Chương 29 - Giải Quyết Hiểu Lầm Và Sự Hoàn Hảo Của Tình Yêu - Chốn Phồn Hoa Yêu Một Người
CHƯƠNG 29/
Vĩ Cầm rũ nhẹ đôi mi xuống, mấp máy môi hồng nói nhỏ thành tiếng.
– Là tin anh ấy và chị ta dọn đến ở cùng nhau hay nhờ mày đến chuyển lời với tao chuẩn bị tinh thần ký vào đơn ly hôn.
Tiểu Vy nghe vậy liền nghiêng đầu khó hiểu vô cùng, không biết cô bạn của mình đang ăn nói lung tung gì nữa. Tiểu Vy vội nhấn đầu Vĩ Cầm một cái, bất lực.
– Vĩ Cầm, mày đang nghĩ đi đâu thế?
– Mày không cần sợ tao sốc, tao đã sớm chuẩn bị tinh thần rồi.
Vốn Tiểu Vy đến đây chỉ muốn xác nhận một số chuyện, xem có đúng như lời Cảnh Phong đã nói với cô. Trong chuyện này Mạnh Xuyên rõ ràng là người có lỗi trước, lại còn không biết cách xin lỗi vợ. Tiểu Vy chỉ lo Mạnh Xuyên anh ta lại bỏ bê, đối xử không tốt với cô bạn thân cô như trước kia anh ta đã từng làm. Nhưng trưa hôm nay cô ra ngoài đi ăn cùng với Cảnh Phong, anh đã không giấu được những chuyện trong bụng liền nhỏ nhẹ khai hết với Tiểu Vy.
Vì sợ Vĩ Cầm suy nghĩ linh tinh mới chạy vội tới đây nói cho ra mọi chuyện. Biết đâu có thể hoá giải được cục bộ chiến tranh lạnh giữa hai người hiểu lầm lẫn nhau. Không ngờ sự lo sợ của Tiểu Vy là không thừa thãi, nói chuyện với Vĩ Cầm xong cô mới biết Vĩ Cầm vẫn đang hiểu lầm chồng còn có những ý nghĩ lung tung. Là bạn thân với Vĩ Cầm, cô biết Vĩ Cầm cũng không mạnh mẽ đến mức có thể bình thản nhìn mối hôn nhân này kết thúc, chỉ là ngoài rắn trong mềm mà thôi.
Tiểu Vy thở dài một hơi, xem ra hôm nay cô chạy tới đây là rất kịp thời và đúng lúc. Tiểu Vy nghiêm túc nói với Vĩ Cầm.
– Tao biết là mày đang bị đả kích rất lớn, nhưng đừng vì vậy mà trách nhầm lão Xuyên của mày.
Vĩ Cầm lắng đọng vài giây nhìn Tiểu Vy rất mông lung, Vy lại gật đầu chắc chắn điều mình nói là sự thật để động an tinh thần Vĩ Cầm được tốt lên.
Ngày hôm đó sau khi Lệ Châu gặp Vĩ Cầm nói chuyện, chị ta đã bắt đầu ôm lòng ghen ghét với Vĩ Cầm nên tung tin lên không đúng sự thật.
Cùng thời điểm đó vô tình khi chị ta tới công ty tìm Mạnh Xuyên, nhân lúc anh đi họp không có mặt ở văn phòng, cô đã lục lọi và tìm thấy bản thỏa thuận hôn nhân giữa hai người. Lệ Châu liền khẳng định cuộc hôn nhân giữa hai người vốn chỉ là lớp vỏ bọc bên ngoài, cô không tin Mạnh Xuyên có thể yêu một cô gái tầm thường mà dễ dàng quên đi cô như vậy. Có lẽ vì Mạnh Xuyên vẫn còn giận dỗi cô năm đó đã rời xa anh nên mới lấy Vĩ Cầm để làm bia chọc tức cô.
