Chương 203 - Tình Ca

Sau nụ hôn dài gần như bất tận, Thắng Vũ luồn tay bế Thi San lên và đưa cô vào phòng. Cô ngại ngùng nép vào ngực anh, cảm nhận nhịp trái tim anh đang đập mạnh vì mình.

Hạnh phúc trở về trong tay sau bao ngày tháng đằng đẵng cách xa khiến cô lâng lâng trên tầng mây hạnh phúc.

Khoảnh khắc cả hai cùng ngã lên chiếc giường êm ái, Thắng Vũ lại tiếp tục hôn người yêu đắm đuối nhưng Thi San cảm nhận được mình đang đè lên vật gì đó rất cấn thành thử cô vô cùng khó chịu.

- Anh, anh, khoan, dừng lại đã.

Cô đẩy anh ra, ngồi nhổm dậy, quan sát và gần như bất động khi thấy thứ đang ở trên giường chẳng phải gì khác chính là chiếc váy trắng mà cô đã mua bằng tiền của anh.

Có lẽ nào anh cũng giống cô chăng? Ôm áo người yêu để đánh lừa cho bản thân dễ ngủ.

- Anh đã ôm nó và tưởng tượng ra em. Có phải.. em thấy anh rất biến thái không? – Anh cúi đầu, nhỏ giọng nói.

Nụ cười thoáng qua bờ môi Thi San rất nhanh. Cô đặt chiếc váy sang một bên rồi đến lục trong va li hành lý của mình, lấy ra chiếc áo sơ mi trắng, đưa đến trước mặt Thắng Vũ.

Anh sững sờ khi nhận ra đó là chiếc áo của mình, vậy mà anh cứ ngỡ nó đã thất lạc ở đâu đó.

- Em cũng đã ôm nó và nghĩ đến anh dù rằng chẳng nghe được mùi thơm của anh, toàn nghe mùi nước xả vải.

Đôi mắt Thắng Vũ đỏ hoe vì quá xúc động, có lẽ anh đã sai thật rồi. Anh đã sai khi tự ý đẩy cô đi xa để rồi khiến cô phải sống trong chuỗi ngày nhớ nhung đằng đẵng.

Anh không ngờ sau tất cả những lời xúc phạm và những hành động anh làm tổn thương cô thì cô vẫn một lòng yêu anh tha thiết.

- Tất cả đã ổn rồi, Thi San, mai này chúng ta không rời xa nhau nữa.

Bàn tay nhỏ nhắn của người con gái dần dà vươn lên, lau đi giọt nước mắt vừa tràn qua khóe mi người đàn ông và chủ động nhón chân, hôn lên đôi môi mềm.

Vòng tay rắn chắc của anh siết chặt lấy bờ eo thon thả của cô, giữ cho nụ hôn kéo dài thật lâu.

- Thắng Vũ, anh cứ định chỉ ôm em và hôn thế này thôi sao? – Thi San rời khỏi vòng tay anh, chau mày hỏi.

- À, cái đó.. thực ra.. thực ra, anh không có sẵn..

- Thời gian này là thời gian an toàn của em. Đừng lo lắng. - Cô xấu hổ rúc đầu vào ngực anh, thì thầm thật khẽ.

Toàn thân cô nhanh chóng được nhấc bổng lên trên cánh tay anh và trở lại chiếc giường phủ ga trắng. Họ trao nhau những nụ hôn sâu như nói thay tình cảm chất chứa đè nén suốt thời gian qua.

Bàn tay Thắng Vũ dần di chuyển đến hàng cúc áo ở giữa chiếc váy nhưng mò mẫm hồi lâu chẳng thể mở được. Cuối cùng, anh đành buông tha đôi môi cô, ngồi dậy để thấy đường mà mở.

- Trông anh cứ như lần đầu chạm vào phụ nữ vậy. Thật vụng về. – Cô phì cười, buông lời châm chọc.

Mặt Thắng Vũ đỏ gay, anh không ngờ hàng cúc này lại khó mở như vậy. Xem cách cô nói cứ như anh từng lên giường với phụ nữ không bằng. Có điều, sau gần ba năm định cư nơi xứ người, cô gái anh yêu dường như táo bạo hơn rất nhiều.

- Thì đây là lần đầu của anh mà, em còn không biết hay sao? – Anh thở dài sau khi cởi được chiếc cúc áo trên cổ cô.

- Anh nói dối, rõ ràng anh và cô gái kia đã..

- Đã không làm gì hết.

Thắng Vũ cắt ngang lời Thi San rồi dịch sang một bên và nằm xuống ngay cạnh cô. Trước cả khi yêu cô thì anh vẫn tâm niệm rằng ngoài người vợ chính thức ra, anh sẽ không phát sinh quan hệ thân xác với bất kỳ cô gái nào.

Hôm đó, anh đưa cô gái kia về chỉ là để diễn một màn kịch tạo nên cú sốc cuối cùng bức cô rời đi mà thôi.

- Cô ấy tự kêu la đấy, lúc đó, anh đứng ngay cửa sổ. Lúc đó nếu em đẩy cửa bước vào thì mọi kế hoạch của anh đều công cốc. – Anh mỉm cười, nhìn trân trân lên trần nhà.

- Trương Thắng Vũ, chuyện như vậy mà anh cũng nghĩ ra được hả? Xem em làm sao trừng phạt anh.

Lời vừa dứt, Thi San liền bật dậy, leo lên người anh. Bàn tay mảnh khảnh nhanh nhẹn giúp anh trút bỏ chiếc áo, để lộ ra làn da không còn trắng trẻo.

Cái nắng của vùng quê đã khiến anh đen đi rất nhiều, thế nhưng, điều đó chẳng làm mất sức quyến rũ chết người tiềm tàng của anh.

Thắng Vũ cảm nhận được cảm giác nhồn nhột khi đuôi tóc Thi San chạm vào mình. Cô từ từ cúi xuống, hôn lên trán anh rồi trượt dần xuống mi mắt đã bao lần ướt lệ vì cô và từ từ tìm đến đôi môi.

Những nụ hôn vụng về rơi xuống cổ và vòm ngực săn chắc khiến Thắng Vũ dâng lên niềm cảm xúc khó tả.

- Xem ra em rất có kinh nghiệm nhỉ? – Anh nói trong tiếng thở dồn dập.

- Kinh nghiệm gì? – Cô ngừng lại, ngẩng đầu, tròn mắt nhìn.

- Em và Jacky..

- Là bạn đồng nghiệp, không phải đồng giường. Sao nào? Anh không thích em chủ động đúng không? – Cô phụng phịu toan rời khỏi người anh.

- Không. Anh rất thích, nhưng mà.. hôm nay cho anh được làm chủ cuộc chơi nhé.

Theo câu nói, Thắng Vũ ôm lấy Thi San, đảo ngược lại vị trí. Bàn tay chàng nghệ sĩ tiếp tục cởi bỏ hàng cúc áo và chỉ trong vài giây sau, lớp lụa đắt tiền che đi cơ thể người con gái đã theo tay anh bay xuống giường.