Chương 8 - Sau khi tôi trả thành linh hồn - Sau khi tôi trở thành linh hồn

trong chiếc xe im lặng như tờ , tôi cũng chẳng quan tâm nữa , cũng chẳng còn tâm trạng mà chơi , tôi nói nhan nhạt :

 

- tôi có thể về không 

 

anh ta vẫn không nói chuyện , bầu không khí trong xe gượng gạo 

 

-…

 

thấy anh ta im lặng tôi cũng chẳng nói  thêm câu nào .

 

không biết anh ta đang lái xe đi đâu , tôi chỉ thấy anh ta dừng xe lại ở dưới chân núi 

 

rồi đi lên từng bậc cầu thang lên trên ,  chẳng quan tâm anh ta như nào , tôi cũng chỉ nhàn nhạt mà bay nên 

 

kể ra làm ma cũng sướng , bay không bao giờ bị mệt !

 

thấy sắc trời đang tối dần , vì đang là mùa thu nên khi tối sắp tối , cảm giác 6 giờ mới như 4 giờ chiều xuân . nhìn anh ta vẫn đang đi lên , tôi hỏi : 

 

- anh không về à ? trời sắp tối rồi.

 

anh ta vẫn đi , mãi lúc sau mới trả lời, giọng nói có phần trêu đùa : 

 

- cô lo thế làm gì mà , lo cho tôi đến thế sao ? 

 

- tôi mới không thèm lo cho anh 

 

- vậy à 

 

dường như anh ta có tủi thân trong giọng nói chỉ cười trừ , cúi đầu lại lầm bầm nói nhỏ gì đó mà tôi không nghe thấy , tôi hỏi anh ta 

 

- hả , anh nói gì cơ ?

 

anh ta quay đầu nhìn tôi , ánh mắt dường như chất chứa một loại cảm xúc gì đó , nói nhẹ 

 

- không có gì 

 

- hả , nhưng vừa nãy tôi thấy anh đã nói gì đó mà 

 

khuôn mặt anh ta trở lên hứng thú , viền mắt nheo lên , trêu chọc mà nói 

 

- muốn nghe thì gọi tôi 1 tiếng anh yêu đi nào , bé cưng !

 

khi anh ta thốt ra từ ' bé cưng ' , giọng anh ta rất nhẹ , dường như tôi có chút ngại ngùng . 

 

- sao vậy bé cưng , không gọi được à !

 

anh ta vẫn giữ nguyên bản mặt trêu đùa , tôi muốn nghe nhưng cũng không muốn đánh đổi tự tôn của mình . thẹn quá hoá giận , tôi nói 

 

- anh là lưu manh sao ? lại kêu con gái người ta gọi anh là anh yêu . không nói thì thôi , ai cần chứ !

 

Tần Phong chỉ cười cười , lại nói 

 

- vậy sao từ nãy cô hỏi tôi làm gì 

 

- chuyện của anh à !

 

- cũng có liên quan đến tôi mà .

 

- đi đường của anh đi ! 

 

- rồi rồi , tuyên lệnh 

 

lên được lên gần trên , lá vàng rừng cây cũng bắt đầu rải rác càng nhiều . nói đây là rừng cũng không đúng , vì chỗ này cũng chỉ giống như đường mà thôi chỉ là trồng nhiều cây hơn chút . chỗ này có chút thơ mộng , lãng mạn . từ lúc lên đây , tôi đã nhìn thấy có vài cặp đôi , dường như đây là 1 địa điểm hẹn hò rất nổi , nhìn anh ta đi phía trước , tôi bay lên chỗ anh ta đáp chân xuống mà vờ đi 

 

- anh đưa tôi đến đây làm gì ? 

 

- ngắm cảnh 

 

- ngắm cảnh ? chúng ta chỉ lên đây ngắm cảnh thôi sao ? không phải chứ  

 

- ừm , chúng ta chỉ lên đây ngắm cảnh thôi . sao vậy tưởng anh đây đưa cô lên là để hẹn hò à , bé cưng !

 

- anh thôi đi có được không vậy , tôi làm ma rồi có thể không trêu tôi được không 

 

tôi bất mãn kiến nghị ý kiến của mình đối với anh ta . 

 

anh ta nhìn tôi 

 

- chuyện này không được , mãi tôi mới có thể vui như này mà 

 

- vậy anh cũng có thể đổi cách xưng hô mà 

 

- hử , tôi thấy gọi thế cũng dễ thương mà , có sao đâu , bé cưng !

 

- anh thôi từ ' bé cưng ' đi được không hả ?