Lệ Châu thấy nếu mình không ra tay dứt điểm, thì sao có thể giành lại Mạnh Xuyên từ trong tay Vĩ Cầm. Vì thế cô đã ném đá giấu tay tung bản thỏa thuận lên trên truyền thông gây xôn xao dư luận, mọi người bắt đầu chỉ trích và chửi rủa Vĩ Cầm nhiều hơn. Trong mấy ngày đó, Vĩ Cầm không dám mở mạng lên xem, hôm nay nhờ Tiểu Vy nói Vĩ Cầm cô mới biết bản thân vừa bỏ qua những chuyện gì.
Vĩ Cầm cô cũng nào biết Mạnh Xuyên vì chuyện đó mà tất bật chạy đi lo giải quyết. Mạnh Xuyên đã gặp riêng Lệ Châu để nói chuyện rõ ràng về mối quan hệ của hai người. Anh không muốn nhìn thấy Vĩ Cầm phải chịu đựng những tai tiếng không hay về mình chỉ vì chuyện quá khứ của anh. Mạnh Xuyên đã thẳng thừng kết thúc hợp đồng trước thời hạn ký kết, nhằm cắt đứt mọi liên quan đến Lệ Châu sau này. Còn cảnh cáo Lệ Châu nếu như dám làm hại tới danh dự Vĩ Cầm một lần nào nữa, anh nhất định sẽ không nghĩ tình trước kia mà nương tay với cô.
Chính vì việc công ty đưa ra quyết định huỷ bản hợp đồng không đúng thời hạn ký kết, tất nhiên sẽ gây ra một tổn thất không hề nhỏ cho công ty. Cả về mặt dự án sản phẩm mới và tỉ số cổ phần.
Vì lo tìm cách chạy chữa dự án sản phẩm mới không bị ảnh hưởng, còn phải giải quyết một số rắc rối của công ty nên mấy ngày qua Mạnh Xuyên vùi đầu vào công việc không có thời gian nghỉ ngơi, nói chi là thời gian ngồi lại giải hòa với vợ.
Vĩ Cầm nghe tới đây trong lòng có chút gì đó thấy áy náy với Mạnh Xuyên. Nếu như không có Tiểu Vy đến nói cho cô hay mọi chuyện, thì không biết cô đã trách nhầm Mạnh Xuyên thêm bao lâu nữa. Vĩ Cầm cứ nghĩ Mạnh Xuyên sẽ bỏ rơi cô, thật sự chỉ coi cô là bức bình phong che giấu vết thương lòng, nhưng bây giờ cô mới rõ thực chất Mạnh Xuyên yêu cô đến nhường nào.
Tiểu Vy nhìn hai giọt lệ trên rơi xuống mặt Vĩ Cầm liền vội nói thêm.
– Tao nghe Cảnh Phong nói hình như chiều nay Mạnh Xuyên mở cuộc họp báo để giải thích rõ ràng lùm xùm chuyện bản thoả thuận của hai người.
Vĩ Cầm ngước mắt lên nhìn cô với vẻ ngạc nhiên.
– Mở buổi họp báo sao?
– Đúng, mày mau tới đó đồng hành cùng Mạnh Xuyên của mày đi.
Đến nước này dù ngốc Vĩ Cầm cũng hiểu ra tình yêu chân thành của Mạnh Xuyên dành cho cô. Đã từ lâu anh không hề lộ diện hay xuất hiện mở cuộc họp báo nào trên giới truyền thông, vậy mà hôm nay vì bảo vệ danh dự cho cô anh đã phá lệ gần mười năm nay của mình, đích thân ra mặt giải quyết một lần cho dứt điểm.
Với những gì Mạnh Xuyên làm cho cô, riêng cô lại ôm giận dỗi oán trách anh, càng nghĩ càng không có mặt mũi nào để đến đó gặp anh. Vĩ Cầm mím chặt môi ngậm ngừng chẳng còn chí khí.
– Tao...tao..
– Còn tao gì nữa, vậy thì mày cứ để cuộc hôn nhân của mày đông đá đi, đến lúc đó đừng khóc than với tao nhé!
Nghe Tiểu Vy nói xong, Vĩ Cầm liền chạy vội lên phòng thay quần áo, với lấy chiếc túi xách rồi đi ngay.
