Chương 186 - Sao Băng Qua Trời

Tử Hân vui vẻ nhận lấy, chào ông lần nữa rồi quay trở lại phòng mình. Coi bộ, ông tính một công hai chuyện, cha nào mà chẳng thương con.

Hẳn Thiên Thuận lo xa quá, nếu Lý Hạo Nam biết rõ chuyện cô và anh âm thầm tìm kiếm Trương Tán, làm sao ông dám ồ ạt tống tài sản sang tên qua anh được chứ. Nghĩ đến đó, cô thấy yên tâm.

Vội lôi chiếc vali ra, Tử Hân mau mắn thu dọn vài bộ quần áo và đồ đạc cần thiết. Cô bắt đầu tưởng tượng cái gương mặt buồn so kia khi thấy cô đột ngột xuất hiện sẽ ngạc nhiên như thế nào. Tiện thể, cô muốm hỏi xem anh tính bao giờ đệ đơn ly hôn.

Vừa hay, Thiên Thuận cũng đang ở nước B tham dự hội nghị thượng đỉnh kinh doanh giữa hai nước, cốt yếu là tìm kiếm hợp tác thêm với doanh nghiệp ngoại địa. Vậy nên, cô tính chờ anh về thì về theo luôn.

Đêm dần chuyển về khuya. Tử Hân say giấc ngủ ngon lành mà đâu hay lưỡi hái tử thần ngấp nghé đợi cô bên kia nước bạn. Cách nơi cô nằm mấy căn phòng, Lý Hạo Nam đang rầm rì nói chuyện điện thoại cùng những tay sát thủ.

Bức màn bị gió lùa qua khe cửa hở thổi nhẹ, khẽ phất phơ bay, loáng thoáng để lộ bóng dáng người đàn ông đứng mấp mé phía ngoài. Tử Hương vừa thức giấc, nhìn thấy liền nhẹ chân rón rén ra xem thử.

Tuy Lý Hạo Nam sử dụng ngôn ngữ nước B nhưng Tử Hương vẫn hiểu bởi cô đã từng học hỏi, bồi dưỡng trong quá trình làm việc tại New Square lẫn Kingdom.

Đại loại cô nghe ông bảo ai đó hãy thay đổi địa chỉ hành động vì căn nhà ấy nằm giữa rừng, vắng vẻ sẽ tốt hơn.

-        Được, chốt vậy nhé, Phương Quốc Minh đưa Tử Hân tới thì lập tức thủ tiêu ngay. Sáu giờ sáng mai nó bay, canh thời điểm bố trí cho chuẩn. Tại nó cũng giỏi võ, tôi sợ Phương Quốc Minh sơ suất, thành thử mới thuê thêm các người, đừng khiến tôi thất vọng. – Lý Hạo Nam nghiêm giọng.

Hai tai Tử Hương ù đi do quá kinh hãi, chân cô lập tức run rẩy, hai tay cố bịt chặt miệng, ngăn bản thân phát ra tiếng động.

Lý Hạo Nam cớ sao lại muốn hạ sát con dâu chứ, rõ ràng biết con trai ông rất yêu thương vợ mà. Rốt cuộc là Tử Hân gây tội gì ư, hay vì nghĩ rằng cô ấy ngoại tình cùng Thiên Thuận nên ông trừng phạt.

Gấp gáp lướt nhẹ trở vào, Tử Hương leo lên giường nằm im thin thít, nhắm mắt và cơ hồ là chực nhắm luôn mũi vì lo hơi thở dồn dập sẽ tố cáo mình.

Giây phút này, cô không thể làm gì hơn ngoài việc bảo toàn tính mạng, nếu biết cô nghe lỏm, Lý Hạo Nam ắt giết cô ngay tức khắc.

Lúc cảm nhận phần nệm bên cạnh lún xuống và nụ hôn nhẹ đặt khẽ trên tóc mình, toàn thân Tử Hương cứng đơ tựa khúc gỗ.

Hồi lâu, nghe tiếng thở đều đều, cô mới hô hấp bình thường, mồ hôi vã ra lạnh toát, cổ họng khô khốc. Thầm tưởng tượng nếu một ngày Lý Hạo Nam bất chợt phát hiện mối quan hệ trước đó giữa cô và Hạo Nhiên, hẳn cô chỉ còn con đường chết.

May thay, hôm giờ cô kiềm lòng, cách xa anh và chẳng trò chuyện riêng.

Mọi lần, sau khi bị ông giày vò, cô hoàn toàn kiệt sức và ngủ mê mệt. Ấy mà đêm nay, bất chợt khát nước nên định bật dậy, nào ngờ vô tình biết tỏng kế hoạch giết người đáng sợ kia.

Bóng tối nặng nề bao trùm, Tử Hương cứ nằm thao thức mong cho mau sáng. Tử Hân ở ngay trong nhà nhưng cô có cách gì báo tin được đây.

Đến năm giờ, Ca sẽ chở cô ấy ra phi trường, sáu giờ Lý Hạo Nam mới thức giấc thì Tử Hân cũng lên máy bay, cơ hội giáp mặt hay gọi điện, nhắn tin hoàn toàn bằng không. Người ngồi trên trời, làm sao liên lạc.

Cứ thế, lúc trời hãy còn mờ mờ, nhác thấy ánh đèn lóe qua tấm kính, Tử Hương hiểu Tử Hân đã rời nhà. Lý Hạo Nam vẫn ôm chặt lấy cô và ngủ, hơi cựa quậy chút liền bị ông giữ chặt.

Cô đành cắn răng ráng chờ để thông báo cho Hạo Nhiên thôi. Hiểu rõ nếu vợ anh gặp nạn, anh sẽ điên mất. Mặc dù rất lo lắng an toàn của anh nhưng cô đâu thể ngó lơ, bỏ Tử Hân tìm vào chỗ chết. Hy vọng anh có thể xử lý êm xuôi.

Đợi Lý Hạo Nam ăn sáng và xách cặp đi rồi, Tử Hương vội chạy lên lầu, khóa phòng, lập cập tìm số điện thoại trong danh bạ và gọi Hạo Nhiên. Khổ nỗi, đầu máy bên kia cứ báo không liên lạc được khiến cô như muốn nổ tung.

-        Hạo Nhiên, làm ơn mở nguồn đi. Người gì xài điện thoại hết pin không sạc vậy chứ?

Cô khóc lóc nói thầm trong lòng. Cứ đà này, Tử Hân tiêu đời mất. Cô chẳng ngờ bản thân lại bước vào hang cọp, giờ mà mong thoát ra cũng là một vấn đề nan giải.