Chương 22 - THƯ TÌNH ĐÊM QUA

Anh đã từng đến đó rất nhiều lần. Nhưng cô không biết.

Hứa Từ vừa định trả lời thì Tống Lê nghe trong nhà có tiếng chó sủa. Nghiêng đầu nhìn mới phát hiện bọn họ vừa đi vào một ngõ nhỏ.

Dưới mái hiên nhỏ, Hứa Từ khoác áo khoác lên đỉnh đầu, vừa đủ che hai người, mưa gió đều bị ngăn ở bên ngoài.

Nhưng Tống Lê sợ anh ở bên ngoài bị mưa ướt nhiều, ôm lưng anh kéo về phía mình

“Hình như mình dọa đến chó nhà người khác rồi.”

“Ừ.”

“Lát nữa nó sẽ không lao ra đây cắn anh chứ?”

Cô hơi nhíu mày

“Em không muốn bị cắn.”

Anh cười

“Không đâu.”

Lúc sau Hứa Từ lại nhìn thấy ánh mắt của cô

“Tống Lê”

“Vâng.”

Tống Lê hơi hơi ngửa đầu, khuôn mặt tẩy trang xong trong trắng trẻo môi đỏ mọng. Cô quấn quít lấy anh giống như trước kia

“Hứa Từ, anh có muốn hôn em không? Anh hôn nhẹ em một cái.”

Tống Lê vẫn còn đang sững sờ mở to đôi mắt hồ ly sáng long lanh nhìn anh.

Nụ hôn nhẹ của Hứa Từ vừa hạ xuống. Hai môi chạm nhau, cảm xúc mềm mại như mang theo sự tươi mát của cơn mưa. Anh hơi tăng sức một chút nâng cằm cô lên, Tống Lê ưm một tiếng, tay bắt đầu đặt lên cổ đón ý nói đùa với anh.

Hứa Từ cắn cắn môi cô

“Giúp anh lấy kính xuống.”

Không còn kính ngăn cản, cảm xúc mãnh liệt trong mắt anh cứ thế tuôn trào. Cô bị bao phủ bởi cảm xúc dâng trào quanh mình.

Kính mắt vừa mới lấy ra bỏ vào túi của anh, Hứa Từ liền cầm lấy cổ tay cô đặt lên vách tường, cúi đầu cắn môi của cô, đầu lưỡi liếm liếm môi cô nhẹ nhàng tách ra sau đó đột nhiên trượt vào quấn quýt với đầu lưỡi của cô.

Mềm mềm mại mại, anh như đang nhấm nháp bánh sữa pudding ngon lành, mút hết không khí bên trong. Tống Lê gần như chết chìm trong nụ hôn sâu của anh.

“Ô… Hứa Từ….”

Áo khoác đã rơi trên mặt đất từ lúc nào đó không ai để ý đến. Thân hình cao lớn của Hứa Từ che kín cô giữa anh và bức tường. Hai người biến thành một bóng người. Cô giãy dụa muốn đánh vào vai anh tay lại bị anh nắm trên đỉnh đầu không thể nhúc nhích.

Anh hôn rất mạnh, từ triền miên xâm nhập chuyển ra liếm cắn diện rộng. Cả hai đều điên cuồng lâm vào ham muốn t/ì/n/h d/ụ/c muốn cắn nuốt đối phương.

Tống Lê bắt đầu dùng đùi giãy dụa, mỗi một cọ xát rất nhỏ đều làm anh không khống chế được.

Sau lưng mưa vẫn không ngớt thậm chí càng lúc càng lớn. Hơi thở như lửa nóng bao trùm toàn bộ không gian hẹp.

Cuối cùng anh bại trận, nhẹ nhàng hôn hôn lên hai má và cổ của cô sau đó cúi đầu tựa vào vai cô cắn cắn phía sau tai cô.

Hơi thở ấm áp chợt trở nên nóng bỏng bên tai phóng đại vô số lần, gió thổi những bụi mưa vào khiến Tống Lê đông lạnh đến phát run.

