Chương 22 - Cưa Gái Nhà Lành Thật Không Dễ - Em Là Mặt Trời Trong Anh
Hiểu Minh vừa lái xe về căn hộ của mình, vừa suy nghĩ xem làm thế nào để “cua” được cô gái này trong thời gian ngắn nhất. Anh không có thói quen phải chờ đợi người khác. Những cuộc tình của anh gần đây đều là đối phương tự tìm đến. Anh cân nhắc thấy hợp thì ở bên, một thời gian hết cảm xúc thì lại chia tay, cả hai đều vui vẻ. Đương nhiên, anh cũng không để bạn gái phải thiệt nhưng chưa từng có cô gái nào khiến anh nghĩ đến chuyện tương lai.
Với Hạnh Chi, anh cũng không rõ cảm xúc của mình là gì, nhưng anh muốn nghiêm túc tìm hiểu, nếu hợp thì có thể tiến xa hơn. Sự nhẹ nhàng và thuỳ mị của cô ấy đã thu hút anh từ cái nhìn đầu tiên. Sự thông minh của cô ấy khiến những cuộc trò chuyện giữa hai người trở nên thú vị hơn. Sự chừng mực, giữ khoảng cách của cô ấy, trái lại lại có sức hấp dẫn khiến anh khao khát tiến lại thật gần. Chưa kể, thân nhỏ bé mà quyến rũ của cô ấy làm anh mỗi khi gặp chỉ muốn phạm tội. Thề có Chúa, mỗi lần ở bên cô ấy anh phải kìm nén ghê lắm mới không chạm vào người cô ấy, trừ hôm ở bãi biển về, do biết là đêm cuối ở cùng khách sạn nên anh mạnh bạo và liều lĩnh hơn.
Lái xe vào hầm gửi ô tô của căn hộ chung cư cao cấp tầng 30 trên phố Liễu Giai nơi anh đang sống, anh tần ngần không muốn lên nhà. Căn hộ thì tiện nghi thật, nhưng sống một mình có chút cô đơn lắm. Nghĩ vậy, anh liền đi về phía thang máy của toà nhà văn phòng công ty H&M Archi. Văn phòng của anh đặt ở tầng 40 trong quần thể khu hỗn hợp văn phòng cho thuê và toà nhà cao cấp này, chung tầng hầm với toà căn hộ.
Đang ngồi trong phòng làm việc suy nghĩ đến cô gái ấy, anh nghe thấy tiếng bước chân đi về phía phòng. Đoán là bảo vệ đi kiểm tra, anh ngẩng đầu định chào, thì thấy điệu bộ giật mình hốt hoảng của cậu trợ lý Hải Minh:
“Sếp, sao giờ này anh ở đây? Không phải chiều nay Sếp đi ăn cùng người đẹp sao?” Hải Minh ngạc nhiên hết sức.
“Ừ, ăn xong rồi. Tôi quay lại xem nốt mấy bản thiết kế. Giờ này cậu ở đây làm gì?” Anh trả lời, giọng hơi mất tự nhiên.
“Em quay lại lấy tài liệu để mai đi gặp khách hàng luôn. Đêm nay em ở nhà bạn gái nên hơi ngược đường. Thấy phòng anh chưa tắt điện tưởng anh để quên, đang định vào tắt giúp.” Cậu ta nói, thái độ hơi bẽn lẽn nhưng giọng thì đầy tự hào.
“Cảm ơn, không cần. Cậu thường xuyên qua đêm nhà bạn gái hả?”
“Không đến mức 24/7 nhưng cũng gần như là 7 ngày/ tuần. Bạn gái em nhát ma, không có em không ngủ được.” Hải Minh thành thật.
“Vậy trước khi cô ấy quen cậu thì sao?” Anh tò mò hỏi.
“Hả?” Hải Minh thấy lạ, vì xưa nay không thấy Sếp hỏi về chuyện tư bao giờ? “Trước khi gặp em không tính. Người ta nói phụ nữ nếu gặp được người đàn ông tốt, thì cả đời chẳng phải trưởng thành nữa mà.”
