Chương 8 - Xuyên Thành Chị Em Sinh Đôi Của Nữ Chính Truyện Sécccccc

25

Việc đã xử lý xong xuôi, tôi mang theo chút trái cây tìm Chưởng Ngôn, không ngờ người mở cửa lại là một anh đại ca để râu quai nón.

“Chào anh, xin hỏi em trai anh có nhà không ạ?”

Anh đại ca râu quai nón bỗng chốc ủ rũ, nhìn gương mặt quen thuộc, không hiểu sao tôi lại khẽ run run, chỉ tay vào anh ta:

“Chưởng Ngôn? A...a...a, anh bao nhiêu tuổi rồi?”

“Em 29 rồi chị ơi, sắp 30 rồi.”

… Tiếng “anh” này tạm thời gọi là kính trọng vậy.

Nghĩ về thân phận người xuyên không của mình, tôi thử dò hỏi:

“Ngủ ngon Makabaka?”

“?”

"Come the Alo?"

“?”

Tôi bỏ cuộc, đi thẳng vào vấn đề:

"Cậu không phải người của thế giới này đúng không?"

Chưởng Ngôn khiếp sợ: “Sao chị biết được?!”

Tôi nhỏ giọng lầm bầm: “Thoạt nhìn chẳng giống sad boy si tình bản gốc chút nào.”

Không ngờ bị Chưởng Ngôn nghe được, cậu yên lặng phản bác:

“Anh không phải là sad boy si tình, anh là chó săn, phân thân tới thế giới này lịch kiếp.”

Tôi: “...?”

Người anh em à, sau khi thành lập nước không được phép thành tinh đâu.

"Chị không nhớ con chó nhỏ chị đã cứu cách đây 10 tháng ư?"

Bị Chưởn Ngôn nhắc nhở như vậy, tôi nhớ lại lúc mới xuyên không, trên đường gặp một chú chó con đói lả, vừa hay bữa tối hôm đó tôi ăn rất khó ăn nên tiện tay cho nó.

Tuy nhiên sau đó nó còn vô cùng vô lễ tè lên người tôi, khiến tôi tức giận nhảy dựng lên.

Không ngờ, bình thường Chưởng Ngôn đạo mạo như vậy lại là một con chó.

"Tuy nhiên, hóa thành người một tuần tương đương với một năm của con người." Chưởng Ngôn nhìn tôi có vẻ luyến tiếc, "Dạo này chị bận quá, nhưng chị chủ động đến tìm anh, anh lại vui vô cùng."

Vậy chẳng phải chỉ có thể sống hai năm thôi sao?

Bỗng dưng tôi cảm thấy có chút thương xót, dù sao Chưởng Ngôn cũng là người đầu tiên không đối xử với tôi như nữ chính.

Dù sao cũng có thể sau này sẽ dành nhiều thời gian với cậu, mà nói thật tôi cũng không biết mình sẽ rời đi vào lúc nào.

Thân phận của Chưởng Ngôn - thôi bỏ đi, cậu có sứ mệnh của riêng mình.

Suy nghĩ hồi lâu, tôi quyết định vẫn không nói cho Chưởng Ngôn biết thân phận thật của mình, tôi đổi chủ đề:

"Vậy cậu có thể khiến những tên cặn bã kia không quấy rối chị gái tôi được không?"

"Không được đâu, tiên không thể can thiệp vào hoạt động của con cưng của vận mệnh, xin lỗi chị.”

Đi vòng vòng.

26

Tuy nhiên may mắn là Chưởng Ngôn có thể sử dụng một số thủ đoạn để giải quyết những nhân vật phụ không phải nam chính, từ đó giảm thiểu đáng kể mức độ nguy hiểm của chúng tôi.

Vì vậy, trong nửa năm tiếp theo, tôi và Chưởng Ngôn đã đi chơi khắp nơi, chiêm ngưỡng những điều khác biệt của thế giới truyện séccccccc, và nữ chính cũng dần trở nên vui vẻ hơn với sự giúp đỡ của nhà tâm lý học.

Chưởng Ngôn giống như một cậu bé thanh thuần không bao giờ lớn, thậm chí còn lúng túng khi rủ tôi đi xem phim.

Tôi đầy háo hức ôm bỏng ngô và coca vào rạp chiếu phim, trang điểm nhẹ nhàng và muốn ngồi ở vị trí bên trái.

Dù sao mặt phải của tôi cũng đẹp

Nhưng không ngờ thằng nhóc này lại mua vé ngồi trước sau.

Tôi cạn lời, ánh mắt lộ rõ sự trách móc.

Chưởng Ngôn biết mình đã làm sai, nhưng vẫn không nhịn được giải thích:

"Ngồi phía sau có thể nhìn thấy chị mọi lúc mọi nơi."

Nhìn cái ót tôi đi.

Nhưng mà cũng may mấy lần hẹn hò sau đều mua ghế bên cạnh.

Lần đầu tiên không yêu đương đã ngửi thấy mùi thối rữa của tình yêu.

Chưởng Ngôn mỗi lần đều nhìn tôi muốn nói lại thôi, tôi biết cậu muốn nói gì, nhưng tôi không thể đáp lại.

Sớm muộn gì tôi cũng phải đi.

Lần này cậu đến thế giới này là một tuần già đi một tuổi, lần sau thì sao?

Chưởng Ngôn thật sự là kẻ nhát gan, đến cuối cùng chỉ nghẹn ra một câu:

“Chị ơi, anh già đi ngươi sẽ ghét anh sao?”

“Không đâu, cậu vĩnh viễn là cậu.”

Không thể không nói nhìn người bên cạnh mắt thường có thể thấy được già đi thật sự rất quái lạ.

Trách không nỡ.