“Hứa Từ…”

Đầu gối bị anh ma xát hơi đỏ lên. Cơ thể đang lạnh vì mưa rét bỗng nhiên giống như bị một người ném một mảng sắt nóng vào khiến cho cháy khét lẹt, nước bắn tứ tung

“Đừng nhúc nhích.”

Mười ngón tay của cô và Hứa Từ đang vào nhau, lòng bàn tay nóng bỏng.

“Nụ hôn sắp xong.”

Nói xong đôi môi mềm mại lại đặt lên da thịt cô.

Phần thịt trắng nõn sau tai cô đã vô cùng thê thảm

“Hôn cũng được nhưng anh đừng… đừng cắn.”

Từ cổ cô đã xuất hiện từng tảng lớn màu đỏ. Cô cảm giác tê dại nhưng cũng có cảm giác đau đớn vì da giống như bị sứt do những vệt thủy tinh cọ vào.

Anh không khống chế được lực đạo, chỉ muốn cô an phận một chút, như vậy rất dễ kích thích thú tính đang rục rịch trong cơ thể anh.

Mặt lưỡi thô ráp di chuyển trên da thịt trơn mềm, da đầu cô tê rần, áo khoác bị cô nhéo đến nhăn nhúm.

Hứa Từ hôn môi cô, Tống Lê lại cắn ngược lại anh.

Hứa Từ vừa nhấc đầu né tránh không cho cô thời gian tức giận đã cười cúi đầu.

Cánh môi mềm mại kết hợp làm một, một chút một chút nghiêng đầu hôn, hai cánh mũi cao thẳng sát vào nhau hơi thở nóng bỏng quẩn quanh.

Lưng Hứa Từ cong thành đường cong quyến rũ, trong bóng đêm có thể thấy được cằm anh đang căng chặt, cổ và tai cũng hơi ửng hồng, trong trẻo nhưng lại lạnh lùng giống như một con dã thú đ/ộ/n/g d/ụ/c phấn chấn bừng bừng đang cố ý trêu đùa con mồi nó yêu thích.

Tống Lê mỗi lần muốn ngậm môi anh đều bị anh tránh thoát.

Tâm hồn nhộn nhạo giống như ngọn nến đứng dưới mưa. Có người nhẹ nhàng thổi một chút ngọn lửa hơi lay động không tắt nhưng không yên ổn.

Tống Lê rên rỉ yếu ớt trước nụ hôn sâu ướt át của anh. Tay Hứa Từ đã chui vào áo khoác của cô, cách áo lông mềm mại xoa xoa bộ ngực no đủ của cô

“Ưm… đừng…”

Ven đường thi thoảng có người đi ngang qua, cô phản ứng lớn nữa, hai tay chui vào áo khoác của anh nắm chặt lưng anh, hai đùi quặt chặt lấy sườn của anh.

Hứa Từ lập tức kẹp chặt lấy hai chân cô, d/ư/ơ/n/g v/ậ/t cương cứng cách lớp quần tay để trên bụng cô. Tống Lê lập tức thành thật, hai má hồng như con tôm vừa mới luộc chín

“Sợ hãi hay là thẹn thùng?”

Anh dừng lại, cả người anh ngăn cô với bên ngoài.

Đôi mắt trong bóng tối lại sáng như sao, thêm chút ám màu vì t/ì/n/h d/ụ/c càng mê lòng người.

Tống Lê cắn cằm anh,

“Anh là biến thái à?”

Hứa Từ không hôn cô nữa, nhưng tay anh không an phận, không ngừng dùng bàn tay vuốt ve eo cô, đầu ngón tay anh đụng vào khóa cài áo ngực của cô, nhẹ nhàng gẩy một chút, so với việc anh dùng tay còn kích thích hơn nhiều.

“Không phải.”

Nhưng nếu cô thích anh cũng sẽ là.

“Vậy anh còn làm như vậy?

Tống Lê không cam lòng yếu thế muốn ôm lấy anh.

“Anh muốn cùng em lên hot seach ngày mai sao? Giờ em đang rất nổi tiếng, muốn mượn tiếng phải trả thù lao.”

Hứa Từ nhịn không được cười:

“Đang nghĩ trước kia em gan lớn như vậy, hiện giờ một tiếng chó kêu, người đi ngang qua một chút, em đều lo lắng không thôi.”

