Chương 105 - Tình Ca
Thấy Thi San ngại ngùng, cứ đứng tần ngần bên chiếc va li nên Thắng Vũ tinh ý đi ra ngoài để cô có thể thoải mái tắm gội.
Anh tựa vào lan can, hướng ánh mắt nhìn ra biển đêm mênh mông. Anh cứ ngỡ MV này sẽ mất đến hai ngày mới có thể hoàn thành nên đã nhờ Thanh Trà đến trông mẹ mình giúp.
Cuối cùng, mọi việc kết thúc trong ngày đầu tiên nhưng anh vẫn không thể về được.
- Anh Thắng Vũ, anh vào tắm đi. – Thi San nói ngay khi cánh cửa vừa hé mở.
- Ừ. Lát nữa chúng ta xuống nhà hàng dùng bữa nhé. Bạn anh mời.
Thi San khe khẽ gật đầu rồi đến ngồi trên ghế và tiếp tục lau khô mái tóc dài. Gương mặt thanh thuần, làn tóc ướt nước và những ngón tay thon thả của cô đã khắc họa lên hình ảnh một nàng tiên cá trong mắt Thắng Vũ.
Cô giống như một viên ngọc trai quý giá mà anh ao ước đánh đổi tất cả để toàn quyền sở hữu.
Bữa ăn tối diễn ra trong bầu không khí vui vẻ, Thắng Vũ vẫn chăm sóc Thi San tận tình như cách mà anh đã từng làm. Anh bóc vỏ cua, vỏ tôm cho cô và giúp cô lấy thức ăn vào chén.
- Trông hai người thật giống một đôi tình nhân. Thắng Vũ à, cậu khai thật đi. Cô ấy là người yêu của cậu đúng không? – Một cô gái lên tiếng khi đã say.
- Chúng tôi giống một đôi lắm sao? – Thắng Vũ cười và hỏi lại.
- Đúng vậy. Tôi thật sự ghen tỵ với cô ấy.
Cô gái nói xong thì gục đầu vào vai người bên cạnh và ngủ thiếp đi trong tiếng cười của mọi người. Thi San cảm thấy không thoải mái nên lấy cớ mình buồn ngủ và đứng lên trước.
Thật lòng, cô rất muốn dạo chơi trên bờ biển vào lúc này để tận hưởng những cơn gió lạnh mang theo hơi muối cùng lắng nghe tiếng sóng vỗ rì rào như lời mẹ ru nhưng cô không thể.
Cô biết nếu thấy cô lang thang ngoài đó, Thắng Vũ sẽ chạy theo. Bây giờ, cô chỉ muốn nhắm mắt và ngủ cho qua đêm dài này.
Mãi đến mười giờ đêm, Thắng Vũ mới quay trở lại phòng. Sau hai tiếng gõ cửa thì Thi San xuất hiện ngay trước mặt anh.
Vốn dĩ cô không ngủ được vì những nỗi lo về tướng lai cứ liên tục kéo đến làm phiền.
- Cẩn thận.
Thi San hốt hoảng đỡ lấy Thắng Vũ khi anh bị vấp và suýt ngã. Khoảng cách gần, cử chỉ quan tâm cùng mùi hương thoang thoảng từ cô khiến trái tim anh đã lấn át hoàn toàn lý trí.
Trong lúc cô đang cố vươn tay khép cánh cửa lại thì anh đã nhanh chóng ôm lấy cô và nói lên tiếng lòng mình.
- Thi San, anh yêu em. Anh yêu em nhiều lắm, Thi San à.
Lời tỏ tình đột ngột và cái ôm siết chặt khiến cô hoảng loạn tột độ, đôi tay cô rối rít gỡ tay anh ra khỏi vòng eo của mình.
Cô biết bây giờ anh đang không tỉnh táo và nếu như cả hai ở chung trong một căn phòng thì chuyện kinh khủng sẽ xảy ra.
- Buông em ra, Thắng Vũ, buông em ra. – Cô liên tục đập vào tay anh.
Cuối cùng, anh cũng buông cô ra nhưng lại tiếp tục tóm lấy hai vai cô và ép cô vào vách tường. Anh đã hiểu câu nói vừa rồi của cô là một lời từ chối và anh không thể chấp nhận được điều này.
Tuy ngày tháng họ bên nhau không dài nhưng anh chắc chắn bản thân không hề ngộ nhận, rõ ràng anh đã cảm nhận được tình cảm cô dành cho anh nhưng cớ vì sao cô đột ngột thay đổi.
- Vì Thanh Phong đúng không? Em từ chối anh là vì bạn anh đúng không?
Tiếng hét lớn của anh khiến Thi San sững sờ trong giây lát. Cô thấy mắt anh long lên, trong đôi mắt ấy hằn những tơ máu đỏ và cô cảm nhận được toàn thân anh cũng run bần bật, chẳng kém gì mình nhưng cô hiểu đó là vì anh tức giận chứ không phải vì sợ hãi.
Lúc trước, Thi San đã từng nghĩ rằng cô sẽ dùng Thanh Phong như một lý do hoàn hảo để Thắng Vũ từ bỏ mối tình không cân xứng này nhưng bây giờ cô hiểu bản thân không thể gật đầu được.
Anh đang say và anh đang tức giận nên chắc chắn anh sẽ bóp chết cô nếu cô chạm vào giới hạn của anh.
Cho dù có nằm mơ, cô cũng chưa từng mơ thấy bộ dạng này của anh. Ngọc Vy đã từng liệt kê anh vào danh sách những chàng trai cực phẩm, không bao giờ hại người nhưng giờ phút này có khác nào anh đang muốn giết cô cơ chứ.
- Không có, em không thích anh Thanh Phong. Giữa em và anh ấy không có chuyện gì hết. – Cô nói trong nước mắt.
- Vậy vì sao em lại từ chối anh? Thi San à, anh sẽ cho em tất cả những gì anh có, nhà, xe, tiền bạc và thậm chí anh sẽ để em bay theo những ước mơ của em, anh sẽ giúp em trở thành một nghệ sĩ dương cầm như em ao ước.
Anh gấp gáp nói rồi cúi xuống, toan hôn lên đôi môi hồng nhưng cô vội quay lệch mặt sang một bên mà tránh né, khiến nụ hôn ấy rơi trên gò má thấm đẫm nước mắt.
Anh cảm nhận được vị mặn tràn vào miệng mình. Anh không biết cô còn muốn điều gì hơn thế. Một trái tim chung tình, một cuộc sống giàu sang và một bệ phóng hoàn hảo cho giấc mơ xa vời.