“Vậy hả?” Anh vừa nói, vừa xoay xoay chiếc bút ký đăm chiêu suy nghĩ.
“Anh, hôm nay anh có tâm sự gì à? Chị đẹp vẫn chưa siêu lòng sao?” Thấy thái độ của Sếp là lạ, Hải Minh được đà hỏi tới.
“Cậu có bí quyết gì khiến bạn gái tin tưởng không?” Hiểu Minh đang không biết chia sẻ lòng mình với ai, thử đem ra hỏi kinh nghiệm tên này xem sao.
“Lòng tin cần được thử thách qua thời gian. Anh quen chị ý bao lâu rồi?”
“Khoảng 10 ngày.” Hiểu Minh nhẩm tính.
“Cái gì? Mới chừng đó thời gian mà anh đã đòi người ta phải nhận lời thích anh rồi á? Ngày trước 10 ngày em còn chưa dám nắm tay đấy?” Hải Minh nhìn Sếp như sinh vật lạ, miệng há hốc. Cua gái bỏ ra có 10 ngày nhà gái chưa đồng ý đã ngồi đây rầu rĩ. Những người đẹp trai thường hay tự cho mình là ngon mà.
Hiểu Minh liếc xéo tên trợ lý, xua xua tay tỏ ý không muốn hỏi tiếp nữa. Chưa tới 10 ngày anh đã lên giường rồi, cậu ta còn chưa nắm tay, thế thì biết gì mà tư vấn cho anh. Thấy vẻ mặt kiêu ngạo của Sếp, Hải Minh không chịu nổi, giáo huấn cho Sếp mình một bài:
“Anh đừng tưởng đẹp trai là ngon. Bây giờ chai mặt mới là chân ái đấy. Anh phải kiên trì, khó không nản, đuổi không đi, từ từ chứng tỏ thành ý của mình. Con gái rất dễ cảm động, anh cứ làm việc tốt cho chị ấy, dần dần chị ý mới rung rinh được. Chứ lúc nào cũng lạnh lùng, kiêu ngạo thì ai thèm. Cua mấy cô gái nhà lành là một hành trình bền bỉ, không nhanh được đâu. Anh nhìn em đây, em mất một năm trời theo đuổi bạn gái. Lúc đầu thì cành cao với em lắm, khi yêu rồi thì say em như điếu đổ, nửa bước cũng không muốn rời.”
“Xì… Tôi đây không có dư thời gian để bỏ ra một năm giống cậu.”
“Vậy thì anh khó tìm tình yêu đích thực lắm. Yêu đương nông cạn thì có thể, tình sâu như núi chắc phải đợi kiếp sau.” Hải Minh lắc lắc đầu.
“Cái thằng này, định rủa Sếp đấy à?”
“Í, em không dám. Nhưng anh hãy nghiêm túc suy nghĩ về lời khuyên của người có kinh nghiệm tình trường thuỷ chung như em đi.” Hải Minh nói rồi nhanh chân chuồn lẹ ra cửa.
“Được rồi, về đi. Chưa có ý định kết hôn luôn thì nhớ đừng để lại hậu quả. Buổi tối vui vẻ!” Anh tốt bụng nhắc nhở.
“Sếp thật kinh nghiệm nha.” Hải Minh nháy mắt trêu trọc, rồi so vai chuồn mất. Cậu còn phải về với cô nàng của cậu nữa.
Còn lại một mình, Hiểu Minh giơ tay lên đầu xoa xoa hai thái dương. Anh có nên kiên trì như Hải Minh nói không? Tình trường thật không đơn giả thật, liệu anh có sẵn sàng vì cô ấy mà nhảy vào hố lửa ấy một lần nữa không? Chỉ biết rằng bây giờ, anh nhắm mắt vào là trong đầu toàn hình ảnh của cô ấy.
