Chương 151 - Tình Ca

Bữa cơm chưa nấu xong và chưa kịp ăn nhưng Thanh Trà chẳng thấy đói nữa, cô bế Mina sang quán bánh canh cua đối diện và gọi một tô nhỏ cho bé con ăn.

- Mẹ ăn. – Mina đưa chiếc thìa cho cô và nói.

- Mẹ không đói, con ăn đi.

Nhìn cô con gái nhỏ ăn uống một cách gọn gàng mà Thanh Trà chẳng kiềm được nước mắt. Cô chỉ muốn kiếm cho Mina một người cha tốt và cũng là muốn kiếm cho mình một người chồng tốt nhưng sao khó khăn quá.

Ngần ấy năm trôi qua, trái tim cô mới lần nữa rung động nhưng cuối cùng lại bị người đàn ông ấy phũ phàng từ chối. Thậm chí, hắn còn không cho cô có cơ hội bày tỏ tình cảm.

Những lúc thế này, cô ước gì có Ngọc Vy bên cạnh để trút bầu tâm sự nhưng khổ nỗi dạo này cô cảm thấy Ngọc Vy đối với gia đình cô lợt lạt hẳn đi.

Sau khi Thanh Phong làm phẫu thuật, cô gọi báo tin nhưng chẳng thể nào liên lạc được với Ngọc Vy.

Tuần trước, cô hỏi Thi San thì biết Ngọc Vy đã đổi số điện thoại. Thế nhưng, khi cô gọi lần nữa thì cô giúp việc cũ chỉ hỏi han qua loa chứ cũng chẳng thèm đến bệnh viện thăm anh cô.

Thấy chiếc điện thoại trên bàn sáng lên, Thanh Trà vội bắt máy vì người gọi đến là Thanh Phong.

- Em chưa về nhà sao? Em đi đâu vậy? – Giọng anh lộ rõ vẻ lo lắng.

- Em đưa Mina đi ăn bánh canh cua, lát nữa em về. – Cô đáp.

- Sao vậy? Sao giọng của em lại hậm hực thế? Mina làm đổ thức ăn sao?

- Không có, con bé ăn gần xong rồi. Em đang giận chị Ngọc Vy nên mới thế.

- Ngọc Vy làm gì mà em giận?

Cô thở dài, đem chuyện Ngọc Vy trở mặt và lạnh nhạt kể cho anh nghe. Cô cũng bày tỏ sự thất vọng tràn trề vì không ngờ vừa rời khỏi nhà họ thì cô nàng giúp việc liền xem mọi người trong nhà họ Trần như người dưng, chẳng quan tâm gì.

- Ít ra, chị ấy nên đến thăm anh chứ? Lẽ nào trước đây anh đối xử với chị ấy tệ lắm hay sao? – Thanh Trà vừa rút khăn giấy lau miệng cho Mina vừa nói.

- Ai cũng có cuộc sống của riêng mình, em báo cô ấy biết làm gì? Anh nghĩ là vì cô ấy bận rộn quá thôi, đừng trách người ta.

- Anh luôn bênh vực cả thế giới mà, không nói với anh nữa.

Dứt lời, Thanh Trà liền cúp máy và đón taxi đưa Mina về. Cô đang buồn bực Tấn Vinh nhưng chẳng thể nói ra thành thử dựa luôn vào chuyện Ngọc Vy rũ bỏ mối ân tình với gia đình cô mà phát hỏa.

Thanh Phong vươn tay đặt chiếc điện thoại lên bàn rồi từ từ nằm xuống. Cũng may mẹ anh và cô giúp việc vừa đi ra ngoài, nếu không bà sẽ mắng Thanh Trà vì cái tội dám trách móc anh trai.

Thật lòng mà nói, anh cũng khá buồn khi biết rằng Ngọc Vy phớt lờ mình dù cô đã nghe tin anh gặp nạn.

Sống chung dưới mái nhà suốt mấy năm liền, ít nhiều anh cũng đã có tình cảm với cô, xem cô như em gái. Cứ mỗi khi uống trà chiều là anh lại nhớ tới cái dáng nhỏ nhắn ấy.

Đột nhiên bị hai anh em nhà họ Trần nhắc nên Ngọc Vy hắt hơi liên tục dù rằng cô không hề bị cảm cúm. Cô cảm thấy thật ngại khi trước mặt Blake lại lộ ra quá nhiều tật xấu.

Kể từ ngày anh vào viện chăm sóc cô đến nay, mối quan hệ giữa cả hai dần trở nên thân thiết hơn, không còn khách sáo nữa.

- Ngại quá, đang dùng bữa mà tự nhiên em lại..

Câu nói còn chưa dứt thì Ngọc Vy tiếp tục hắt hơi khiến Blake phì cười. Tuy anh cũng rất đau lòng khi nhìn thấy vết thương lớn trên mặt cô nhưng cũng cảm thấy có một chút vui vui vì cô chỉ để lộ gương mặt này cho anh thấy, ngay cả Thi San cũng không.

- Ngọc Vy à, tuần sau chúng ta bay ra nước ngoài nhé, các bác sĩ cần gặp và kiểm tra trước cho em rồi sau đó sẽ lên kế hoạch phẫu thuật. – Blake rút khăn giấy đưa cho cô và nói.

- Nhanh vậy sao?

- Đừng lo, chỉ là kiểm tra thôi. Họ sẽ thực hiện ca phẫu thuật khi mà em đã sẵn sàng.

Ngọc Vy khe khẽ gật đầu, mỉm cười thay cho lời cám ơn. Thật lòng mà nói, cô cũng rất nóng lòng lấy lại dung nhan của mình nhưng cô vẫn lo lắm, cứ nghĩ đến cảnh mình nằm trên băng ca và bị đẩy vào phòng phẫu thuật là cô lại lạnh sống lưng. Hơn nữa, cô đang không biết quyết định của mình có đúng hay không.

Tuy Blake đã nói rằng anh xem cô như một người bạn tốt và muốn giúp đỡ nhưng làm sao mà cô không nhận ra tình cảm anh dành cho mình chứ.

Ngoại trừ vì tình yêu ra thì chẳng có ai lại hy sinh tâm tư, thời gian và tiền bạc cho một người dưng cả.

Nếu như cô chấp nhận dựa vào anh thì điều đó đồng nghĩa với việc mai này khi anh ngỏ lời yêu, cô phải đồng ý, nếu không, chẳng khác nào cô đang lợi dụng anh.

Nếu không phải vì trái tim này đã chứa đựng hình bóng Thanh Phong thì có lẽ Blake là một lựa chọn vô cùng hoàn hảo.

- Vâng, tất cả đều nhờ anh. Blake à, em cảm thấy bản thân thật may mắn khi được làm bạn với anh.

- Anh cũng vậy. Nào, mau ăn đi, em cần có sức khỏe để vượt qua giai đoạn khó khăn này. Sau cơn mưa, cầu vồng chắc chắn sẽ xuất hiện.