Chương 117 - Sao Băng Qua Trời

Bầu không khí nặng nề bao trùm văn phòng chủ tịch. Dương Ân run run nhận lấy tập tài liệu hiển thị số lượng nho thu mua từ trang trại Hà Thanh trên tay Lý Hạo Nam kèm combo chai rượu kém phẩm chất được sản xuất bởi phụ gia tổng hợp.

-        Dương Ân, sao ông có thể hành động thế chứ? Tôi đối với ông rốt cuộc còn chỗ nào chưa tốt? – Lý Hạo Nam buồn rầu bóp trán, tỏ vẻ mệt mỏi.

-        Chủ tịch, tôi biết tôi sai rồi, xin ông hãy cho tôi cơ hội sửa chữa. – Dương Ân quỳ sụp xuống sàn, khóc lóc van lơn.

Lý Hạo Nam lắc đầu, chậm rãi tiến về phía cửa sổ, nhìn ra mênh mông. Dương Ân liếc mắt trông theo vị chủ tịch, đôi con ngươi đen láy bỗng lóe lên một tia tức giận.

Tuy biết bản thân sai be bét nhưng dựa vào bí mật giữa cả hai, ông tin Lý Hạo Nam đâu thể triệt đường, tống cổ mình đi. Nghĩ vậy, ông bình tĩnh chống tay, đứng dậy, cất tiếng thị uy.

-        Chủ tịch, đáng lý có chuyện chẳng vừa ý, ông nên trực tiếp hỏi tôi mới đúng. Quan hệ giữa chúng ta như nào mà ông âm thầm điều tra tôi?

Khác với Dương Ân, Lý Hạo Nam vẫn giữ cái bộ dạng bất đắc dĩ kia, từ từ quay lại, mím chặt môi, bước lần tới bên cạnh.

-        Nếu tôi biết trước là ông thì nói làm gì. Tôi nào biết đâu.

Tiếp đó, bằng chất giọng trầm buồn, Lý Hạo Nam giải thích cho Dương Ân hiểu đầu đuôi cớ sự. Rằng vốn dĩ ban đầu ông nhận được email riêng từ Wine Life, thông báo có một lượng lớn rượu giả mang thương hiệu Nam Thành xuất hiện trong các vũ trường, quán bar của họ và đề nghị bên đối tác điều tra rõ bởi hàng hóa đều nhập trực tiếp thông qua chi nhánh chính chứ không hề mua lẻ tại đại lý bên ngoài.

Vì nghi ngờ quản lý kho cố tình tuồn rượu giả vào, đổi rượu thật ra rồi đổ tội sang Nam Thành nên ông đã giao Tử Hân tìm hiểu. Kết quả cô con dâu tương lai lần mò cách sao mà phát hiện vấn đề nằm ngay nhà máy sản xuất, sau đó nhờ Thiên Thuận xuống tận nơi thu thập chứng cứ. Thế là bung bét hết.

-        Dương Ân, tôi rất muốn bịt chuyện này lại nhưng giờ ai cũng biết cả, Thiên Thuận, Tử Hân, Sở Hoàng. Chưa kể, nếu Triệu Đình Vinh biết tôi dung túng ông, số tiền sắp tới tôi mượn quay vòng vốn ắt hẳn chẳng có nữa.

-        Triệu Đình Vinh làm sao biết chứ? – Dương Ân ngạc nhiên hỏi.

-        Hạo Nhiên nhờ Triệu Đình Vinh ngó chừng vợ nó. Sở dĩ Tử Hân vào được kho lạnh của các vũ trường là nhờ hắn dùng mối quan hệ can thiệp đấy.

Dứt lời, Lý Hạo Nam ân cần vỗ vai Dương Ân, nhỏ to thầm thì, khuyên người cộng sự hãy nghĩ tới tương lai hai đứa trẻ mai sau.

Qua hồi lâu, nghe vị chủ tịch nói trái nói phải hợp tình hợp lý nên Dương Ân gật gù đồng tình. Suy cho cùng, những gì ông chắt cóp cũng chỉ vì muốn Dương Mỹ Tranh có cuộc sống tốt đẹp hơn.

Vốn dĩ Dương Ân chỉ định làm một thời gian, kiếm thêm mớ tiền sẽ ngừng việc sản xuất rượu vang giả, ngặt nỗi thấy lợi trước mắt thành thử khó lòng dứt khoát. Thôi kết thúc tại đây được rồi, cứ theo hướng xử lý mà Lý Hạo Nam vạch sẵn để vẹn toàn tất cả.

-        Tôi sẽ đệ đơn từ chức và chuyển nhượng toàn bộ cổ phần sang cho ông. – Dương Ân dịu giọng.

-        Sau này cũng gộp chung hết thảy, chỉ có xử lý vậy mới xoa dịu Wine Life lẫn Triệu Đình Vinh. – Lý Hạo Nam nở nụ cười thân thiện.

Dương Ân cúi chào, lặng lẽ rời đi. Chờ cánh cửa khép hẳn, Lý Hạo Nam liền gọi điện bảo Thiên Thuận soạn thảo công văn gởi giám đốc các chi nhánh lập tức ngừng việc đóng chai số bồn rượu được chuyển đến từ cơ sở phụ với lý do trong quá trình sản xuất đã xảy ra sai sót làm ảnh hưởng chất lượng, thu hồi toàn bộ để tiêu hủy.

Áng chừng thiệt hại lần này không hề nhỏ, khi mà số lượng hàng hóa hao hụt chẳng đủ giao đúng hẹn dẫn đến tốn thêm một khoản tiền phạt, nặng hơn là bị hủy hợp đồng. Nghĩ tới đây, Lý Hạo Nam cảm giác đầu hơi đau.

Bàn tay ông thoăn thoắt gõ từng dòng chữ soạn thư xin lỗi cũng như thông báo hướng giải quyết, xử lý của Nam Thành cho Wine Life, những mong đối tác lớn rộng lòng du di thông cảm, giúp ông có thêm cơ hội hợp tác lâu dài.

Mail vừa gởi đi thì chiếc điện thoại trên bàn khẽ rung, thấy người gọi là Ca, đôi chân mày Lý Hạo Nam liền nhíu lại.

-        Chuyện gì vậy Ca?

-        Chủ tịch, về việc ngài giao phó, đám đàn em điều tra có kết quả rồi ạ.

-        Cậu đang ở đâu?

-        Dưới nhà xe ạ.

Hắn đáp vừa xong, Lý Hạo Nam vội vàng vớ lấy chiếc áo khoác và chạy khỏi phòng. Từ thang máy ra, ông xém chút va phải Thiên Thuận.

Nhìn bộ dạng hối hả của vị chủ tịch, Thiên Thuận bất chợt ngẩn người hết mấy giây, cái dáng điệu đó, anh hơi quen mắt. Xốc lại tập tài liệu, anh đưa tay nhấn nút, bước vào.