Chương 59 - Tình Ca
Chỉ còn đúng một ngày nữa là trung tâm khuyến nhạc Tình Ca sẽ khai giảng khóa dạy cho các tân học viên.
Suốt mấy hôm liền, Thi San chẳng thể ngủ trọn giấc vì cứ nôn nao, thấp thỏm. Cái cảm xúc ngồi trên ghế nhà trường cô đã quên từ lâu, giờ đây lại sắp sửa được tái hiện.
Cảnh sắc trên con đường từ khu villa đến chợ dường như cũng hòa vào niềm rạo rực trong trái tim của cô gái quê.
Những tán lá vàng trút đổ trong làn gió sớm mai cuốn nhẹ theo mỗi bước chân Thi San, mơn man và ve vuốt đôi chân đã một thời bấu víu vào những con đường mòn trơn trợt chốn quê nghèo.
- Nhã Tiên.
Thi San khẽ thì thầm khi nhìn thấy gương mặt của cô gái xinh đẹp phía sau khung cửa kính ô tô.
Ban nãy, nghe tiếng còi xe, cô cũng chỉ nghĩ đó là mấy anh chàng ưa trêu ghẹo các cô gái đi đường nên chỉ nhảy lên vỉa hè rồi đi tiếp, nào ngờ tiếng còi cứ liên tục vang lên nên cô mới quay đầu nhìn và cô thật không ngờ tài xế là Nhã Tiên.
Thấy Thi San cứ đứng như trời trồng nhìn mình, Nhã Tiên liền lái xe nhích lên chút xíu rồi hạ kính xuống và yêu cầu cô lên xe.
Sau bao nhiêu ngày canh me thì hôm nay Nhã Tiên mới có cơ hội gặp riêng cô giúp việc của Thắng Vũ. Mấy ngày trước, cô toàn đi trật giờ, đến nơi thì Thi San đã về nhà và khóa cổng.
Cô cũng không dám nhấn chuông vì không muốn Thắng Vũ tò mò chuyện cô tự ý tới nhà anh. Con camera bắt ngay trước cổng sẽ thu hết hình ảnh của cô vào đó, không chối cãi được.
- Có chuyện gì thì cô cứ nói đi, tôi còn phải về dọn dẹp nhà cửa nữa. – Thi San vội vàng từ chối vì cảm giác có điều bất an.
- Chị cứ lên xe đi, tôi sẽ không làm mất nhiều thời gian của chị đâu. - Vừa nói, Nhã Tiên vừa với tay mở cửa xe.
Cũng chẳng thể cứ thế mà bỏ đi nên Thi San đành leo lên ghế phụ ngồi. Trong lòng cô cũng ít nhiều đoán được lý do Nhã Tiên tìm gặp mình.
Thắng Vũ đã thể hiện thái quá ở bữa tiệc và Nhã Tiên sẽ dễ dàng nhận ra vì cô ấy đang thích anh. Anh không khiêu vũ mà đến đứng cạnh cô như vậy, làm sao Nhã Tiên không biết.
- Anh Thanh Phong mời chị đến bữa tiệc sao? – Nhã Tiên mỉm cười và hỏi.
- Phải. – Thi San đáp gọn.
- Gia thế của anh Thanh Phong không phải dạng vừa. Tuy nhiên, ba mẹ và em gái anh ấy không hề phân biệt sang hèn, chị nhìn cô gái đứng bên cạnh chị tại bữa tiệc là có thể hiểu rồi đó. Người giúp việc mà cũng đâu khác gì chủ nhà đâu.
- Ngọc Vy là bạn của tôi từ hồi còn ở dưới quê nên tôi biết. Nhưng.. sao cô lại nói những điều này với tôi? – Thi San quay sang nhìn người bên cạnh, tỏ rõ vẻ thắc mắc.
- Ừ thì.. chị gặp Thanh Trà rồi đúng không? Cô ấy rất muốn chị và anh Thanh Phong nên đôi..
- Tôi và anh ấy chỉ là bạn, chỉ là.. bạn mới quen, không có chuyện khác đâu.
