Chương 187 - Sao Băng Qua Trời

Đúng sáu giờ sáng, Tử Hân đã có mặt tại sân bay nước B, sau khi hoàn tất thủ tục, cô chậm rãi kéo vali hòa vào dòng người.

Ngước nhìn bầu trời trong vắt, đôi môi khẽ nhoẻn nụ cười, thời gian trôi qua thật mau, ấy vậy mà tròn một năm kể ngày cô rời nơi đây và giờ thì quay lại.

-        Cô chủ.

Phương Quốc Minh vừa trông thấy Tử Hân liền chạy tới, cúi đầu chào, đỡ lấy hành lý từ tay cô. Cả hai nhanh chóng di chuyển ra bãi đỗ xe để đến điểm hẹn gặp Mark.

-        Chỗ đó cách đây xa không anh Phương? – Tử Hân cất tiếng dò hỏi.

-        Vâng, hơi xa ạ, ông Mark kỹ tính và hay đa nghi lắm. Thế nên, phải phiền cô chủ, nếu không, tôi tự mình đi giao dịch rồi. – Phương Quốc Minh đáp, mắt chăm chú quan sát đường.

Tử Hân nhẹ gật đầu, thả lỏng người, ngắm nhìn xung quanh. Khung cảnh vẫn y hệt hai năm về trước, chỉ có cuộc đời con người là thay đổi chóng mặt thôi.

Vì Lý Hạo Nam đã căn dặn cũng như muốn làm Hạo Nhiên bất ngờ, đâm ra cô không nói gì với anh, tính xong việc mới ghé chi nhánh gặp mặt luôn.

Cùng lúc này, tại phòng riêng, Hạo Nhiên ngáp dài ngáp ngắn, vươn tay tắt chiếc đồng hồ ồn ào rồi lăn khỏi giường, chui vào nhà tắm.

Hôm qua, miệng nhanh hơn não, thốt ra những lời đó với vợ thành thử anh cúp nguồn điện thoại, sợ cô gọi hỏi bao giờ ly hôn thì khốn đốn.

Sáng nay, đúng bảy giờ, hội nghị thượng đỉnh kinh doanh giữa hai nước X, B bắt đầu khai mạc. Hội nghị có sự tham gia của gần ba trăm đại biểu đại diện cho các tập đoàn, công ty đến từ nước X và hơn bốn trăm doanh nghiệp trong nước B. Nam Thành cùng Hưng Thuận cũng góp mặt.

Bản thân Hạo Nhiên sẵn tiện đang ở đây nên Lý Hạo Nam kêu anh thay mặt ông tham dự. Anh biết rõ Thiên Thuận sẽ tới. Chẳng hiểu duyên nợ hay oan gia ngõ hẹp mà đi đâu lòng vòng cũng đụng mặt nhau.

Suốt nguyên tuần, Kelvin sang nước M công tác, chỉ còn mỗi mình Hạo Nhiên làm trùm cả căn biệt thự rộng lớn. Ở đây một khoảng thời gian khá lâu nhưng anh chưa rõ cái công ty anh mình tên gì, kinh doanh ngành nghề nào nữa. Vốn anh cũng túi bụi ở chi nhánh, nào rảnh thời gian tìm hiểu.

Chải đầu, xịt keo và lên đồ hẳn hoi, Hạo Nhiên tự hào ngắm mình trong gương. Anh gật gù thầm khen bản thân điển trai phết, thế mà không hiểu sao người vợ kia chẳng mảy may động lòng.

Bước chân mới chạm ngõ hội trường, như có linh tính xấu, Hạo Nhiên lánh qua hành lang, rút điện thoại ra, mở nguồn xem thử. Màn hình khởi động chưa lâu, cuộc gọi của Tử Hương liền tới.

Từng nhờ cô ngó chừng Tử Hân nên lúc thấy tên, tim anh đập loạn xạ, cảm giác bất an xâm chiếm toàn cơ thể.

-        Tôi nghe đây dì. – Anh hồi hộp lên tiếng.

-        Hạo Nhiên, mau đi cứu Tử Hân, ba cậu muốn giết cô ấy. – Giọng Tử Hương run run trong điện thoại.

-        Dì nói cái gì? Vợ tôi ở đâu? – Anh gào to.

Vì đã quá cận giờ, Tử Hương chỉ kịp đọc địa chỉ căn nhà mà cô nghe lỏm từ Lý Hạo Nam cho anh và bảo anh chạy gấp đến đó bởi theo tính toán, chắc Tử Hân gần tới nơi rồi.

-        Anh nhanh lên, nếu không sẽ muộn mất. – Cô hét lớn.

Mặc dù chưa định thần cũng như chẳng hiểu việc gì nhưng Hạo Nhiên vẫn lật đật quay người. Vừa nhấc chân bỗng chạm ngay gương mặt biến sắc của Thiên Thuận. Vốn anh đang đi tìm hội trường thì đột nhiên nghe được Hạo Nhiên nhắc Tử Hân.

-        Tử Hân có chuyện ư? Mau nói tôi biết.

Nếu là bình thường, Hạo Nhiên sẽ quát lại vào mặt Thiên Thuận, chỉ là tình hình hiện tại đang nước sôi lửa bóng. Theo lời Tử Hương báo thì bên kia hẳn đã bố trí vài người, mình anh đơn độc giải cứu cô chắc gì có kết quả tốt, thôi đành nhờ Thiên Thuận hỗ trợ vậy, luận về võ thuật lẫn bắn súng, người đàn ông này ngang ngửa anh.

-        Anh có mang súng không? – Hạo Nhiên nghiêm giọng hỏi.

-        Có, bỏ trong xe. – Thiên Thuận đáp.

-        Ra bãi đỗ, anh lấy súng xong rồi sang xe tôi, vừa đi vừa kể.

Cả hai gấp gáp rời hội trường, chui vô xe và lao nhanh trên đường. Hạo Nhiên lái một tay, còn tay kia nhấn số gọi Tử Hân, tiện thể trình bày ngắn gọn mọi chuyện cho Thiên Thuận hay, rằng đột nhiên anh nghe thông tin có người tính giết vợ anh, dàn sẵn cái bẫy chờ cô bước vào.

-        Trời ạ, cô ấy tắt máy. – Hạo Nhiên rít lên.

-        Tăng tốc độ đi, chắc Tử Hân để chế độ máy bay.

Thiên Thuận bình tĩnh nói nhưng thâm tâm anh bấn loạn rối bời. Lý Hạo Nam thế mà ra tay rồi. Hẳn ông không muốn xử cô trong nước vì ngại liên lụy, cố tình để cô sang nước ngoài và thủ tiêu đây. Do anh quá chủ quan nên hóa hại cô. Dù Hạo Nhiên chẳng tiết lộ là ba mình, anh vẫn biết vì mỗi ông ấy có động cơ này thôi.