Trên đường đến công ty, cô nóng lòng vừa hồi hộp bàn tay muốn toát cả mồ hôi lạnh. Khi bước xuống trước cổng công ty, lấy danh nghĩa là vợ Tổng Giám đốc, cô đi vào công ty mà không còn ai dám chặn đường. Cô nhìn theo bản đồ công ty treo ở sảnh ra vào liền theo đó tìm đến phòng truyền thông của công ty. Lúc cô đến đó thì thấy Mạnh Xuyên đang ngồi ghi hình trực tiếp cùng với các nhà báo nổi tiếng lớn.
– Xin chào tôi là Mạnh Xuyên, Tổng Giám đốc công ty Xuân Trần. Hôm nay tôi mở cuộc họp báo này là để…
Vĩ Cầm thấy anh đang ghi hình trực tiếp nên không tiện tiến vào bên trong, định bụng sẽ chờ anh bên ngoài. Nhưng vừa xoay người cô liền nghe rõ một câu nói từ người đàn ông tôn dung lịch lãm đang ngồi phía kia, mọi người xung quanh nghe rất rõ còn có cả những người đang xem trực tuyến trên sóng truyền hình.
Câu nói của Mạnh Xuyên dứt khoát khẳng định.
– Đỗ Vĩ Cầm là người hiện tại duy nhất tôi yêu, cũng là vợ của tôi.
Sau đó Mạnh Xuyên còn nhân cơ hội đó nói lời xin lỗi chân thành tới cô vợ của mình trước bao nhiêu ống kính đang phát sóng trực tiếp.
– Vĩ Cầm, anh biết em bao ngày qua đã chịu nhiều thiệt thòi từ những chuyện không đáng mà anh đã vô tình đem đến cho em, em có thể bỏ lỗi cho người chồng còn hời hợt này hay không? Vợ của anh, Đỗ Vĩ Cầm!
Không chỉ mọi người ở đó ngồi ngưỡng mộ, khuôn mặt với vẻ hạnh phúc thay cho cô vợ anh, mà cả những người đang xem phát sóng cũng phấn khích vô cùng. Với khoảnh khắc cực kỳ ngọt ngào lãng mạn đến từ một Xuyên tổng khô khan cứng nhắc dành cho vợ mình, không khác gì mấy ông tổng tài bá đạo trên phim thần tượng, tuy vẻ bề ngoài lạnh lùng nhưng chứa đựng cả một trái tim thâm tình. Sự chân thành này bất ngờ tạo nên một hiệu ứng tích cực cho cuộc hôn nhân của hai người, khiến ai cũng thích thú dõi theo. Y như câu nói trong cái rủi có cái may.
Cảnh Phong đứng ở một góc khoanh tay chỉ khẽ mỉm cười với ông bạn già của mình, quả thực rừng càng già càng cay là không sai.
Kết thúc buổi họp trực tiếp, Mạnh Xuyên nhanh chóng quay về phòng làm việc của mình. Nghe Cảnh Phong nói lại, Vĩ Cầm hiện ở đây, đang ngồi đợi anh ở văn phòng. Mạnh Xuyên mở cửa bước vào, Vĩ Cầm như phản xạ vội đứng dậy. Khi nhìn thấy nhau, hai con người y theo bản năng mà tiến về phía trước thật mau. Mạnh Xuyên vội vã hơn cô lao đến ôm chầm lấy cô vào lòng mình. Một tay giữ chặt chiếc eo nhỏ, tay kia vuốt ve mái tóc buông mềm đang xõa ngang vai cô nhu giọng.
– Vĩ Cầm em có thể bỏ lỗi cho anh không? Anh đã biết mình không phải với em ở chỗ nào, anh cũng đủ khổ sở rồi, anh không còn chịu đựng nổi khổ sở này nữa m-ất. Em có thể giận anh, nhưng em đừng lạnh cảm tránh mặt anh nữa được không?