Anh cúi đầu nhẹ nhàng liếm liếm rồi cắn lên vành tai cô

“Tống Lê, em được không?”

Khi trợ lý lái xe đi trời vẫn đang mưa rất to. Cô để xe lại rồi gọi xe về. Xe dừng ở ngõ nhỏ, ngoài cửa sổ mưa che khuất tầm mắt.

Câu nói vừa nồi như là khiêu khích.

Tống Lê lên xe xong yên vị trên đùi anh, áo khoác đặt ở phía trước Hứa Từ đỡ eo cô kiên nhẫn bỏ áo khoác lông dê của cô, cách lớp nội y mềm mại xoa nắn hai b/ầ/u n/g/ự/ccủa cô.

Lúc này chủ động là cô, nhưng người muốn bỏ qua tất cả màn dạo đầu vào luôn việc chính lại là anh.

Tống Lê chống lại ánh mắt như lửa nóng khó nhịn của anh, đầu ngón tay vẽ một vòng lên cơ bụng của anh

“Hứa Từ, rốt cuộc là ai không được?”

Phía dưới đã xuất hiện lều trại cao cao, d/ư/ơ/n/g v/ậ/t cương cứng như muốn phá tung quần, quần màu sẫm nền không nhìn thấy gì, cô cúi đầu liếm hai cái, Hứa Từ rên thành tiếng từ yết hầu, tiếng rên khàn khàn đầy khêu gợi.

“Ưm…”

Khi khóa quần của anh bị cởi ra anh cũng kéo đi mảnh vải cuối cùng trên người cô.

Nội y màu đen mềm mại, anh treo nó trên đầu ngón tay nhưng va chạm với ngực cô trước không phải tay anh mà là d/ư/ơ/n/g v/ậ/t đã cương cứng của anh

“Em không ngậm được hết của anh, em sẽ dùng cách khác.”

Tống Lê nâng lên bộ ngực đầy đặn kẹp lấy d/ư/ơ/n/g v/ậ/t đang cương cứng của anh.

Xe không bật đèn anh không nhìn thấy chỉ thấy ngực cô mềm như đậu hũ đang kẹp lấy d/ư/ơ/n/g v/ậ/t của mình.

“Tống Lê…”

Hứa Từ vuốt ve hai má của cô, ngón tay thon dài cuốn lấy sợi tóc cô. Tống Lê vươn đầu lưỡi ra liếm ngón tay anh đang đặt trên môi cô, ngậm lấy nó.

Chiếc lưỡi mềm mại liếm láp đầu ngón tay của anh, giống như trẻ con đang ăn kẹo mút. D/ư/ơ/n/g v/ậ/t hưng phấn phun ra chất nhầy.

Hứa Từ bắt đầu hôn ngực cô, ngực cô dính rất nhiều chất nhầy của anh anh liếm sạch sẽ từng chút một cuối cùng mút hết đầu vú đang thẳng đứng vào miệng.

Anh mút rất dùng sức, Tống Lê bị anh mút hơi đau, ôm đầu anh muốn đẩy ra rồi lại ưỡn ngực để anh ngậm được càng nhiều hơn.

Hứa Từ ngậm nhiều hơn nữa, muốn nuốt trọn vú cô vào bụng.

Khi Hứa Từ nhả vú cô ra, khối thịt run rẩy kia đỏ ửng như quả anh đào, ướt đẫm nước nhìn mê người.

Tiếng rên rỉ mềm mại của cô mang theo cả tiếng nức nở vừa giống như cầu xin lại giống như dụ dỗ

“Ưm… Hứa Từ…”

Anh liếm dọc từ ngực lên chiếc cổ thon dài của cô, tìm được môi cô xong bắt đầu liếm bốn phía.

“Ăn cái gì khác?”

Hứa Từ một tay đỡ gáy cô, một bàn tay khác tiến vào quần lót của cô tìm được khối thịt cũng đã xưng lên kia tiếng nói cực kỳ khàn khàn

“Anh chỉ muốn ăn em.”

Nôn nóng vội vàng hơn cả tiếng mưa rơi chính là d/ụ/c v/ọ/n/g của anh.