đỡ những mầm xanh của dòng nhạc hàn lâm cổ điển trong nước.

Kiệt tác vĩ đại vốn dành cho dàn nhạc giao hưởng hoành tráng với hợp xướng giờ đây được hai chàng trai tái hiện với phiên bản độc đáo dành cho hai cây đàn piano.

Hai mươi ngón tay điêu luyện của Thắng Vũ và Thanh Phong đã thay thế thao tác của hàng trăm nghệ sĩ trong dàn nhạc giao hưởng.

Nhã Tiên đứng cạnh ba mẹ mình và bồi hồi xúc động lắng nghe cũng như đón nhận món quà ý nghĩa từ hai người bạn.

Cô biết để có thể thưởng thức tiết mục này là một điều vô cùng khó khăn khi mà Thanh Phong chẳng bao giờ xuất hiện trên sân khấu còn Thắng Vũ cũng chẳng mấy mặn mà với việc kiếm tiền từ tài năng thiên phú của anh.

Hơn nữa, Thắng Vũ rất ít khi xuất hiện tại các bữa tiệc tùng ngoại trừ bữa tiệc đó có liên quan đến gia đình cô và gia đình Thanh Phong nhưng thường thì họ chỉ độc tấu, chẳng cùng nhau biểu diễn như thế này.

- Ôi, cảm ơn hai cháu, thật là khiến bác tự hào quá. Tuổi trẻ tài cao. Đúng là con trai của Thắng Thiên và Thanh Ẩn nổi trội hơn người.

Triệu Kiến Đức cảm động khen ngợi khiến cho bà Hoàng Mai và ba của Thanh Phong tự hào vô cùng.

Các cô gái xung quanh cũng chẳng buồn ăn hay uống nữa, cứ dán mắt lên hai chàng trai cực phẩm, có thừa sắc vóc lẫn tài năng.

- Bác quá khen rồi, chỉ là chút quà mọn thôi. Chúng cháu chúc hai bác hạnh phúc và nhiều sức khỏe.

Thanh Phong lên tiếng vì anh thấy Thắng Vũ đang bận mỉm cười với các fan hâm mộ nữ đang ríu rít kêu tên anh ở phía bên kia.

Dù sao thì Thắng Vũ cũng là người của công chúng, thái độ mà hơi sơ hở một tý thì sẽ bị cho là mất lịch sự và chảnh chọe ngay.

Thế mới nói làm người nổi tiếng cũng khổ lắm, lắm khi có chuyện buồn nhưng phải khóc trong lòng và miệng phải cười toe toét ra để cho người ta thấy là mình thân thiện.

- Cháu xin phép về trước ạ. – Thắng Vũ cất tiếng ngay khi vừa quay trở lại cuộc trò chuyện giữa ba người.

- Sao cháu về sớm vậy? Cháu còn chưa ăn được gì mà. – Triệu Kiến Đức cau mày.

- Cháu thấy trong người không được khỏe.

- Ừ thôi, mệt thì về nghỉ ngơi đi chứ ngồi lại cũng có tâm trạng đâu mà ăn uống. Bác thấy cháu càng ngày càng xanh xao đó. Phải ăn nhiều vô thì mới khỏe được. Đàn ông con trai gì mà ăn như mèo vậy, sức đâu mà lo vợ lo con?

Sau khi vỗ vài cái vào vai Thắng Vũ để động viên thì Triệu Kiến Đức lại tiếp tục quay vòng hết bàn này đến bàn kia để cụng ly cùng khách khứa cũng như nói lời cảm ơn họ.