Thực ra trong lòng cô sớm đã tha lỗi cho anh rất lâu rồi, chỉ là cô tính cách ương ngạnh không muốn bản thân mình quá dễ dãi với những lỗi lầm của anh. Một người đàn ông mà cô tin yêu bằng cả trái tim mình không hề vụ lợi.
Tối ấy là buổi ngồi ăn cơm làm lành sau những ngày trôi qua toàn sóng gió. Đối với cô và anh cũng dần dần phát hiện ra chính bản thân mình yêu đối phương không phải là ngày một ngày hai, mà chính là muốn bên nhau cả một đời này.
Cùng nhau vượt qua những khó khăn, vấp phải của đối phương. Chia sẻ những điều thầm kín, để kịp thời bù đắp, chữa lành những khoảng trống trong hôn nhân mà dần dà cũng sẽ bị thời gian ăn mòn.
Có những tình yêu ngỡ lớn nhưng đến khi tiến đến hôn nhân lại vô cùng mong manh, chỉ một chút cãi vã nhỏ cũng khiến họ đủ mệt mỏi rồi từ bỏ nhau. Nhưng với một tình yêu đích thực, nó sẽ là một bước ngoặt giúp họ thấu hiểu hơn, cùng nhau vượt qua tất cả. Bởi muốn thì tìm cách không muốn thì tìm lý do.
Căn phòng của hai người lại ấm áp như trước kia, Vĩ Cầm đặt chiếc cằm mình lên trên cơ bụng rắn chắc của Mạnh Xuyên, ngẩng mặt hướng về phía khuôn mặt thanh đạm nhưng không kém phần tuấn tú kia nũng nịu gọi.
– Chồng à!
Anh cúi xuống nhìn cô, nhướng đôi mắt mang một vẻ đẹp rất tự tình.
– Hửm, chuyện gì?
Cô mím môi do dự định không nói cho anh nghe, nhưng rồi trong lòng cảm thấy không thể giấu diếm mới nhỏ giọng nói.
– Thì chuyện quá khứ của anh, em có phần cư xử không phải. Thay vì em nên bình tĩnh để lắng nghe phía anh nói, em lại vô cùng kích động còn nghĩ anh sẽ bỏ em trở về bên người cũ nữa.
Vĩ Cầm rũ nhẹ đôi mi xuống, mấp máy môi hồng nói nhỏ thành tiếng.
– Là tin anh ấy và chị ta dọn đến ở cùng nhau hay nhờ mày đến chuyển lời với tao chuẩn bị tinh thần ký vào đơn ly hôn.
Tiểu Vy nghe vậy liền nghiêng đầu khó hiểu vô cùng, không biết cô bạn của mình đang ăn nói lung tung gì nữa. Tiểu Vy vội nhấn đầu Vĩ Cầm một cái, bất lực.
– Vĩ Cầm, mày đang nghĩ đi đâu thế?
– Mày không cần sợ tao sốc, tao đã sớm chuẩn bị tinh thần rồi.
Vốn Tiểu Vy đến đây chỉ muốn xác nhận một số chuyện, xem có đúng như lời Cảnh Phong đã nói với cô. Trong chuyện này Mạnh Xuyên rõ ràng là người có lỗi trước, lại còn không biết cách xin lỗi vợ. Tiểu Vy chỉ lo Mạnh Xuyên anh ta lại bỏ bê, đối xử không tốt với cô bạn thân cô như trước kia anh ta đã từng làm. Nhưng trưa hôm nay cô ra ngoài đi ăn cùng với Cảnh Phong, anh đã không giấu được những chuyện trong bụng liền nhỏ nhẹ khai hết với Tiểu Vy.
Vì sợ Vĩ Cầm suy nghĩ linh tinh mới chạy vội tới đây nói cho ra mọi chuyện. Biết đâu có thể hoá giải được cục bộ chiến tranh lạnh giữa hai người hiểu lầm lẫn nhau. Không ngờ sự lo sợ của Tiểu Vy là không thừa thãi, nói chuyện với Vĩ Cầm xong cô mới biết Vĩ Cầm vẫn đang hiểu lầm chồng còn có những ý nghĩ lung tung. Là bạn thân với Vĩ Cầm, cô biết Vĩ Cầm cũng không mạnh mẽ đến mức có thể bình thản nhìn mối hôn nhân này kết thúc, chỉ là ngoài rắn trong mềm mà thôi.