Câu trả lời thật tâm của Thi San khiến lửa giận trong lòng Nhã Tiên bùng lên. Cô đã cố kiềm nén để dùng lời thân tình ngọt ngào nói chuyện nhưng xem ra nếu không nói thẳng thì cô gái nhà quê này và Thắng Vũ sẽ mãi dây dưa.
Anh công khai đứng cạnh Thi San ngay bữa tiệc khiến tin đồn về chàng hoàng tử và nàng Lọ Lem cũng râm ran khắp hội con nhà giàu.
Các thanh niên thiếu nữ nhà gia thế trong thành phố và các tỉnh lân cận đều có quen biết nhau và dĩ nhiên họ biết Thi San không thuộc giới thượng lưu, từ hàng trung lưu trở xuống so với Thắng Vũ thì cũng như Lọ Lem vớ được hoàng tử rồi.
Chuyện Thi San là người giúp việc cho nhà anh vẫn là một bí mật và Nhã Tiên cũng không dám nói vì sợ cô bọn họ bàn tán rằng gu chọn bạn gái của Thắng Vũ độc lạ, khác người.
- Thi San, anh Thắng Vũ là người hiền lành, lương thiện, dễ động lòng trước những người cùng khổ. Thế nhưng, tôi mong chị hãy nghĩ cho tương lai và sự nghiệp của anh ấy. Thắng Minh là mồ hôi và nước mắt của ba anh ấy và cả ba tôi. Sẽ không có bất kỳ cô gái nào thích hợp làm vợ anh ấy hơn tôi. Tài chính và các mối quan hệ là những điều kiện tiên quyết cho sự bền vững của công ty. Chị hiểu ý tôi không?
Nhã Tiên kiên nhẫn phân tích cho Thi San hiểu rằng cô hoàn toàn không có năng lực hỗ trợ Thắng Vũ trong tương lai.
Phân nửa cổ phần của Thắng Minh là tài sản của Triệu Kiến Đức và một khi ông quyết định rút vốn thì chắc chắc công ty sẽ lao đao, nếu không muốn nói là khó lòng trụ vững. Cách duy nhất để hai khối tài sản không tách rời chính là đám cưới của Thắng Vũ và Nhã Tiên.
Tuy bà Hoàng Mai đang điều hành Thắng Minh nhưng những vấn đề nan giải đều là do Triệu Kiến Đức ra mặt sắp xếp cũng như can thiệp.
Ông giao thiệp rộng nên chỉ cần đem một ít quà và rỉ tai các quan chức vài câu thì mọi chuyện đều có cách giải quyết.
Các sai phạm trong quá trình điều hành công ty là chuyện không thể tránh khỏi và Thắng Minh cần có Triệu Kiến Đức gánh vác.
- Tôi và anh ấy chỉ là quan hệ chủ và tớ thôi. Cô Nhã Tiên có hiểu lầm gì ở đây rồi. – Thi San bình tĩnh lên tiếng.
- Tôi không bị mù và tôi có thể nhìn thấy tất cả. Tình cảm là thứ khó kiểm soát nên tôi không trách chị, chỉ mong chị biết thân biết phận. Bản thân đã ở dưới bùn thì đừng nên kéo hoa sen xuống theo. – Nhã Tiên gằn giọng nói.
- Nếu đóa sen đó tự cúi xuống bùn thì tôi biết làm thế nào đây? Lẽ ra cô nên đứng cạnh mà giữ đóa sen đó mới đúng. Bùn lầy sẽ không thể kéo được ai nếu như người đó không tự mình bước xuống.
Lời vừa dứt, Thi San cũng đẩy cửa bước xuống và đi thẳng một mạch về căn biệt thự.
Cô biết mình thân phận thấp hèn nhưng Nhã Tiên không có quyền miệt thị cô như vậy. Cô vẫn là viên ngọc quý của mẹ cô và bà ngoại, không một ai có quyền ví von cô với bùn lầy tanh hôi.
Hơn nữa, cô đã làm sai chuyện gì đâu, cô đã công khai quyến rũ hay hẹn hò Thắng Vũ đâu. Bản thân cô còn đang tránh né anh đây. Nếu Nhã Tiên muốn giữ anh thì dọn đồ tới biệt thự mà ở.