Chương 44 - Tình Ca

Vừa trông thấy con trai dắt cô gái lạ về nhà, bà Ngọc Hoa mừng ra mặt.

Thế nhưng, khi thấy đứa bé gái đang núp sau chân Thanh Trà, ánh mắt bà liền liếc sang phía con trai.

Tấn Vinh hồ hởi giới thiệu cho hai người họ làm quen với nhau. Vì nghĩ rằng Thanh Trà và Thắng Vũ vẫn chưa công khai mối quan hệ trong bóng tối nên Tấn Vinh chỉ giới thiệu cô là con gái rượu của giám đốc sở văn hóa thể thao du lịch của thành phố và là em gái của chàng giảng viên tài năng kiêm phó trưởng phòng đối ngoại của Học viện âm nhạc thành phố.

Không cần hỏi con trai thêm thì mẹ Tấn Vinh cũng biết rằng giữa cả hai hẳn chỉ là tình bạn bè bình thường vì trong suy nghĩ của bà thì một cô gái có gia thế hiển hách như Thanh Trà chẳng thể nào để ý đến con trai bà được. Hơn nữa, cô ấy đã có con và bà đoán rằng ba của đứa trẻ chắc chắn cũng là một chàng trai nhà giàu.

- Nhà vệ sinh ở bên đó, cô mau đưa Mina vào đi. – Tấn Vinh giục.

- Dạ, cám ơn anh.

Chờ khi hai người họ đi khuất rồi, Tấn Vinh mới từ từ kể rõ tình huống ban nãy ở cửa hàng bách hóa cho mẹ mình nghe vì hắn nhận ra bà đang thắc mắc.

Hắn cũng nói nhỏ cho bà biết rằng họ là vợ chưa cưới và con gái của chàng nghệ sĩ nổi tiếng Trương Thắng Vũ.

- Mẹ cứ tưởng chỉ có người nghèo, thấp cổ bé họng như chúng ta mới bị ăn hiếp thôi chứ. – Bà Ngọc Hoa lắc đầu thở dài.

- Cô ấy thậm chí còn không nói với họ mình là ai.

Hắn vừa dứt lời thì Thanh Trà đã dẫn Mina ra. Theo lời mẹ, cô gái nhỏ vòng tay và cúi đầu cảm ơn bà Ngọc Hoa. Đây cũng là lần đầu tiên bà Ngọc Hoa chứng kiến một cô bé nhà giàu lễ phép và ngoan ngoãn như vậy.

- Cháu cám ơn bác, cháu xin phép về đây ạ.

- Ừ. Khi nào rảnh thì ghé nhà bác chơi. Đây là lần đầu Tấn Vinh đưa bạn nó về nhà đấy. Bác cũng rất thích nghe chồng tương lai của cháu đàn.

Bà Ngọc Hoa nói xong thì mới sực nhớ mình bị hớ lời nên vội lấy cớ đến giờ nấu cơm rồi đi vào bếp. Bà thầm trách cái miệng mình. Mối quan hệ của Thanh Trà và Thắng Vũ vẫn còn là bí mật, chẳng ai hay biết thế mà bà lại nói như biết rõ rồi, bà e rằng Thanh Trà sẽ nghĩ xấu về Tấn Vinh, cô sẽ cho rằng con trai bà là một gã đàn ông nhiều chuyện.

- Mẹ anh đang nói về ai thế? Bà ấy thích nghe ai đàn vậy? – Thanh Trà cất tiếng hỏi ngay khi vừa bế Mina lên xe.

- À. Là Thắng Vũ. Tôi xin lỗi vì lỡ nói với mẹ về mối quan hệ giữa cô và anh ấy, tôi..

Tấn Vinh còn chưa nói hết câu thì đã bị tiếng cười của Thanh Trà cắt ngang. Cô không ngờ hắn lại cho rằng cô là vợ chưa cưới của Thắng Vũ.

Suy cho cùng, cô cũng không trách hắn được, hắn là người ngoài, chẳng rõ tình hình và hôm đó lại nghe cô gọi Thắng Vũ là ba của Mina.

Gương mặt tên phóng viên bỗng hóa thành đần độn khi thấy người phụ nữ ở ghế sau cứ cười mãi không ngừng.

Nếu không phải ban nãy hắn chứng kiến cô khóc thì bây giờ có ai đó nói rằng cô vừa khóc xong thì hắn sẽ chẳng tin đâu.

Cười chán chê, Thanh Trà liền nói rõ cho Tấn Vinh biết rằng giữa cô và Thắng Vũ chỉ là quan hệ bạn bè, anh em thân thiết và Thắng Vũ nhận Mina làm con nuôi cho cô bé đỡ tủi thân mà thôi chứ anh vẫn là một người đàn ông độc thân hoàng kim chưa có lấy một mảnh tình vắt vai.

- Anh ấy sẽ thay thế ba của Mina để đi họp phụ huynh và thi thoảng đưa đón con bé. Chỉ cần như vậy thì con bé sẽ không thấy tủi thân khi nhìn bạn bè. – Thanh Trà vuốt nhẹ mái tóc con gái và nói.

- Cho dù cô và ba Mina đã chia tay thì anh ấy cũng nên có trách nhiệm với con của mình chứ. – Tấn Vinh vừa quay đầu xe vừa nói.

- Không phải là chúng tôi chia tay đâu. Anh ấy mất rồi, mất trong một vụ tai nạn mấy năm về trước.

Giọng Thanh Trà chùng xuống và cằm cô ghì chặt lên đỉnh đầu Mina để cố ngăn cơn xúc động khi nhớ về người yêu một thời.

Cô nhớ như in cái ngày anh đưa cô về từ studio sau khi cả hai vừa hoàn thành xong bộ ảnh cưới ngọt ngào. Gã tài xế say rượu đã mất kiểm soát và chiếc xe tải đã lao thẳng vào họ.

Thần chết đã mang anh đi nhưng để cô lại và chỉ một tháng sau ngày tiễn anh về lòng đất lạnh thì cô phát hiện Mina đang tượng hình trong bụng mình.

- Tôi.. tôi xin lỗi cô. Tôi không nên nói quá nhiều. – Tấn Vinh ái ngại lên tiếng vì anh đã vô tình chạm vào nỗi đau của Thanh Trà.

- Không đâu. Tôi vẫn chưa cám ơn anh vì đã bênh vực cho Mina và tôi. Cảm ơn anh nhé, anh Tấn Vinh.

Tên phóng viên nở một nụ cười nhẹ nhàng rồi lái xe thẳng ra đường lớn, hướng về căn biệt thự nằm trong khu đất vàng đắt đỏ của thành phố.

Mẹ Thanh Trà giữ chức kế toán trưởng của công ty cổ phần Hồng Hoan và bà cũng là một trong ba người sáng lập nên công ty nổi tiếng chuyên về kinh doanh nhà hàng, khách sạn này. Thế nên, Tấn Vinh cũng không lấy gì làm ngạc nhiên về số tài sản mà gia đình cô đang sở hữu.

So với mẹ cô thì lương của ba cô chẳng thấm vào đâu khi mà doanh thu hàng năm theo báo cáo tài chính của Hồng Hoan xấp xỉ một ngàn tỷ đồng.