***
Những ngày tiếp theo, anh thay đổi chiến lược, chuyển từ tốc độ thành mưa dầm thấm lâu, kẻo cô thấy sợ mà dè chừng. Anh cố gắng giữ khoảng cách với cô như cô mong muốn. Vài lần hai người gặp nhau trao đổi công việc tại văn phòng anh hay ghi hình tại hiện trường, anh vẫn lịch lãm và quan tâm, nhưng không cố tình tỏ ra mờ ám như trước.
Song anh vẫn cố tình sắp xếp để hai người có cơ hội gặp riêng. Trước ngày ghi hình, anh hẹn cô đến văn phòng làm việc chi tiết về nội dung chương trình. Hạnh Chi là cô gái thông minh và có tư duy rất tốt. Cô ấy hiểu khán giả muốn gì, kiến trúc sư có điểm mạnh gì mà khán giả cần, FBC có thể làm được gì và dung hoà được các yếu tố đó để đem đến một chương trình thực sự chất lượng cho khán giả.
Hai người thuận lợi trao đổi công việc, anh đưa ra những vấn đề chuyên môn, còn cô thì cân đối với thị hiếu độc giả. Lúc kết thúc vấn đề, anh nhìn đồng hồ đã sáu giờ kém, quá giờ tan tầm, liền mời cô:
“Hạnh Chi, đi ăn tối với tôi nhé.”
“Xin lỗi, tối nay tôi có hẹn rồi.” Cô lạnh nhạt nói, cất tài liệu vào túi xách, đứng dậy chào anh rồi ra về.
“Vậy để tôi đưa em về.” Anh đuổi theo, chặn ở cửa.
“Không cần Tổng giám đốc Hiểu Minh, tôi tự về được. Tôi không muốn mình bị lên báo lá cải đâu.”
Anh hiểu cô đang nói gì. Gần đây, Kiều Vy sắp ra phim mới trong vai nữ chính có bạn trai là kiến trúc sư. Khi được báo chí phỏng vấn, cô có chia sẻ người bạn trai gần đây đã truyền cảm hứng cho cô rất nhiều khi đảm nhận vai diễn có chiều sâu nội tâm này. Anh ấy chính là hình mẫu bạn trai lý tưởng giống như nguyên tác trong phim, nhưng tiếc rằng vì cô bận rộn đóng phim quá nên đã bị anh ấy “đá” rồi. Giọng cô ấy có gì đó đượm buồn, khiến khán giả rất thương cảm bởi những sự hy sinh vì nghệ thuật của người nổi tiếng. Rồi báo chí tìm được một số ảnh anh đi ăn cùng các cô gái khác sau khi chia tay Kiều Vy, nên cố tình đưa lên câu view, chứng minh người yêu cũ của Kiều Vy đã có người mới.
“Hạnh Chi, chuyện báo chí phản ánh mấy ngày nay không đúng đâu. Tôi và Kiều Vy đã chia tay trong vui vẻ.”
“Vui vẻ ư? Chỉ có đàn ông các anh là vui vẻ. Phụ nữ chúng tôi, chưa có ai bị đá mà cảm thấy vui vẻ cả. Chỉ là họ không thể hiện ra ngoài thôi. Hơn nữa, anh không cần phải giải thích chuyện này với tôi. Quan hệ của chúng ta chỉ là đối tác. Chương trình chúng ta hợp tác cũng không khai thác chuyện đời tư của anh.” Cô trả lời dứt khoát rồi rời đi, để lại bóng lưng vô cùng xa cách.
Có mấy lần thấy nhớ cô, anh cố tình lấy lý do tiện đường qua FBC gặp Tuấn Khanh và mời đi ăn trưa, nhân tiện rủ cả êkip đi ăn. Tuấn Khanh vốn dĩ thông minh, nên cảnh giác ngay:
“Hiểu Minh, hình như dạo này cậu đến mời tôi ăn trưa hơi nhiều nhỉ? Khai thật xem, có lý do nào khác phải không?” Tuấn Khanh nheo mắt nhìn anh.
