Chương 172 - Tình Ca
Cùng lúc này, âm báo tin nhắn trong túi xách Ngọc Vy bỗng vang lên. Cô vội vàng lấy ra xem và gần như bất động khi thấy dòng tin nhắn dài chiếm gần hết màn hình được gởi từ số điện thoại của Blake.
Anh nói anh nhận ra cô vẫn còn rất yêu Thanh Phong và khuyên cô nên dũng cảm đối diện với trái tim và cảm xúc thật.
Anh nói rằng anh rất yêu cô nhưng chính vì vậy, anh mong cô được thật sự hạnh phúc chứ không phải nương mình vào một hạnh phúc tạm bợ là anh.
Anh nói khoảng thời gian qua, anh đã rất vui vì được đồng hành cùng cô lúc cô lao đao nhất và giờ đây, anh thành tâm chúc phúc cho cô và Thanh Phong.
Cơn xúc động nghẹn ngào trào dâng khiến nước mắt Ngọc Vy tiếp tục rơi rớt, thấm đẫm tấm vải choàng che đi hơn phân nửa khuôn mặt.
Cô nhìn ngó lung tung để tìm kiếm Blake, chắc chắn anh đang ở đâu đây và nhìn thấy nên mới nhắn như vậy.
- Có chuyện gì vậy em? – Thanh Phong lo lắng hỏi.
Ngọc Vy không thể nói nên lời thành thử phải đưa điện thoại cho anh tự xem. Cô không biết cách đó không xa, sau gốc cây si già, Blake đã nở nụ cười buồn nhưng đầy mãn nguyện.
Đôi khi hy sinh cũng là một biểu hiện của sự hạnh phúc, vì anh hạnh phúc khi thấy cô vui vẻ bên người cô yêu nên anh chọn cách hy sinh.
Đôi chân Blake dần rời khỏi gốc cây cổ thụ và bóng lưng anh dần khuất trong những mảng sáng tối đan xen.
Cơn gió đêm vô tình đột ngột lướt qua, mang giọt nước từ đâu đến làm ướt bàn tay anh. Anh biết những tháng ngày đưa đón và ăn khuya cùng cô đã kết thúc rồi.
- Ngọc Vy, ai cũng có thể nhìn ra tình cảm em dành cho anh. Em đừng cố chôn giấu cảm xúc của mình nữa, hãy cho hai ta một cơ hội đi em. - Thanh Phong vươn tay kéo cô ngồi xuống cạnh mình và nói ra những lời tự đáy lòng.
- Thanh Phong, có lẽ anh nhầm lẫn giữa tình yêu và lòng thương hại. Anh..
- Không giấu gì em, anh cũng không biết tình cảm hiện tại đối với em là gì nhưng từ lúc gặp lại, đêm nào anh cũng mơ thấy em, ngay cả khi dạy học, anh cũng nghĩ về em. Anh còn.. anh còn mơ thấy em sinh con cho anh nữa.
Chàng giảng viên lúng túng thấy rõ khi nói ra sự thật này. Vốn dĩ anh cứ nhập tâm rằng một khi cô đồng ý quay về bên anh thì anh sẽ nhanh chóng kết hôn để làm cô yên lòng thành ra tối đến anh cứ mơ màng thấy cô nằm chung giường với mình, làm chuyện vợ chồng rồi sinh con.
Thanh Phong xấu hổ một thì Ngọc Vy xấu hổ tận mười. Cô không nghĩ một người lịch thiệp đứng đắn như anh mà lại mơ mấy giấc mơ đó.
Nhưng nói đi cũng phải nói lại, anh là đàn ông khỏe mạnh, nhu cầu sinh lý kia cũng là bình thường, chỉ tại cô luôn tôn sùng, hâm mộ anh nên có hơi chút không quen.
- Anh nói linh tinh gì vậy? – Cô chẳng biết nói gì hơn nên buột miệng mắng.
Khi chân Thanh Phong đã bớt đau, anh nắm lấy tay Ngọc Vy và dắt cô đến mua vé chơi vòng quay Mặt Trời.
Độ cao khiến cô choáng ngợp nhưng vì có anh bên cạnh nên cô cũng bớt sợ hãi. Thi San từng nói rằng trước khi trở thành bạn gái Thắng Vũ thì cô ấy và anh đã có nụ hôn trên đỉnh cao nhất của vòng đu quay nên Ngọc Vy rất tin vào lời nguyền huyền thoại đó.
- Anh. – Cô hơi hoảng sợ, đưa tay ngăn Thanh Phong lại khi anh vừa toan tháo tấm khăn che mặt của cô ra.
- Đừng sợ.
Giọng nói ấm áp và ánh mắt đầy ân tình khiến cô yên tâm, im lặng để anh tiếp tục.
Khi tấm khăn che đã rơi xuống, cô ái ngại nhìn sang hướng khác vì sợ thấy biểu cảm ghê sợ trên gương mặt anh.
Mãi đến lúc cảm nhận được làn môi ấm nóng của người đàn ông áp vào vết sẹo và hơi thở thơm hương bạc hà tỏa lan khắp mặt mình thì cô mới dần vơi đi cảm xúc tiêu cực.
Nụ hôn của Thanh Phong từ tốn và nhẹ nhàng, cẩn thận như chính con người anh. Làm sao anh có thể ghê sợ khi biết vết thương này là minh chứng cho tình yêu sâu đậm cô dành riêng anh kia chứ. Anh muốn dùng nụ hôn xoa dịu nỗi đau hằn trong tim cô suốt ngần ấy năm.
- Ngọc Vy, hãy cùng anh vun vén cho mối tình này nhé. Xuất phát điểm có thể không bắt đầu bằng tình yêu từ hai phía nhưng anh muốn em biết rằng em là người con gái đầu tiên anh hôn và ngay lúc này, anh thật lòng thích em. – Anh tựa trán mình vào trán cô, thì thầm.
- Anh không thấy thiệt thòi sao? Thanh Phong à, thực ra.. em rất sợ lên bàn phẫu thuật. – Cô rơm rớm nước mắt.
- Nếu em không muốn thì không làm phẫu thuật nữa. Nhưng bất cứ khi nào em đã sẵn sàng, anh sẽ tìm bác sĩ giỏi nhất và đồng hành cùng em.
Thanh Phong chỉ đáp lại câu nói sau của Ngọc Vy, còn câu hỏi đầu, anh dùng nụ hôn mang đầy ái tình để trả lời cho cô tất cả.
Cô run rẩy ôm lấy lưng anh vì đây là lần đầu cô trải nghiệm cảm giác nồng nàn, say mê, cuồng nhiệt của nụ hôn sâu gần như muốn nuốt chửng mình.
Khoảnh khắc này, cô hoàn toàn quên đi những khác biệt giữa anh và cô, chỉ biết đón nhận và cho đi, không hề đắn đo, suy tính.
Hai đôi môi quấn quýt không rời từ khi chưa lên đỉnh cao nhất của vòng quay đến tận khi chiếc cabin chứa họ gần về tới mặt đất.