Chương 9 - Cung Đấu Sau Khi Xuyên Không

Ta quay đầu nhìn ra ngoài cửa sổ, hải đường trong mưa lặng lẽ rủ vào tường.

"Hoàng Thượng, người nhìn đi, cây hải đường kia có giống cây thần thiếp và Hoàng thượng cùng trồng lúc còn ở Đông Cung không?"

Đương nhiên là không giống lúc còn ở Đông Cung rồi.

Mưa to làm lá cây xào xạc.

Ta nói phải về phòng nghỉ ngơi, ta nghe thấy tiếng Thích Kha dặn dò nô tài chăm sóc ta cẩn thận nhưng không cảm động chút nào.

Không có Hoàng đế như ngươi dặn dò, chẳng lẽ người trong cung còn dám lờ ta?

Sợ rằng Thích Kha đã ở chung với Trịnh Hân Du quá lâu nên mới ngu ngốc giống như nàng ta.

Ta vừa đi ra ngoài đã nhìn thấy kiệu của Cảnh Dao.

Ta và Gia Ý ngầm hiểu nhìn nhau, Gia Ý nói: "Chút nữa để nô tì mang một tấm bình phong ra trước giường của người để tránh có người gây ầm ĩ, quấy rầy nương nương nghỉ ngơi."

Là Cảnh Dao đã cho người tung tin về Lưu Cơ, nói hắn nhớ mãi không quên Trịnh Hân Du như thế nào, nói hắn với nàng ta trù tính vì Thất hoàng tử ra sao.

Lần này dù Trịnh Hân Du có oan hay không thì Thích Kha cũng tức giận thật.

Nhân dịp mấy ngay nay biên giới Tây Bắc liên tục có địch quấy nhiễu, Thích Kha giáng chức Lưu Cơ cho hắn làm vương gia nhàn tản, để người khác lên làm chủ soái.

Có lẽ Thích Kha đã âm thầm bày mưu khiến cuối cùng Lưu Cơ cũng chết, thi cốt không được về quê.

Mà thú vị nhất là vì chuyện này mà Trịnh Hân Du khóc lóc cãi nhau với Thích Kha, nói Lưu Cơ chỉ có lòng với nàng ta chứ chưa làm sai gì.

Vì thế Thích Kha giáng Trịnh Hân Du xuống làm Trịnh tần, cho nàng ta tới Tú Ninh Cung, cách rất xa Ngự Thư Phòng.

Chủ của Tú Ninh Cung là Tố Tố, đúng lúc nàng sẽ dạy dỗ Trịnh thị giúp ta.

"Hắn chỉ muốn cướp nữ nhân của Hoàng thượng thôi, chẳng lẽ Hoàng thượng còn muốn lấy mạng hắn sao?" Tố Tố vừa uống trà vừa học theo cách nói chuyện của Trịnh Hân Du, cố ý nói to làm ta và Cảnh Dao cười nắc nẻ.

Cảnh Dao nói, nếu là các phi tần khác chắn chắn sẽ sợ để tránh tị hiềm, nhưng chỉ có Trịnh Hân Du to gan như thế, từ trước tới nay chưa từng có ai như nàng.

"Chẳng lẽ đây là lí do Hoàng thượng và Lưu Vương nhìn trúng nàng sao?" Tố Tố bĩu môi, nói thay suy nghĩ của ta, "Nếu phải làm như vậy mới có được ân sủng, tần thiếp tình nguyện chịu lạnh nhạt cả đời."

8.

Bắt đầu xây dựng thủy lợi cần nhiều người dân đi lao động.

Có tin đồn nhảm bắt đầu truyền đi, nói chuyện tốn sức tốn của này là ta dụ dỗ Hoàng thượng làm, không phải vị nạn úng mà để sau này ta tới phía nam du ngoạn ngắm cảnh.

Sau khi Cảnh Dao tố giác việc của Trịnh Hân Du và Lưu Cơ thì không dây dưa gì với Trịnh Hân Du nữa. Mất tin tức nên mới để Trịnh Hân Du lợi dụng sơ hở, cắn ngược lại ta.

Tin đồn ngày càng khó nghe, có người nói ta là "yêu hậu", nói ta hại nước hại dân.

Thánh Nữ và yêu hậu, đây là thứ cuối cùng nàng ta có thể lợi dụng.

Khi Gia Ý nói cho ta biết tin đồn này, Tiêu Hoài Tín đứng trong mưa bỗng nhiên quỳ xuống đất.

Ta đứng ngoài hành lang ngắm mưa, cách màn mưa không nhìn thấy gương mặt cúi xuống thật mạnh của hắn, chỉ nghe thấy tiếng hắn vội vàng: "Dân thường thiếu hiểu biết làm sao hiểu được công lao của Hoàng hậu nương nương."

"Lời đồn không thể nghe được, nương nương sắp sinh, đừng làm ảnh hưởng tới cơ thể mình."

Ta hơi giơ tay ý bảo hắn đứng dậy.

Đã lâu rồi ta không nhìn kỹ gương mặt của Tiêu Hoài Tín.

Rõ ràng ta còn nhớ khi niên thiếu hắn rất thích cười, có thể bỏ luyện võ chỉ để hái một sọt táo xanh cho ta.

Không biết từ khi nào mà hắn trở nên ít nói, thường xuyên nhăn mày. Mỗi khi nhìn nhau, hắn luôn như có điều gì muốn nói với ta, nhưng lại trầm mặc đi tới nơi ta không nhìn thấy.

Hắn cứ yên lặng chịu đựng, tự biến mình thành kẻ cô đơn, không có một câu oán giận nào.

Cho nên ta nói với hắn một câu không đầu không cuối: "Không nhắc lại chuyện cũ nữa, bây giờ ta rất tốt, sau này sẽ càng tốt hơn."

Thật ra ta muốn gọi hắn một tiếng "Hoài Tín ca ca" như khi còn nhỏ.

Nhưng mà không thể.

Vì thế ta chỉ nói một chữ "ta", rồi không nói thêm được gì nữa.

Ngày ta sinh, các cung phi đứng đầy trong một phòng. Cách tấm bình phong, ta có thể nhìn thấy gương mặt không mấy vui vẻ của Trịnh Hân Du.

Mọi thứ đều thuận lợi, sau khi tiểu công chúa sinh ra ta đã tỉnh táo, đặt cho con bé cái tên "Hi Hoa", cũng xin với Thích Kha cho con bé một cái phủ công chúa giống như Húc Hoa.