Chương 3 - Bạn Cùng Phòng Thối Hoắc - tuyển tập các truyện vả mặt bạn cùng phòng

Mấy nam sinh phía dưới không ngờ tôi lại dám cứng rắn phản đòn như vậy, hắn ta giống như cây đậu bắn súng chỉa vào tôi phun ra một tràn “Cậu cậu cậu…”

Cậu con mẹ nó chứ cậu!

Tôi nhấc cặp lên rồi ném qua, tiếp theo vọt tới nắm lấy đầu nam sinh đó đánh tới tấp. Nam sinh đó bị tôi dọa sợ, ôm đầu kêu áu áu.

Giáo viên tới can ngăn mới khiến tôi dừng lại, liên tục khuyên tôi hãy bình tĩnh.

Bình tĩnh?

Bà đây vì quá bình tĩnh nên mới chịu thiệt từ con kỹ nữ Hạ Thanh Thanh kia!

Thế giới này không bao giờ đối xử tốt với sự bình tĩnh, bây giờ bà đây chỉ muốn nổi điên thôi!

4

Sau khi tan học, tôi lập tức đi đến phòng học vũ đạo.

Hạ Thanh Thanh có sở trường nhảy múa, gần đây trường học đang luyện tập tiết mục cho ngày kỷ niệm thành lập trường sắp tới. Bởi vì khoa múa thiếu người nên phải điều động cô ta, mỗi ngày cô ta đều sẽ đến đây để luyện tập.

Tôi đứng dưới lầu đợi vài phút, Hạ Thanh Thanh ung dung đi đến.

Tôi giả vờ như mình mới từ góc đường đi ra.

Hạ Thanh Thanh có tật giật mình, cô ta vừa thấy tôi là xoay người muốn bỏ chạy. Tôi bước một bước dài đứng chắn trước mặt Hạ Thanh Thanh, lạnh lùng nhìn cô ta.

Hạ Thanh Thanh lúng túng nửa giây, giây sau lập tức đổi thành gương mặt trà xanh giả vờ quan tâm: “Gia Gia, tôi đã đăng bài giải thích trên diễn đàn rồi, bây giờ mọi người sẽ không nghĩ oan cho cậu nữa nhỉ?”

Tiện nhân này lại diễn!

Đương nhiên họ sẽ không.

Cảm ơn cậu đã đăng bài giải thích, nhờ vậy mà hiện tại tôi lại càng nổi tiếng hơn ở trường.

Cô ta diễn thì tôi cũng diễn, tôi ngoài cười nhưng trong không cười đáp lời: “Cảm ơn Thanh Thanh, cậu đã nói rõ rồi thì mọi người cũng không nói gì nữa, lần này may mà có cậu.”

Hạ Thanh Thanh nở nụ cười chân thành: “Không có việc gì thì tốt, cậu không biết đâu, hôm nay tôi nghe tin cậu bị oan thì tôi cũng sốt ruột muốn chết, may mắn là đã cứu vãn được tình thế.”

Mặt Hạ Thanh Thanh được đánh một lớp phấn dày cui, lúc cười rộ lên rất giống mảng tường cũ kỹ bị nứt ra.

Bình thường mấy ngày cô ta mới tắm một lần, mỗi lần ra ngoài đều phải dùng một đống mỹ phẩm để che lấp mùi hôi, cho nên cô ta trang điểm cực kỳ đậm.

“Ôi trời, không nói nữa, tôi sắp muộn giờ rồi, giáo viên định cho tôi dẫn đầu đội múa, hôm nay tôi phải đi sớm một chút.”

“Không biết mấy bạn học múa chuyên nghiệp đó bình thường luyện cái gì mà lại để một người nghiệp dư như tôi đứng vị trí trung tâm, phiền muốn chết.”

Lại là màn tâng bốc quen thuộc, mỗi một câu đều hạ thấp người khác và đề cao bản thân.

Tôi ghê tởm đến mức muốn nôn cả dạ dày ra, trên thế giới sao lại có người ti tiện đến như vậy chứ?!

Kỹ nữ trà xanh rác rưởi, tôi sẽ đập nát hình tượng của cậu sớm thôi.

05.

Xác định Hạ Thanh Thanh đã vào phòng vũ đạo, tôi lượn quanh một vòng rồi cũng vào theo.

Dáng người và nhan sắc của Hạ Thanh Thanh thật sự rất có sức hút, đứng trong đám sinh viên múa cũng hết sức nổi bật.

Tôi liếc mắt một cái là có thể thấy được Hạ Thanh Thanh, cô ta đang nhẹ nhàng nhảy múa theo âm nhạc.

Tôi canh thời gian ngồi xổm bên ngoài phòng vũ đạo hết nửa tiếng, sau đó xoay người đi vào phòng điện, kéo hết tất cả công tắc nguồn điện xuống.

Cúp điện.

Cả tòa nhà hoàn toàn tối đen.

Giáo viên dạy nhảy hơi nghi hoặc ló đầu ra: “Chú Vương, xảy ra chuyện gì thế?”

Tôi nháy mắt về phía thợ điện Lão Vương, Lão Vương thò nửa cái đầu ra khỏi phòng điện: “Đứt cầu dao, mọi người chờ một chút nha, tôi lập tức sửa ngay đây.”

Không thể sửa được đâu.

Lão Vương giơ tay ra dấu OK với tôi, xoay người ngồi lên ghế nhỏ cùng tôi cắn hạt dưa.

Đang là mùa hè, thời tiết vô cùng nóng nực, phòng vũ đạo khá là bí bách, dù cho mở cửa sổ cũng không có gió.