Tiểu Vy thở dài một hơi, xem ra hôm nay cô chạy tới đây là rất kịp thời và đúng lúc. Tiểu Vy nghiêm túc nói với Vĩ Cầm.
– Tao biết là mày đang bị đả kích rất lớn, nhưng đừng vì vậy mà trách nhầm lão Xuyên của mày.
Vĩ Cầm lắng đọng vài giây nhìn Tiểu Vy rất mông lung, Vy lại gật đầu chắc chắn điều mình nói là sự thật để động an tinh thần Vĩ Cầm được tốt lên.
Ngày hôm đó sau khi Lệ Châu gặp Vĩ Cầm nói chuyện, chị ta đã bắt đầu ôm lòng ghen ghét với Vĩ Cầm nên tung tin lên không đúng sự thật.
Cùng thời điểm đó vô tình khi chị ta tới công ty tìm Mạnh Xuyên, nhân lúc anh đi họp không có mặt ở văn phòng, cô đã lục lọi và tìm thấy bản thỏa thuận hôn nhân giữa hai người. Lệ Châu liền khẳng định cuộc hôn nhân giữa hai người vốn chỉ là lớp vỏ bọc bên ngoài, cô không tin Mạnh Xuyên có thể yêu một cô gái tầm thường mà dễ dàng quên đi cô như vậy. Có lẽ vì Mạnh Xuyên vẫn còn giận dỗi cô năm đó đã rời xa anh nên mới lấy Vĩ Cầm để làm bia chọc tức cô.
Lệ Châu thấy nếu mình không ra tay dứt điểm, thì sao có thể giành lại Mạnh Xuyên từ trong tay Vĩ Cầm. Vì thế cô đã ném đá giấu tay tung bản thỏa thuận lên trên truyền thông gây xôn xao dư luận, mọi người bắt đầu chỉ trích và chửi rủa Vĩ Cầm nhiều hơn. Trong mấy ngày đó, Vĩ Cầm không dám mở mạng lên xem, hôm nay nhờ Tiểu Vy nói Vĩ Cầm cô mới biết bản thân vừa bỏ qua những chuyện gì.
Vĩ Cầm cô cũng nào biết Mạnh Xuyên vì chuyện đó mà tất bật chạy đi lo giải quyết. Mạnh Xuyên đã gặp riêng Lệ Châu để nói chuyện rõ ràng về mối quan hệ của hai người. Anh không muốn nhìn thấy Vĩ Cầm phải chịu đựng những tai tiếng không hay về mình chỉ vì chuyện quá khứ của anh. Mạnh Xuyên đã thẳng thừng kết thúc hợp đồng trước thời hạn ký kết, nhằm cắt đứt mọi liên quan đến Lệ Châu sau này. Còn cảnh cáo Lệ Châu nếu như dám làm hại tới danh dự Vĩ Cầm một lần nào nữa, anh nhất định sẽ không nghĩ tình trước kia mà nương tay với cô.
Chính vì việc công ty đưa ra quyết định huỷ bản hợp đồng không đúng thời hạn ký kết, tất nhiên sẽ gây ra một tổn thất không hề nhỏ cho công ty. Cả về mặt dự án sản phẩm mới và tỉ số cổ phần.
Vì lo tìm cách chạy chữa dự án sản phẩm mới không bị ảnh hưởng, còn phải giải quyết một số rắc rối của công ty nên mấy ngày qua Mạnh Xuyên vùi đầu vào công việc không có thời gian nghỉ ngơi, nói chi là thời gian ngồi lại giải hòa với vợ.