“Cái thằng này, mời cậu đi ăn trưa mà cậu còn nghi ngờ lòng tốt của tôi đấy à?”
“Rõ ràng là không bình thường mà. Cậu để ý ai trong êkip sản xuất chương trình rồi à?”
“Để ý thì sao chứ? Nếu tôi yêu đương nhân sự của cậu, tôi sẽ dành thời gian cho FBC nhiều hơn, không phải cậu sẽ càng được lời sao?”
“Hiểu Minh, vậy cậu chọn ai cũng được, nhưng không được đùa giỡn với Hạnh Chi đấy. Cô ấy là cô gái rất thuần khiết.”
Hiểu Minh quay sang nhìn cậu bạn, thấy ánh mắt của Tuấn Khanh rất nghiêm túc. Anh hơi khẽ động trong lòng. Đến cậu bạn thân nhất của anh còn nghĩ là anh chỉ vui đùa với cô ấy sao? Vậy cô ấy không tin tưởng anh cũng đúng rồi.
“Sao cậu lại nhắc nhở riêng về cô ấy? Mà sao cậu biết là tôi không thật lòng.” Anh biện hộ.
“Lúc đầu, cậu đề xuất Hạnh Chi phụ trách chương trình thì cậu mới hợp tác, tôi còn tưởng hai người có tình ý gì từ trước rồi. Nhưng khi hợp tác thấy hai người giữ khoảng cách chừng mực tôi cũng an tâm. Hạnh Chi mới vào FBC thôi, nhưng tôi đánh giá năng lực và thái độ của cô ấy rất Okie. Tôi có trách nhiệm bảo vệ nhân viên của mình trước cám dỗ là cậu đây.”
“Tuấn Khanh, cậu cũng thích cô ấy à?” Hiểu Minh hỏi lại không chút e dè.
Đáp lại là bầu không khí ngượng ngùng. Tuấn Khanh đứng giữa phòng, lúng túng đút hai tay vào túi quần, mỉm cười đáp:
“Chưa, hiện tại thì chưa nhưng trong tương lai cũng chưa biết được.”
Nghe được câu trả lời của bạn, Hiểu Minh nắm chặt tay trong túi quần, thầm nghĩ, mình phải có cách đẩy nhanh tiến độ thôi.
Nhưng Hạnh Chi vẫn cố tình tránh mặt anh. Ngoài công việc, cô ấy tránh không ở quá gần một chỗ với anh. Mời êkip đi ăn trưa, chỉ có MC Thiên Nga và trưởng phòng Thiên Kim đi cùng anh với Tuấn Khanh. Cô lấy lý do phải trực dịch bản tin quốc tế, nên xin cáo lỗi. MC Thiên Nga mừng ra mặt, véo vắn nói với anh: “Chị Hạnh Chi không đi được thì để em chăm sóc anh Hiểu Minh, chị Thiên Kim chăm sóc anh Tuấn Khanh, thật là vừa xinh.” Anh mỉm cười không đáp, nhưng trong lòng thì lại thấy không vui.
Sau đó, anh tiếp tục nghĩ cách khác. Nếu cô không thích gần gũi, anh sẽ chơi bài lạnh nhạt. H&M Archi có dự án ở Nha Trang phải đi công tác trong hai tuần, thật may là hai tuần này không có lịch sản xuất chương trình cho FBC nên anh yêu cầu Trợ lý sắp xếp để mình trực tiếp đi, cho Dương Tuấn ở nhà điều phối công việc. Cũng bởi vì, mấy hôm nay con bé Phương Di liên tục đến phòng anh mà không báo trước, làm anh không muốn tiếp khách cũng không được. Đi ít ngày để tránh con bé đó, đồng thời cũng là cơ hội để anh nhìn nhận lại cảm xúc của mình với cô ấy xem sao?