Chương 9 - Sau khi tôi trả thành linh hồn - Sau khi tôi trở thành linh hồn

chẳng biết có phải lúc đó vì giận quá mức mà khiến cho khuôn mặt tôi trông buồn cười như nào , chỉ thấy anh ta cười rất tươi , ánh mắt nheo lại 1 đường cung trông rất vui vẻ . lúc nhìn thấy nụ cười ấy , tôi có chút rung động nhẹ , chỉ nghe thấy anh ta nói , đôi mắt vẫn coi hơi cong :

 

- được , không gọi ' bé cưng ' nữa 

 

- ừm 

 

tôi tán thành mà gật đầu hài lòng , bỗng anh ta lên tiếng : 

 

- vậy gọi ' bé yêu ' vậy 

 

từ ' bé yêu ' được cất lên , anh ta nhấn mạnh mà nói 

 

- ' bé cưng ' không được vậy đành phải gọi ' bé yêu ' thôi 

 

- anh có thể ngừng được rồi đấy 

 

tôi bất lực mà nói lên câu , rõ là đang giữa thu ấm áp nhưng tôi lại cảm thấy bản thân đang nóng lên , sắc trời đã tối , từng cơn gió nhẹ cứ thổi qua làm cho những cọng tóc anh ta lay động . anh ta chỉ xoay người mà nói 

 

- bé yêu , nhìn kìa 

 

- đừng có gọi thế nữa 

 

mặc dù tôi có chút bất lực khi đã kêu anh ta ngừng gọi tôi như vậy , nhưng tôi vẫn theo giọng nói anh ta mà nhìn sang , bất ngờ mà to tròn mắt nhìn : 

 

- đẹp thật đấy , sao anh biết được chỗ này hay vậy 

 

- đẹp nhỉ 

 

- ừm , rất đẹp 

 

cô nhìn không dời mắt , đứng trên đây cô có thể thấy rõ ràng thành phố to lớn mà mình đã trưởng thành 

 

- khi không vui , tôi thường bí mật nên đây chơi 

 

- hử 

 

- sao vậy , bất ngờ à 

 

- không nha , tôi chỉ cảm thán thôi , anh tìm được chỗ này cũng hay đấy chứ 

 

- thế à 

 

- anh không biết sao ? 

 

- biết 

 

đứng nhìn quanh cảnh 1 lúc lâu , ngước lên trên thì thấy bầu trời đầy sao, ngước xuống dưới thấy thành phố rộng lớn đã thắp sáng đèn khắp nơi trông rất lung linh và rực rỡ 

 

đang đắm mình vào quanh cảnh bỗng nhiên 1 giọng nói dịu nhẹ vang lên 

 

- đẹp quá đi 

 

- rất đẹp đúng chứ anh đã phải hỏi rất nhiều người mới biết đến chỗ này đó .

 

- anh yêu , vậy lát nữa chúng ta đi xem phim đi 

 

men theo giọng nói , hoá ra là 1 cặp đôi đang đứng bên kia , giọng cô gái kia rất hay , khuôn mặt dịu dàng mà mang theo vài nét dễ thương . nũng nịu với chàng thiếu niên bên cạnh mình, chỉ thấy chàng thiếu niên đó nuông chiều nói 

 

- được , nghe em hết mình luôn 

 

- hì hì 

 

cô gái cười rất ngọt ngào , chàng trai bên cạnh đề nghị chụp vài tấm ảnh rồi đi xem phim , cô gái cũng vô cùng phối hợp 

 

bỗng giọng Tần Phong cất lên 

 

- sao vậy , muốn đi xem phim sao 

 

tôi quay lại nhìn anh , lắc đầu , nghĩ nghĩ 1 lát rồi nói 

 

- anh không đói bụng sao , từ chiều đến giờ anh đã không ăn rồi 

 

- lo cho tôi đến thế cơ à 

 

- không phải nha , tôi là lo cho bảo bối mèo con của tôi ở nhà đói bụng 

 

- chỉ vì mèo thôi à 

 

- đương nhiên , nó đáng yêu mà 

 

- hôm nay chơi thoả thích đi , lúc đi tôi đã phòng hờ nó bị đói mà chuẩn bị lượng thức ăn , nước uống của nó 2 bữa liền . không sợ chết đói 

 

- anh chuẩn bị chu đáo đến vậy à 

 

- không tin sao ? tôi có thể chiết xuất camera ra xem 

 

- nghe vậy thì yên tâm rồi, không cần chiết xuất . vậy anh còn chỗ nào vui không ?

 

tôi hỏi anh ta , anh ta cười lại bắt đầu trêu tôi :

 

- sao vậy bé yêu , vội đi hẹn hò đến vậy à !