Vĩ Cầm nghe tới đây trong lòng có chút gì đó thấy áy náy với Mạnh Xuyên. Nếu như không có Tiểu Vy đến nói cho cô hay mọi chuyện, thì không biết cô đã trách nhầm Mạnh Xuyên thêm bao lâu nữa. Vĩ Cầm cứ nghĩ Mạnh Xuyên sẽ bỏ rơi cô, thật sự chỉ coi cô là bức bình phong che giấu vết thương lòng, nhưng bây giờ cô mới rõ thực chất Mạnh Xuyên yêu cô đến nhường nào.
Tiểu Vy nhìn hai giọt lệ trên rơi xuống mặt Vĩ Cầm liền vội nói thêm.
– Tao nghe Cảnh Phong nói hình như chiều nay Mạnh Xuyên mở cuộc họp báo để giải thích rõ ràng lùm xùm chuyện bản thoả thuận của hai người.
Vĩ Cầm ngước mắt lên nhìn cô với vẻ ngạc nhiên.
– Mở buổi họp báo sao?
– Đúng, mày mau tới đó đồng hành cùng Mạnh Xuyên của mày đi.
Đến nước này dù ngốc Vĩ Cầm cũng hiểu ra tình yêu chân thành của Mạnh Xuyên dành cho cô. Đã từ lâu anh không hề lộ diện hay xuất hiện mở cuộc họp báo nào trên giới truyền thông, vậy mà hôm nay vì bảo vệ danh dự cho cô anh đã phá lệ gần mười năm nay của mình, đích thân ra mặt giải quyết một lần cho dứt điểm.
Với những gì Mạnh Xuyên làm cho cô, riêng cô lại ôm giận dỗi oán trách anh, càng nghĩ càng không có mặt mũi nào để đến đó gặp anh. Vĩ Cầm mím chặt môi ngậm ngừng chẳng còn chí khí.
– Tao...tao..
– Còn tao gì nữa, vậy thì mày cứ để cuộc hôn nhân của mày đông đá đi, đến lúc đó đừng khóc than với tao nhé!
Nghe Tiểu Vy nói xong, Vĩ Cầm liền chạy vội lên phòng thay quần áo, với lấy chiếc túi xách rồi đi ngay.
Trên đường đến công ty, cô nóng lòng vừa hồi hộp bàn tay muốn toát cả mồ hôi lạnh. Khi bước xuống trước cổng công ty, lấy danh nghĩa là vợ Tổng Giám đốc, cô đi vào công ty mà không còn ai dám chặn đường. Cô nhìn theo bản đồ công ty treo ở sảnh ra vào liền theo đó tìm đến phòng truyền thông của công ty. Lúc cô đến đó thì thấy Mạnh Xuyên đang ngồi ghi hình trực tiếp cùng với các nhà báo nổi tiếng lớn.
– Xin chào tôi là Mạnh Xuyên, Tổng Giám đốc công ty Xuân Trần. Hôm nay tôi mở cuộc họp báo này là để…
Vĩ Cầm thấy anh đang ghi hình trực tiếp nên không tiện tiến vào bên trong, định bụng sẽ chờ anh bên ngoài. Nhưng vừa xoay người cô liền nghe rõ một câu nói từ người đàn ông tôn dung lịch lãm đang ngồi phía kia, mọi người xung quanh nghe rất rõ còn có cả những người đang xem trực tuyến trên sóng truyền hình.
Câu nói của Mạnh Xuyên dứt khoát khẳng định.
– Đỗ Vĩ Cầm là người hiện tại duy nhất tôi yêu, cũng là vợ của tôi.
Sau đó Mạnh Xuyên còn nhân cơ hội đó nói lời xin lỗi chân thành tới cô vợ của mình trước bao nhiêu ống kính đang phát sóng trực tiếp.
– Vĩ Cầm, anh biết em bao ngày qua đã chịu nhiều thiệt thòi từ những chuyện không đáng mà anh đã vô tình đem đến cho em, em có thể bỏ lỗi cho người chồng còn hời hợt này hay không? Vợ của anh, Đỗ Vĩ Cầm!
