Chương 6 - Ngại Ngùng

Không nhìn thấy tôi không nhìn thấy tôi.Ngay sau đó, đôi chân dài kia của hắn dừng lại, Thẩm Gia Diên ngồi xuống cái ghế bên cạnh tôi.Tức chếc mất, bao nhiêu chỗ trống thế không ngồi mắc gì ngồi đây?Quần jean nhạt của hắn gấp nếp lại theo chuyển động của đôi chân dài kia, ánh nắng đung đưa trên đầu ngón tay hắn.Xe buýt khởi động, tôi không dám ngẩng đầu lên.Cứ tiếp tục giả chếc thoi…..Thẩm Gia Diên cũng không nói tiếng nào, đúng lúc tôi ngẩng đầu lên nhìn hắn vì tưởng hắn không để ý tới tôi thì hắn lại dựa lưng ra sau ghế, cười nhưng không cười liếc nhìn tôi, nói:“Nhìn chân tôi lâu lắm rồi đấy nhé.”Ờ….Tôi thừa nhận là mình có hơi thèm thân hình của hắn nhưng mà chưa tới mức mất trí như thế đâu.Tôi đối mặt với khó khăn, nói: “Quần cậu đẹp quá nên tôi nhìn lâu tí thôi, như vậy không phải phạm pháp chứ.”Ánh mắt của Thẩm Gia Diên ngưng lại.Hehe, bị tôi bắt bài rồi chứ gì.Tôi quay đầu nhìn ra cửa sổ, mỉm cười đắc thắng.Ngay sau đó hắn cười chế nhạo vào tai tôi:“Bạn học Tưởng không phải thích tôi mặc quần thể thao màu xám sao? Giờ đến cả quần jean cũng không tha à?”“….”Đỉnh.

Trên đường đi rất nhiều sinh viên lên xe, bọn họ cũng đều đi tới giảng đường lớn, đông tới mức lúc xuống xe còn chen lấn xô đẩy nhau.Thẩm Gia Diên bình chân như vại đi phía sau tôi.Tôi bị người ta chen lên phía trước khiến toàn thân hơi ngả về phía sau, không thể tránh khỏi đập người vào lồng ngực rắn chắc của Thẩm Gia Diên.Hắn đỡ lấy vai tôi rồi nói: “Đứng vững chút đi.”Sau khi xuống xe tôi quăng cho hắn một câu cảm ơn rồi co cẳng chạy mất.Tôi gấp gáp chạy đến giảng đường, muốn nhanh chóng thoát khỏi Thẩm Gia Diên, nhưng bất luận là tôi có nhanh cỡ nào thì hắn vẫn theo kịp tôi, hơn trông hắn còn khá thong dong thoải mái, lại còn chế nhạo nói: “Cậu như này mà cũng đòi thi chạy với tôi á?”Con moẹ nó, sao chân của cái tên này dài thế không biết? Một bước của hắn cũng bằng hai ba bước của tôi rồi.

Đúng là lúc cần dùng tới thì mới thấy chân mình ngắn.Sau đấy tôi lại phát hiện ra rằng Thẩm Gia Diên hôm nay học ở lớp ngay bên cạnh lớp tôi học.Có một nữ sinh mặc váy da ôm sát mông, trang điểm thời thượng đứng ngay ở cửa, vừa nhìn thấy Thẩm Gia Diên liền bước tới rồi nói:“Gia Diên, em giúp anh chiếm chỗ ngồi rồi.”Tôi lặng lẽ quan sát cô ta, có hơi thất vọng, chỉ một chút thôi.Nghĩ lại thì chuyện như này đối với Thẩm Gia Diên hình như cũng rất bình thường, hắn không thèm để ý đến cô ta mà lại quay ra nói với tôi:“Hẹn gặp lại.”