Chương 188 - Sao Băng Qua Trời
Khi kim đồng hồ chỉ đúng chín giờ, Phương Quốc Minh cũng đưa Tử Hân đến nơi. Trông thấy căn nhà gỗ hai tầng nằm giữa khu rừng trống, Tử Hân bất giác nghe lạnh sống lưng, may là cô từng học võ, không thì sẽ sợ hơn nhiều.
- Ông Mark đã tới chưa? – Cô bật khóa cửa, nhỏ giọng hỏi.
- Rồi ạ, cô chủ vào kẻo ông ấy đợi. – Phương Quốc Minh cũng mau mắn chui ra.
Do Tử Hân cứ nhìn chằm chằm nên Phương Quốc Minh chưa thể hành động liền mà dạt qua một bên, tỏ ý mời đi trước. Cô khẽ gật đầu, lướt nhanh qua hắn.
Nhưng được mấy bước thì tiếng nổ đinh tai khiến cô hoảng hốt quay lại và cảnh tượng đập vào mắt làm cô bàng hoàng thảng thốt.
Từ chiếc xe sang trọng, cả Thiên Thuận lẫn Hạo Nhiên đều cầm súng tiến ra. Phương Quốc Minh nằm ngay đơ dưới đất, phát đạn trúng ngay tử huyệt, chết ngay lập tức.
- Tử Hân, ngồi xuống.
Cô bấn loạn làm theo khi nghe tiếng Thiên Thuận hét. Bên tai inh ỏi toàn âm thanh súng nổ. Hai anh chàng liên tục né đạn, bóp cò, giết hết những tên sát thủ trá hình xuất hiện trên tầng hai ngôi nhà.
Hạo Nhiên vụt chạy đến cạnh vợ mình, nắm chặt lấy tay cô, lôi nấp sau chậu kiểng lớn. Miệng hỏi nhưng đôi mắt tinh anh không ngừng quan sát và bắn hạ tên còn sót lại đang xả súng loạn xạ.
- Em có bị thương ở đâu không?
- Em bình thường. – Cô đáp gọn.
Mé đối diện, Thiên Thuận nhanh chân lần mò lên trên tìm kiếm bởi anh lo nếu để sót tên nào thì quay đi sẽ bị hắn bắn lén. Đúng hệt anh dự đoán, vẫn còn một gã to cao, râu rậm đang gọi điện thoại cho ai đó.
Khi hắn vừa ngoái nhìn, viên đạn cũng rời nòng súng, ghim thẳng vào đỉnh đầu khiến hắn chết chẳng kịp ngáp.
Nghe bốn bề đã im lìm, Hạo Nhiên mới kéo Tử Hân chạy lại chỗ Thiên Thuận.
- Anh có sao không? – Tử Hân lo lắng hỏi han.
- Anh ổn, chúng ta mau rời khỏi đây, dường như hắn gọi thêm cứu viện.
Dứt lời, Thiên Thuận chạy trước, Hạo Nhiên lôi Tử Hân theo sau. Thiên Thuận lật đật quăng mấy băng đạn, giục Hạo Nhiên lắp thêm rồi gấp gáp quay đầu xe, phóng nhanh nhất có thể.
- Anh định ám sát đại biểu hay gì mà chuẩn bị đạn dược ghê thế? – Hạo Nhiên thoăn thoắt nạp đạn, tiện miệng hỏi.
- Lần đầu xuất ngoại, phải thủ thân chứ, cậu lại ở đây.
Nghe Thiên Thuận nói, Hạo Nhiên phì cười. Tên đàn ông này đi lo bị anh hại ư, thật quá sức tưởng tượng.
Bên cạnh chồng mình, Tử Hân ngơ ngác chẳng hiểu đâu là đâu nữa, hai người họ tự dưng hóa như thân tám kiếp vậy. Vốn cô muốn hỏi cớ sự nhưng vì tình hình căng thẳng, ai cũng tập trung cao độ nên tạm thời giữ im lặng.
Xe đang bon bon chạy thì bốn chiếc ô tô bỗng xuất hiện trên gương chiếu hậu, gấp rút rượt đuổi ráo riết. Thiên Thuận nghiến răng, tăng tốc độ, lao vun vút trên đường.
- Chết thật, chúng đuổi kịp rồi. – Thiên Thuận tặc lưỡi.
Hạo Nhiên nắm chặt tay Tử Hân, hết lia mắt nhìn đằng trước lại nhìn hai bên rừng rú. Cứ cái đà này, anh lo Thiên Thuận không làm chủ tay lái nổi, lỡ xe đâm vào đâu, chắc chắn cả đám tan xác pháo chứ chẳng đùa.
Tiếng súng từ hai chiếc xe điên liên tục dội đến, Hạo Nhiên đè đầu Tử Hân xuống, còn mình cố gắng thò tay bắn trả. Khi phát đạn trúng tên trọc, máu hắn phọt văng tung tóe, rải đầy dọc đường.
Lúc xe qua khúc cua, lợi dụng thời gian khuất tầm mắt bọn truy sát, Thiên Thuận lập tức thắng gấp. Cả ba đều hiểu ý nhau, chẳng ai bảo ai, nhanh chóng rời khỏi, chạy thẳng vào trong rừng.
Đây là cách duy nhất để bảo toàn ít nhất một tính mạng, còn cứ lao trước mặt chúng ắt chỉ còn đường chết.
Mới được một đoạn chưa xa thì các bóng người cao lớn đã phân tán rải rác và đuổi ngay phía sau. Hạo Nhiên nắm tay Tử Hân, kéo cô chạy thật lẹ, cành lá rải rác vướng víu khiến cô vấp ngã, lôi theo anh trượt luôn xuống gờ dốc.
- Em ổn chứ? Anh xin lỗi? – Hạo Nhiên lo lắng sờ loạn khắp người cô.
- Chạy mau đi. – Tử Hân lắc đầu tỏ ý mình hãy còn nguyên vẹn, giục anh.
- Chúng ta sang kia, cây cối rậm hơn. - Thiên Thuận hối thúc ngay khi vừa chạy tới.
Giây phút này, anh chỉ nghĩ đến việc bảo toàn tính mạng Tử Hân khỏi súng đạn, còn cô có trượt ngã, trầy xước hay chăng cũng nào còn quan trọng nữa. Bởi vì anh biết, vết thương ấy không thể hại cô chết.
Đôi vợ chồng nghe lời Thiên Thuận răm rắp, tựa như anh chính là chỉ huy trong cuộc chiến sinh tử, cùng kéo nhau lao qua mé rừng bên phải.