Không chỉ mọi người ở đó ngồi ngưỡng mộ, khuôn mặt với vẻ hạnh phúc thay cho cô vợ anh, mà cả những người đang xem phát sóng cũng phấn khích vô cùng. Với khoảnh khắc cực kỳ ngọt ngào lãng mạn đến từ một Xuyên tổng khô khan cứng nhắc dành cho vợ mình, không khác gì mấy ông tổng tài bá đạo trên phim thần tượng, tuy vẻ bề ngoài lạnh lùng nhưng chứa đựng cả một trái tim thâm tình. Sự chân thành này bất ngờ tạo nên một hiệu ứng tích cực cho cuộc hôn nhân của hai người, khiến ai cũng thích thú dõi theo. Y như câu nói trong cái rủi có cái may.
Cảnh Phong đứng ở một góc khoanh tay chỉ khẽ mỉm cười với ông bạn già của mình, quả thực rừng càng già càng cay là không sai.
Kết thúc buổi họp trực tiếp, Mạnh Xuyên nhanh chóng quay về phòng làm việc của mình. Nghe Cảnh Phong nói lại, Vĩ Cầm hiện ở đây, đang ngồi đợi anh ở văn phòng. Mạnh Xuyên mở cửa bước vào, Vĩ Cầm như phản xạ vội đứng dậy. Khi nhìn thấy nhau, hai con người y theo bản năng mà tiến về phía trước thật mau. Mạnh Xuyên vội vã hơn cô lao đến ôm chầm lấy cô vào lòng mình. Một tay giữ chặt chiếc eo nhỏ, tay kia vuốt ve mái tóc buông mềm đang xõa ngang vai cô nhu giọng.
– Vĩ Cầm em có thể bỏ lỗi cho anh không? Anh đã biết mình không phải với em ở chỗ nào, anh cũng đủ khổ sở rồi, anh không còn chịu đựng nổi khổ sở này nữa m-ất. Em có thể giận anh, nhưng em đừng lạnh cảm tránh mặt anh nữa được không?
Thực ra trong lòng cô sớm đã tha lỗi cho anh rất lâu rồi, chỉ là cô tính cách ương ngạnh không muốn bản thân mình quá dễ dãi với những lỗi lầm của anh. Một người đàn ông mà cô tin yêu bằng cả trái tim mình không hề vụ lợi.
Tối ấy là buổi ngồi ăn cơm làm lành sau những ngày trôi qua toàn sóng gió. Đối với cô và anh cũng dần dần phát hiện ra chính bản thân mình yêu đối phương không phải là ngày một ngày hai, mà chính là muốn bên nhau cả một đời này.
Cùng nhau vượt qua những khó khăn, vấp phải của đối phương. Chia sẻ những điều thầm kín, để kịp thời bù đắp, chữa lành những khoảng trống trong hôn nhân mà dần dà cũng sẽ bị thời gian ăn mòn.
Có những tình yêu ngỡ lớn nhưng đến khi tiến đến hôn nhân lại vô cùng mong manh, chỉ một chút cãi vã nhỏ cũng khiến họ đủ mệt mỏi rồi từ bỏ nhau. Nhưng với một tình yêu đích thực, nó sẽ là một bước ngoặt giúp họ thấu hiểu hơn, cùng nhau vượt qua tất cả. Bởi muốn thì tìm cách không muốn thì tìm lý do.
Căn phòng của hai người lại ấm áp như trước kia, Vĩ Cầm đặt chiếc cằm mình lên trên cơ bụng rắn chắc của Mạnh Xuyên, ngẩng mặt hướng về phía khuôn mặt thanh đạm nhưng không kém phần tuấn tú kia nũng nịu gọi.
– Chồng à!
Anh cúi xuống nhìn cô, nhướng đôi mắt mang một vẻ đẹp rất tự tình.
– Hửm, chuyện gì?
Cô mím môi do dự định không nói cho anh nghe, nhưng rồi trong lòng cảm thấy không thể giấu diếm mới nhỏ giọng nói.
– Thì chuyện quá khứ của anh, em có phần cư xử không phải. Thay vì em nên bình tĩnh để lắng nghe phía anh nói, em lại vô cùng kích động còn nghĩ anh sẽ bỏ em trở về bên người cũ nữa.