Chương 141 - Sao Băng Qua Trời

Sau khoảng thời gian hoàn tất mọi thủ tục pháp lý cũng như bố trí nguồn vốn, dự án cung cấp lắp đặt hệ thống camera giao thông khắp các tuyến đường ở tỉnh J đã phát hành hồ sơ mời thầu theo hình thức đấu thầu hạn chế gồm ba doanh nghiệp có năng lực bậc nhất tỉnh.

Hơn hai tuần liền, Hạo Nhiên luôn về nhà rất muộn vì phải ở công ty chuẩn bị hồ sơ, tối lại thức tận mãi khuya lắc khuya lơ mới lên giường ngủ.

Danh sách đơn vị được mời tham gia công bố công khai, do đó Tử Hân biết rõ một trong hai “ông lớn” cạnh tranh cùng Nam Thành là công ty Trường Niên, mà con trai chủ tịch Trường Niên chính là bạn học đại học chung với cô, giám đốc dự án Phó Kiện Hoằng.

Ngồi trên giường suy nghĩ hồi lâu, Tử Hân quyết định nhấn số gọi Phó Kiện Hoằng. Năm thì mười thuở chẳng liên lạc nhau nên khi vừa kết nối, bên kia vang vang giọng nam trầm tỏ vẻ ngạc nhiên.

-        Lớp phó Lạc Tử Hân, chiều nay trời bão à? Sao cậu lại gọi tôi thế này?

-        Kiện Hoằng, tôi có việc cần thương lượng với cậu. Chúng ta gặp nhau nhé. – Tử Hân dịu giọng đề nghị.

-        Tôi sợ chồng cậu lắm, hai công ty đang cạnh tranh nhau, tôi gặp riêng vợ của Hạo Nhiên không hay đâu. – Phó Kiện Hoằng cười hề hà.

-        Dự án camera giao thông, cậu…muốn thắng chứ?

-        Cậu đến đâu thì nhắn địa chỉ sang tôi.

Nghe Phó Kiện Hoằng nói năng nghiêm túc, Tử Hân nhếch miệng cười khẽ. Cứ thẳng thắn vậy cho lẹ, lòng vòng mất thời gian lắm.

Cô vốn chẳng ưa gì hắn bởi lúc chưa biết cô là vị hôn thê từ nhỏ của Hạo Nhiên, hắn cứ mặt dày bám theo làm phiền, còn tỏ vẻ khinh khi Thiên Thuận, bảo rằng anh nghèo nàn sẽ khó lo cô chu toàn. Có điều, bây giờ hắn lại giúp ích cho kế hoạch cô suy tính.

-        Quán cà phê gần trường đại học nhé.

Dứt lời, Tử Hân cúp máy rất nhanh và gấp rút chuẩn bị. Cô trang điểm nhẹ nhàng, quần áo cũng lựa style đơn, tối giản nhất. Với tay lấy điện thoại gọi ta xi xong, cô vội vàng rời phòng, bước lần xuống cầu thang.

Tuy Hạo Nhiên đã mua tặng vợ chiếc ô tô mới tinh nhưng Tử Hân không cầm lái nó vì ngại lỡ chạy trên đường bị anh hay ai đó phát hiện sẽ phiền phức về sau.

Qua ba mươi phút, xe chở người đến nơi, chốn cũ trước mặt, tình xưa lại trỗi dậy trong tim. Cố gạt bỏ mọi suy nghĩ vẩn vơ, Tử Hân vội đi vào. Nhác thấy Phó Kiện Hoằng đang ở phía góc cuối, cô liền tiến lại, kéo ghế ngồi đối diện hắn.

-        Cậu uống gì? – Phó Kiện Hoằng niềm nở hỏi.

-        Cho tôi ly cam ép. – Tử Hân quay sang cô nhân viên phục vụ, khẽ lên tiếng.

Phó Kiện Hoằng nhìn cô dâu mới, thầm tiếc nuối. Công ty nhà hắn lớn thì có lớn đấy nhưng so kè Nam Thành vẫn yếu kém hơn nhiều, vậy nên, lúc nghe thông tin cô là con dâu được Lý gia nuôi nấng từ bé, hắn đành ngậm ngùi rút lui.

-        Chuyện cậu nói ban nãy như nào nhỉ? – Hắn nghi hoặc dò xét cô.

-        Tôi sẽ đưa cậu giá Nam Thành dự thầu, đổi lại, cậu trả tôi bao nhiêu?

Sự thẳng thắn quá mức của người trong mộng thuở thanh xuân khiến Phó Kiện Hoằng đơ ra cả quãng. Thiếu phu nhân Nam Thành rốt cuộc bị gia đình chồng chèn ép chẳng đủ tiền tiêu xài hay gì mà mang thông tin nội bộ đi đổi chác thế kia.

-        Làm sao tôi tin cậu đây? Sao tôi dám chắc cậu với chồng cậu không cùng một ruột chứ?

-        Người tôi yêu là Du Thiên Thuận. Hãy trả lời tôi ngay hôm nay.

Kết câu, Tử Hân nâng ly nước, uống cạn rồi đặt tiền xuống đáy ly và rời khỏi. Phó Kiện Hoằng nổi tiếng lằng nhằng, người kiểu giống hắn, cô chỉ biết nói một là một, hai là hai, dứt khoát vậy thôi.

Ngắm bóng hình kiều diễm khuất dần sau cánh cửa kính, Phó Kiện Hoằng cắn chặt môi suy nghĩ. Trước đây, hắn thích Tử Hân bởi tính cách này.

Tình cảm giữa cô cùng Thiên Thuận, nguyên lớp đều thấy rõ. Nhưng vì hôn ước, cô đành lỗi bước sang ngang theo Hạo Nhiên. Có lẽ cô cũng ghét nhà chồng. Xem bộ Lý Hạo Nam lẫn con trai ông ấy đã nuôi ong tay áo. Trộm trong nhà khó phòng thật.

Dự án ba hắn giao đâu chỉ công việc đơn thuần mà còn là cách để ông cân nhắc năng lực giữa hắn và người anh cùng cha khác mẹ, xem ai hội tụ đủ điều kiện kế thừa công ty nghìn tỷ Trường Niên.

-        Lạc Tử Hân, một ăn cả, ngã về không, tôi cược cuộc đời mình vào niềm tin dành cho cậu, nếu cậu dám chơi xỏ tôi, tôi sẽ kéo cậu theo đấy.

Lầm bầm nhủ thầm bản thân xong, Phó Kiện Hoằng rút điện thoại cho Tử Hân, nói rằng hắn đồng ý, mức giá đưa ra đúng năm phần trăm trên tổng dự toán trúng thầu.

Cả Phó Kiện Hoằng và Tử Hân đều biết rõ, công ty Vạn Phúc kia chỉ tham gia lấy lệ, chắc chắn rớt thẳng vì họ chính là chân gỗ hỗ trợ qua lại của Lý Hạo Nam bởi trước giờ, cứ gói thầu nào Nam Thành trúng ắt Vạn Phúc trượt, Vạn Phúc trúng thì Nam Thành trật, báo chí nghi ngờ có đôi lần soi mói nhưng hồ sơ làm cứng quá thành thử không moi móc ra gì.

Thế nên, thực tế lần này chỉ mỗi Nam Thành với Trường Niên đấu đá nhau thôi. Nếu nắm trong tay báo giá Nam Thành, Trường Niên thắng là cái chắc.