Chương 129 - Tình Ca

Thắng Vũ vừa lái xe vào cổng công ty thì chiếc xe do Triệu Kiến Đức cầm lái cũng nối đuôi theo. Qua gương chiếu hậu, anh nhận ra người đàn ông đã từng rất thân thiết với gia đình mình.

Tuy sau ngày mẹ anh mất, ông ấy vẫn chưa đòi nợ và thậm chí vẫn chạy vạy năn nỉ các đối tác khó tính nhưng anh biết đó là chuyện sớm muộn vì đến cùng, câu trả lời của anh vẫn sẽ không thay đổi.

- Chào bác. – Thắng Vũ cúi đầu lễ phép chào hỏi khi cả hai vừa giáp mặt.

- Ừ. Mấy hôm trước bác định đến công ty gặp cháu rồi nhưng bận bịu quá.

- Cháu biết ạ. Cháu cám ơn bác vì đã giúp cháu lo chu toàn tang lễ của mẹ.

Triệu Kiến Đức lắc đầu xua tay và nói đó là việc ông nên làm, không cần phải cám ơn. Cả ông lẫn anh đều không biết rằng chính cuộc trò chuyện giữa họ đã góp phần khiến cho bà Hoàng Mai ra đi một cách đột ngột.

Hai người vừa đi lên phòng vừa nói chuyện về tình hình của công ty. Ngay khi Triệu Kiến Đức khoe ông đã thuyết phục thêm được một đối tác tạo cơ hội cho Thắng Minh tiếp tục công việc thì Thắng Vũ cũng đem chuyện anh sẽ gởi công văn yêu cầu hủy hợp đồng đến bảy trong số mười lăm đơn vị đang hợp tác cùng Thắng Minh.

- Cháu đã nghĩ kỹ chưa? Số tiền bồi thường là một con số khổng lồ đấy. – Triệu Kiến Đức lo lắng lên tiếng.

- Cháu đã có sắp xếp ạ.

Thắng Vũ cởi áo vest ra, vắt lên ghế rồi ra hiệu mời Triệu Kiến Đức ngồi xuống. Cùng lúc này, điện thoại của anh réo vang và người gọi cho anh không ai khác, chính là Phan Tiến Lực.

Nhác trông thấy tên vị bí thư khó tính hiện trên màn hình, Triệu Kiến Đức vẫn đinh ninh rằng đó chỉ là một người trùng tên mà thôi.

- Dạ, cháu chào chú. Hôm qua chú có say lắm không ạ? – Anh lễ phép cất lời.

- Bấy nhiêu đó thì nhằm nhò gì. Này, chú bảo này, sáng nay chú đã xử lý xong việc của cháu rồi nhé. Chắc lát chúng nó sẽ gọi cho cháu đấy.

- Dạ, cháu cám ơn chú nhiều lắm ạ.

Đầu máy bên kia, Phan Tiến Lực cười hề hà và dặn dò anh nếu như có bất cứ việc gì cần ông giúp thì hãy mạnh dạn nói ra. Ông cũng không ngại ngần mà bày tỏ rằng ông rất quý mến anh và mong mối quan hệ giữa cả hai sẽ càng phát triển.

- Người đó có phải là bí thư mới của thành phố không? – Triệu Kiến Đức nhỏ giọng hỏi ngay khi anh vừa đặt chiếc điện thoại xuống bàn.

- Vâng ạ. – Anh khẽ đáp.

- Cháu quen ông ấy từ khi nào?

- Mới hôm qua thôi ạ.

Khóe môi Triệu Kiến Đức khẽ giật giật rồi ông gật đầu và vỗ vào vai anh, hết lời khen ngợi.

Xem ra, con trai của Thắng Thiên không hề thua kém ba nó chút nào, mới ló mặt ra thương trường mà đã làm thân được với người nắm quyền sinh sát các doanh nghiệp trong thành phố.

