Chương 3 - - Tiệc Tẩy Trần và Những Bí Mật Của Nghiêm Phan - Tôi Là Thần Côn Ở Thời Cổ Đại - Tôi là thần côn ở cổ đại
8.
Tối hôm đó, Nghiêm phủ tổ chức tiệc.
Vị Thủ phụ đại nhân Nghiêm Tể tướng mời vài đại thần có quan hệ thân thuộc tới nhà để làm tiệc tẩy trần cho con trai Nghiêm Phan.
Tôi ngồi cạnh Nghiêm phu nhân.
Mặc trên người là váy gấm đỏ dệt từ vùng phía nam sông Dương Tử, đeo trang sức quý giá, nốt ruồi chu sa trên trán và chuỗi hạt bồ đề màu ngọc bích trên tay trái, tôi giống như tiểu đồng bên cạnh Quán Âm Bồ Tát.
Đây là lần thứ hai tôi nhìn thấy Nghiêm Phan, lần trước chỉ nhìn thấy bóng lưng của anh ta.
Người đàn ông này …
Thành thật mà nói, tôi đã rất ngạc nhiên.
Anh ta đẹp trai đến không ngờ, dáng người cao ráo, mặt sáng như ngọc, sóng mũi thẳng tắp.
Nếu đứng yên một chỗ sẽ là dáng vẻ hiên ngang, ung dung bất phàm.
Tuy nhiên, khi vừa bước đi, những khuyết điểm trên cơ thể đã lộ rõ.
Chân phải của anh ta bị thọt!
Tôi nhớ lại mô tả về Nghiêm Phan trong cuốn sách.
Thiên tài phải gọi Nghiêm Phan bằng cụ, tài hoa có một không hai trong thiên hạ, bộ óc được xếp vào hàng quái vật, mọi người đều gọi ta là “Thiên hạ đệ nhất công tử.”
Đáng tiếc, anh ta là một tên biến thái.
Tên biến thái bước về phía tôi, Nghiêm Phan ôm quyền hành lễ, ánh mắt trìu mến: “Hình như ta từng gặp muội rồi.”
Đầu ngón tay đang vê chuỗi hạt hơi siết chặt lại.
Nghe nói Nghiêm Phan cực kỳ tài năng, chẳng lẽ từ ngoại hình của một nhà công cụ lại đoán được tôi là ai?
Tôi mỉm cười và im lặng chờ anh nói tiếp.
Nghiêm Phan thấy tôi không có phản ứng gì, nụ cười cũng trở nên nhàn nhã, chậm rãi nói: “Có thể chúng ta gặp nhau trên đỉnh Ngọc Sơn, hoặc dưới ánh trăng Dao Đài.”
Thì ra là khen ngợi vẻ đẹp của tôi.
Tất cả khách mời đều nói theo lời Nghiêm Phan, nói tôi trông như tiên nhân.
Tôi đứng dậy, quấn chuỗi hạt ngọc bồ đề quanh ngón tay, và đáp lễ theo cách Phật gia, “Bái kiến huynh trưởng.”
Nghiêm Phan cười ha ha, pha chút điên cuồng.
9.
~~ Trong bữa tiệc.
Từng tiếng chén đũa vang lên, mọi người ăn uống linh đình. Khách mời không chỉ hùa vào nịnh nọt Thủ phụ đại nhân mà còn lấy lòng Nghiêm Phan.
Thủ phụ đại nhân dưới một người trên vạn người, Nghiêm Phan mặc dù mượn danh cha mà một bước lên trời, nhưng so về mặt hiểu biết thánh ý hay là tài học, anh ta đều trên cơ cha mình.
Hoàng Đế rất yêu thích Nghiêm Phan, thậm chí ông còn có ý định chỉ hôn cho Công Chúa được sủng ai nhất khi anh ta quay trở về.
Nghiêm Phan cụp mắt uống một hơi.
Trên môi nở nụ cười, một đôi mắt sâu thẳm không đáy, mắt điếc tai ngơ trước lời chúc mừng của mọi người.
Thỉnh thoảng Nghiêm Phan sẽ ngẩng đầu lên và nhìn tôi bằng ánh mắt dò xét.
Nghiêm phu nhân xoay người sang một bên, ngăn chặn cái nhìn của anh ta sau đó ném ánh mắt cảnh cáo qua.
Nghiêm Phan cười lớn, ngoắc ngón tay gọi tên thuộc hạ chân chó đứng đằng sau.
Thuộc hạ chân c-h-ó nghiêng người về phía trước, áp tai vào môi Nghiêm Phan.
Anh ta giơ tay lên che miệng.
Bọn họ nói gì tôi không nghe được.
Sau khi nói xong, Nghiêm Phan lại mỉm cười và nâng ly về phía tôi.
10.
~~ Sau bữa tiệc.
Những vị khách lần lượt rời đi.
Bảy tám cô gái xinh đẹp ăn mặc sang trọng lao tới bên cạnh Nghiêm Phan.
【 Nghiêm lang, chàng đã về rồi! Thiếp nhớ chàng quá!】
【 Từ khi chàng ra khỏi nhà, người ta đều nghiên cứu kỹ năng mới chờ chàng về lý giải đó. Tối nay, chàng nhất định phải yêu thương người ta nha!】
【 Nghiêm lang, còn thiếp nữa, còn thiếp nữa …”】
Âm thanh nũng nịu như vắt nước.
Nghiêm Phan say khướt, trái ôm phải ấp.
Tôi biết họ là ai.
Trong tiểu viện Nghiêm Phan có hơn 10 tiểu thiếp xinh đẹp, bình thường luôn tranh đấu gay gắt, có người ch..ế.t, có người tàn tật, có người không thể sinh sản … đủ các loại hình.
So với tranh đấu trong hậu cung, hậu viện của Nghiêm Phan không hề thua kém chút nào
Thấy tôi nghiêng đầu nhìn hai lần, Nghiêm phu nhân nói lời xin lỗi: “Con trai nghịch ngợm, làm trò cười trước mặt tiểu Phật nữ rồi!”
Tôi vân vê tràng hạt Bồ Đề, khẽ cười: “Huynh trưởng phong lưu không chịu trói buộc của thế tục, đây là thiên tính.”