Chương 27 - Xuyên Không Làm Nữ Phụ

Lục Minh Kỳ lẳng lặng nhìn tôi mấy giây, anh cũng không tranh cãi mà hất cằm về phía bức ảnh ở dưới đất: “Em lấy nó ở đâu?”

“Bạn em cho.”

“Bạn nào?”

Tôi lắc đầu.

“Không muốn nói sao?”

“Anh hỏi làm gì?”

Lục Minh Kỳ không trả lời mà hỏi vặn lại: “Hôm nay em đã đi đâu?”

“Uống nước với bạn.”

“Bạn nào?” Lục Minh Kỳ chau mày: “Trương Loan à?”

Tôi vô thức lắc đầu: “Anh đừng đoán mò nữa, anh không biết đâu.”

Lục Minh Kỳ im lặng một lúc rồi lại hỏi: “Có đàn ông không?”

“Có vài người, mấy cô ấy dẫn bạn trai đến.”

“Bạn trai…” Lục Minh Kỳ nhỏ giọng lặp lại mấy từ này, sau đó nói mỉa: “Là kiểu bạn trai nhận lương hàng tháng sao?”

Tôi đá bức ảnh kia ra chỗ khác rồi coi như không thấy.

“Haizz, trong giới thượng lưu đâu thiếu những chuyện như thế này? Anh cần gì phân chia rạch ròi như thế chứ?”

“Cái người tên Đỗ Vân kia có đến không?”

“Không, chắc anh ta vẫn chưa tìm được ai b.a.o nuôi, bạn anh ta đi.” Tôi nhắc lại một lần nữa: “Anh ta không phải là gu của em, ảnh cũng qua 7749 app, chắc gì người thật đã đẹp trai.”

Lục Minh Kỳ bắt được ý chính anh nghĩ là thế: “Vậy nếu người thật đẹp trai em sẽ thích sao?”

Bảy ngày không gặp, chồng tôi đã biến thành một người thích bắt bẻ rồi sao.

Còn tiếp tục tranh luận nữa thì vấn đề này sẽ không bao giờ dừng lại được, thế là tôi chủ động khoác tay anh rồi dẫn anh ra ngoài.

“Anh về nhà lâu chưa? Đã ăn gì chưa?”

Lục Minh Kỳ không vùng ra, mà bị tôi kéo đến phòng làm việc kế bên.

“Chắc hẳn anh còn rất nhiều việc cần làm, bây giờ anh mau làm đi, tránh phải thức đêm, em đi đặt đồ, anh muốn ăn gì?”

“Sao cũng được.”

“Được, vậy để em xem rồi đặt, lát nữa em đi tắm trước, người ta giao đồ đến thì anh ra nhận nhé.”

Nói xong tôi đi ra ngoài, quay đầu lại nhìn thì thấy Lục Minh Kỳ đang đi ngay phía sau.

Tôi lại đẩy anh quay ngược trở về phòng: “Được rồi được rồi được rồi, anh cứ ở đây đi, em sẽ bảo họ để ngoài cửa, tắm xong em sẽ ra lấy.”

Lục Minh Kỳ nói: “Anh cũng muốn đi tắm.”

“Chẳng phải anh đã tắm rồi sao?”

“Vẫn chưa, mới cởi quần áo ra thôi, nghe thấy tiếng em về thì ra ngoài.”

“Ồ, vậy anh tắm trong phòng dành cho khách nhé.”

Anh còn đang giận dỗi, tôi phải nhún nhường một chút mới được, thế là chữa lời: “Anh dùng phòng tắm trong phòng ngủ chính đi, em đến phòng dành cho khách.”

Lục Minh Kỳ lắc đầu: “Tắm chung đi.”

“Hả?”

Anh lặp lại lần nữa: “Tắm chung đi.”

Lục Minh Kỳ l.ừa tôi.

Lúc anh bế tôi ra khỏi phòng tắm, rõ ràng tôi đã trông thấy bộ đồ anh thay ra đang nằm gọn trong giỏ đồ bẩn.

Tôi cũng không so đo với anh, người ta gọi là vợ chồng đầu giường cãi nhau cuối giường làm hòa, rõ ràng tâm trạng hiện giờ của Lục Minh Kỳ đã tốt hơn rất nhiều.

Anh lại bắt đầu dụi dụi đầu vào người tôi, hơn nữa còn chẳng biết thương hoa tiếc ngọc gì cả, đè lên người tôi, khiến tôi không sao thở nổi.