Ông cũng không cần hỏi anh làm cách nào tiếp cận được vị lãnh đạo khó tính vì những người như ông chỉ quan tâm đến kết quả mà thôi. Ông tin dưới sự lãnh đạo của một tài năng trẻ như anh thì Thắng Minh sẽ ngày càng phát triển.

Việc bây giờ ông cần làm là khiến cho đứa con gái quê mùa kia biến mất khỏi cuộc đời chàng nghệ sĩ để con ông có cơ hội vì trước khi cô gái ấy xuất hiện thì mối quan hệ giữa Thắng Vũ và Nhã Tiên vẫn vô cùng tốt đẹp.

Chỉ cần Thi San biến mất và ông dốc sức, dốc của giúp Thắng Minh thì chắc chắn Thắng Vũ sẽ cảm kích rồi suy nghĩ lại.

Tương lai của Thắng Vũ cũng là tương lai của con ông nên khổ một chút cũng không sao cả. Đối với những người như Thắng Vũ thì thay vì uy hiếp, ông sẽ chọn cách đánh động anh bằng tình cảm chân thành.

Đúng mười lăm phút sau, Châu Ly xuất hiện với xấp hồ sơ trên tay. Cô cúi đầu chào Triệu Kiến Đức rồi tiến lại trước mặt Thắng Vũ, thông báo cho anh tin tốt lành.

Khi nghe Châu Ly nói mười lăm công ty kia đều ngỏ ý chuyển phần thanh toán tạm ứng để tiếp tục hợp đồng, Triệu Kiến Đức cứ ngỡ rằng Thắng Vũ sẽ đồng ý. Thế nhưng, quyết định của anh khiến ông phải ngỡ ngàng, ngay cả Châu Ly cũng vậy.

- Thắng Vũ à, có cần thiết phải như thế không? – Châu Ly ái ngại nhìn anh.

- Cứ làm vậy đi chị, em sẽ chỉ tiếp tục hợp tác với tám đơn vị mà em đã chọn ban đầu. Chúng ta cần tập hợp nguồn tài chính và tập trung để làm thật tốt, tiền rải đi nhiều nơi mà không kiểm soát được thì cũng chẳng còn lãi nữa. Bí thư đã lên tiếng nói rằng Thắng Minh là sân sau của ông ấy nên họ không dám yêu cầu mức bồi thường trên trời đâu.

- Được, tôi sẽ cho soạn công văn luôn.

Châu Ly vừa rời phòng thì Triệu Kiến Đức cũng chào tạm biệt Thắng Vũ. Vốn dĩ ban nãy, ông định ngỏ lời góp thêm vốn để Thắng Minh đẩy nhanh tiến độ thi công và quyết toán nhưng vì anh đã xác định hủy gần phân nửa số hợp đồng nên ông không lên tiếng nữa.

Xem ra, anh có khả năng dẫn dắt công ty qua giai đoạn khó khăn này, còn việc ông nên làm bây giờ là dẹp bỏ viên đá ngáng đường tình của con gái mình.

Kim đồng cứ thế quay đều và khi tiếng chuông báo giờ vang lên thì Thắng Vũ cũng tắt máy tính, gác lại công việc để về nhà với Thi San. Anh không muốn thất hứa với cô và cũng không muốn cô phải chờ lâu.

Việc kiếm tiền đương nhiên là quan trọng nhưng anh vẫn trân trọng tình cảm này hơn cả.

Khoảnh khắc thấy bóng dáng bé nhỏ của cô xuất hiện sau cánh cổng, mọi mệt mỏi suốt ngày dài trong anh cũng tan biến.

- Em chờ anh tắm rồi mình đi nhé. – Anh hạ kính xe xuống, nói vọng ra.

- Dạ, anh cứ tắm đi, từ từ đi cũng được, em sơ chế xong hết rồi, đến đó chỉ việc bắc chảo lên bếp thôi. – Cô mỉm cười gật đầu.