Chương 23 - THƯ TÌNH ĐÊM QUA

Đây là một trong những lần mà Hứa Từ dịu dàng nhất.

Bên tai hai người là tiếng mưa rơi tí tách làm ướt đẫm bóng đêm. Mưa rơi cuồng luạn, nước mưa rơi trên cửa kính xe tạo thành những vệt dài uốn lượn triền miên xuân sắc giống như bên trong xe.

Tống Lê chống hai tay, quỳ gối xuống không cho mình cảm thấy xấu hổ. Nhưng Hứa Từ không định để cho cô dễ dàng như vậy.

Quần bò của cô đã bị lột ra, lộ ra đôi chân trắng nõn, hai chân cô quỳ thật sự rất dễ dàng để anh cắm vào. Tay anh ấn vào âm vật vẽ nên những đường tròn.

Cô chỉ nhịn được một chút thì cả người đã nhũn ra. Ma sát của quần áo khiến cô mẫn cảm cực điểm. Da cô ửng hồng như một đóa hoa mới nở, cảm giác thân mật như thế nào cũng không đủ.

Mười ngón tay của Hứa Từ đan chéo sau lưng cô, cúi đầu hôn vài lần lên b/ầ/u n/g/ự/ccăng tròn của cô.

“Bật đèn được không?”

Khi anh đưa d/ư/ơ/n/g v/ậ/t vào, hai bộ phận sinh dục của hai người đã bắt đầu co giật. Bên trong xe vốn hẹp, thân thể cao lớn của anh càng khiến không gian chật chội hơn.

Chân của Tống Lê bị ma sát đến đỏ bừng nhưng cũng không thể để lên chỗ khác, chỉ có thể cắn vai anh khóc

“Không cần… ô…”

“Anh không nhìn thấy.”

Hứa Từ dỗ dàng cô

“Em đừng khóc.”

Anh đã rất kiên nhẫn ngay cả tần suất ra vào cũng là cô thích.

Hứa Từ ôm cặp mông thon thả của cô nâng lên đặt xuống, d/ư/ơ/n/g v/ậ/t to lớn chôn sâu trong cơ thể cô.

Tiểu huyệt hồng cũng theo d/ư/ơ/n/g v/ậ/t của anh mà đóng mở, chảy ra rất nhiều d/â/m t/h/ủ/y.

Thật ra anh vẫn còn một nửa chưa cắm vào, nhưng Tống Lê đã bị anh đưa lên đỉnh, q/u/y đ/ầ/u của anh mạnh mẽ vuốt phẳng những nếp uống trong tiểu huyệt của cô như là hút cạn linh hồn của nó,

“Như vậy không thoải mái…”

Cô ngẩng đầu lung tung cắn lên cằm anh.

Không khí ẩm ướt, Hứa Từ khó nhịn thở ra một hơi

“Anh cũng chưa hoàn toàn đi vào.”

Anh đã nhịn đến sắp phát điên rồi.

Nhưng nếu hung hăng đâm vào anh sẽ lại nhịn không được phá hỏng cô.

Tống Lê run rẩy ngậm lấy d/ư/ơ/n/g v/ậ/t của anh chủ động ngồi xuống.

Hứa Từ bị hành động bất ngờ này của cô thiếu chút nữa không nhịn được mà bắn tinh. Tay ôm lưng cô tăng thêm chút lực đạo tạo ra những vệt đỏ loang lổ.

“Em nói quần áo anh khiến em không thoải mái.”

Cô trần như nhộng nhưng Hứa Từ chỉ kéo cái khóa quần.

Hứa Từ dùng lưỡi liếm môi cô, rồi tùy tiện ngậm lấy đầu lưỡi của cô quấn quýt lấy nó, giọng khàn khàn như van xin

“Em cởi giúp anh.”

Cởi cúc quần áo rất dễ nhưng thắt lưng thì khó, gần như mỗi lần là vừa muốn đụng tới thì Hứa Từ lại tăng tốc. Tống Lê tựa trên vai anh rên rỉ không ngừng. Cuối cùng vẫn là Hứa Từ tự rút dây lưng ra để cởi quần.

Anh hôn cô vài lần mới khống chế được mong muốn nghiền nát cô. Q/u/y đ/ầ/u nặng nề nghiền nát âm đế đã sưng huyết nhưng lại chưa khép kín vẫn đang run rẩy.

Tần suất rung động khiến cho cả người cô run lên, d/â/m t/h/ủ/y từng luồng từng luồng trào ra ngoài, Tống Lê cả người mềm nhũn cầu anh cắm vào

“Hứa Từ…”

Cả người nóng bỏng của anh bao phủ lấy cô, Hứa Từ ôm cổ cô và hôn, răng nanh cắn cắn môi cô thở dốc hôn cô

“Đừng gọi…”

Anh sắp không nhịn được.

“Tống Lê, đừng gọi anh như vậy anh sắp điên rồi”

Hứa Từ mở hai đùi của cô ra, một chân đặt trên vai một chân khác đã đặt lên phía trước của ghế phụ.

Nếu cô không phải là người luyện tập mềm dẻo Tống Lê hoài nghi mình có thể bị tách làm hai nửa.

Hai tay của Tống Lê cũng bị anh nắm, d/ư/ơ/n/g v/ậ/t của anh mỗi lần đều tinh chuẩn chống ở cửa tiểu huyệt của cô.

Vừa rồi cô bị anh đâm lợi hại, giờ tư thế lại bừa bãi như này, lúc này tiểu huyệt của cô giống như đứa trẻ đang đòi quà, há miệng chờ anh bón cho.

Nước mật trong suốt chảy ra, ghế đã ướt một mảnh

“Hứa Từ, cho em…”

Lý trí của Tống Lê đã sắp sụp đổ, hứa Từ lúc này lại trầm thắp lưng d/ư/ơ/n/g v/ậ/t đâm vào sâu hơn, đầu đã chui vào tiểu huyệt của cô. Eo cô tê dại anh còn chưa kịp rút ra Tống Lê đã ưỡn thắt lưng đón ý với anh nuốt toàn bộ d/ư/ơ/n/g v/ậ/t đang ở bên ngoài kia vào trong.

“Tống Lê…”

Mắt anh nhịn đến đỏ lên

“Em có biết mình đang làm gì không?”

Tông Lê đặt tay lên cổ anh, giống như một cành cây mềm mại cuốn lấy cổ anh

“Biết.”

Tống Lê hôn mặt anh, nụ hôn không dứt sau đó dừng ở môi anh

“Em biết, Hứa Từ, đâm em đi, đừng nhịn.”

“Là em nói nhé.”

Chân trái cô đang đặt trên vai anh bị anh ép vào ngực. Hứa Từ cắn ngực cô mút vài cái một bàn tay nâng cổ cô lên, hôn cô

“Trong chốc lát đừng khóc bảo anh ác.”

“Bởi vì anh sẽ không chậm chút nào.”