Chương 184 - Tình Ca
- Ôi, anh được làm cha rồi. Mẹ ơi, mẹ có cháu rồi. – Tăng Thiện hết ôm Nhã Tiên lại quay sang ôm mẹ mình và rối rít như đứa trẻ nhận được quà.
- Mẹ cần nghe con giải thích, mẹ chẳng hiểu gì cả.
Một lời thì khó nói hết nên Tăng Thiện đưa mọi người đến bãi đỗ xe rồi cùng nhau rời sân bay, về thẳng nhà hắn để tiện nói chuyện.
Vì biết Nhã Tiên đang có thai và đang xúc động nên mẹ hắn bảo hắn lái xe của cô, còn xe hắn thì Alice lái.
- Em đừng lo lắng, mẹ anh rất hiền, quan trọng là bà rất mong có cháu. – Tăng Thiện nắm lấy bàn tay lạnh của người bên cạnh, dịu dàng trấn an.
- Có khi nào mẹ anh cho rằng em là đứa dễ dãi không?
- Em dễ dãi với chỉ mình anh thì có gọi là dễ dãi không?
Nghe hắn hỏi ngược lại, Nhã Tiên xấu hổ, rụt tay và cúi đầu nhìn hai đầu gối của mình. Bao nỗi sợ hãi trong thời gian qua dần tan biến khiến cô nhẹ nhõm cả người.
Vậy là, bé con của cô sẽ có mẹ có cha, cha nó là một bác sĩ giỏi và giàu lòng nhân ái, chắc chắn nó sẽ là đứa bé hạnh phúc nhất.
Đúng như những lời Tăng Thiện đã nói. Sau khi nghe con trai kể rõ mọi chuyện thì mẹ hắn mắng cho hắn một trận vì tội vô tâm, vô trách nhiệm, khiến con dâu tương lai của bà phải một mình lo lắng trong suốt thời gian qua.
- Đành rằng lúc hai đứa đến với nhau chỉ vì men rượu nhưng giờ đứa bé đã xuất hiện nên mẹ mong hai đứa hãy cố gắng vun vén và yêu thương nhau. Nhã Tiên à, mẹ có thể khẳng định với con một điều rằng con là người con gái đầu tiên mà con trai mẹ đem lòng yêu thương. Trước giờ, mẹ còn tưởng nó cong.
Bà vừa dứt lời thì ngụm nước trong miệng chàng bác sĩ cũng phun hết ra ngoài. Cả Nhã Tiên lẫn Alice đều không nhịn được mà bật cười khanh khách.
Gương mặt Nhã Tiên ửng đỏ khi nhớ lại cái đêm định mệnh đó. Người đàn ông này không biết đã để lại trên cơ thể cô bao nhiêu dấu vết mà nói.
- Được rồi, tính mẹ trước giờ đều muốn làm mọi việc một cách nhanh gọn lẹ, mẹ không thể để con dâu bụng to rồi mới mặc váy cưới được. Thế nên, bây giờ chúng ta sẽ đến nhà Nhã Tiên và xin được cưới con bé. – Mẹ Tăng Thiện vui vẻ nói và đứng lên.
Tuy Nhã Tiên rất mừng vì được phụ huynh chấp nhận và tính đến chuyện tổ chức đám cưới nhưng vì mọi chuyện diễn ra quá nhanh thành thử cô hơi sợ.
Cô vẫn chưa nói gì với ba mẹ mình, bây giờ đột nhiên đưa cả chồng lẫn mẹ chồng tương lai đến nhà thì có khi nào ba mẹ cô bị cấm khẩu vì ngạc nhiên luôn không.
- Em đừng lo, cứ giao tất cả cho anh. – Tăng Thiện nắm chặt tay cô, nháy mắt và dẫn đi.
- Chúc may mắn nhé anh bạn.
Alice vẫy tay chào rồi đóng cửa lại, sau đó, cô bắt đầu lục lọi tủ lạnh xem có gì ăn hay không. Tạm thời, cô quyết định sẽ không nói chuyện này cho mẹ mình để có thời gian ở lại đất nước xinh đẹp này và du lịch đó đây.
Nếu mẹ cô biết Tăng Thiện đã có người khác thì thể nào bà cũng giục cô quay về cho mà xem. Cùng lắm, cô đợi ăn đám cưới Tăng Thiện xong thì mới cho bà hay.
Qua hết nửa tiếng đồng hồ, hai chiếc xe cũng đã dừng lại trước nhà Nhã Tiên. Trông thấy ngôi biệt thự xa hoa nằm ngay vị trí đắc địa trong thành phố, mẹ Tăng Thiện cũng chẳng lấy gì làm ngạc nhiên bởi vừa nhìn Nhã Tiên thì bà biết ngay cô là tiểu thư chính hiệu.
- Tăng Thiện đến chơi đấy à?
Triệu Kiến Đức hồ hởi đứng lên và hơi chút ngạc nhiên vì thấy anh chàng bác sĩ đang nắm chặt tay cô con gái rượu của ông.
Thế nhưng, khi thấy người phụ nữ sang trọng đứng phía sau lưng họ thì mặt ông liền trở nên đần độn vì không biết tình huống này có tên gọi là gì.
- Cháu chào hai bác, cháu xin giới thiệu với hai bác đây là mẹ cháu ạ.
Sau câu giới thiệu của Tăng Thiện, mẹ hắn liền tiến lên, bắt tay hai vợ chồng Triệu Kiến Đức rồi vào thẳng vấn đề luôn. Bà ngỏ ý muốn được rước Nhã Tiên về làm con dâu của mình, làm vợ của Tăng Thiện và hứa sẽ luôn yêu thương, chiều chuộng cô hơn con trai của bà.
- Con gái à, con hẹn hò với Tăng Thiện từ khi nào vậy? – Triệu Kiến Đức nghệch mặt ra hỏi.
- Dạ, là.. là hai tháng trước ạ. – Cô lí nhí trả lời.
Đôi chân mày Triệu Kiến Đức nhíu lại. Nếu ông nhớ không lầm thì thời điểm đó là lúc Thắng Vũ công khai bạn gái ngay tiệc sinh nhật của Nhã Tiên.
Rõ ràng ông nhận thấy con ông buồn bã và chỉ quanh quẩn ở nhà ngoại trừ những lúc đi học thì nó hẹn hò kiểu gì mà giờ tính đến chuyện lấy chồng vậy nhỉ?
- Tôi cũng rất quý Tăng Thiện nhưng cưới vậy thì gấp gáp quá. Nhã Tiên vẫn còn nhỏ và chưa tốt nghiệp đại học.
Triệu Kiến Đức cười cười, tỏ ý từ chối khéo vì ông đang nghi ngờ con gái mình dùng chàng bác sĩ làm thế thân cho Thắng Vũ.
Ông muốn cô có thời gian tìm hiểu đối phương trước khi đưa ra quyết định hệ trọng của đời mình bởi những cuộc hôn nhân chớp nhoáng luôn đầy rẫy lỗ hổng.
Hơn nữa, tính nết Nhã Tiên chẳng mấy tốt nên ông cũng mong Tăng Thiện có thể biết rõ rồi mới xác nhận sự gắn kết trăm năm này.
- Nếu đợi thì sẽ không kịp mất. Cháu tôi đã được hai tháng rồi. – Mẹ Tăng Thiện lắc đầu, chạm tay vào bụng của Nhã Tiên và dịu dàng nói.