Chương 27 - Tôi Dự Định Sẽ Kết Hôn
Ông ta nói sau này tất cả gia sản đều sẽ cho con trai và con dâu. Chỉ cần con dâu vào cửa thì nhà ông ta chắc chắn sẽ đối xử với cô gái này như con gái ruột thịt.
Cha mẹ tôi động lòng.
Bọn họ gọi tôi đến xưởng để cho người ta xem xét. Lúc đó tôi còn không biết chuyện gì đang xảy ra, đợi đến khi gã ngốc kia nói rằng cậu ta vừa ý tôi thì bọn họ mới vui cười hân hoan nói với tôi chuyện này.
Họ buộc tôi phải ở chung với cậu ta, dỗ dành cậu ta, gả cho cậu ta.
Vừa tẩy não vừa khuyên nhủ hết lần này đến lần khác. Sau khi chị Dương Hoan chết tôi đã sống một cuộc sống vô cùng kìm nén, nhưng như thế không có nghĩa là tôi bằng lòng bị bọn họ thao túng.
Thế nên tôi của năm mười bảy tuổi ấy bắt đầu phản kháng, từ chối gặp gỡ tất cả mọi người và ra sức phản đối mối hôn nhân này.
Tôi nói với bọn họ rằng dù có c h ế t tôi cũng sẽ không lấy cậu ta.
Tôi chưa bao giờ ôm bất cứ hy vọng nào với người nhà của mình. Tôi luôn biết rằng cha mẹ tôi bất công, không đủ yêu thương tôi. Còn thằng em trai tôi thì vô cùng ích kỷ, chỉ biết lo cho bản thân mình.
Nhưng cho dù là thế tôi cũng không thể ngờ rằng vì để tôi phải thỏa hiệp mà sau khi bọn họ bàn bạc với ông chủ Lý thì đã dẫn gã ngốc kia đến tận nhà tôi, sau đó khóa hai chúng tôi vào một căn phòng kín.
Ngày hôm đó tôi nghĩ nhất định mình đã khóc rất thê thảm, giống y như một con ác quỷ mới bò ra từ địa ngục.
Bạn đã từng bị một đống thịt nặng hơn một trăm ký đè lên người bao giờ chưa?
Đầu óc của cậu ta có vấn đề nhưng sức lực lại vô cùng to lớn. Cậu ta hệt như là một bức tường, chắn trong căn phòng chật hẹp ấy khiến tôi không có đường lui.
Đó là lần đầu tiên tôi ý thức được sức lực giữa đàn ông và phụ nữ chênh lệch kinh khủng đến như vậy.
Tôi há mồm cắn cậu ta, cậu ta đau đến nỗi kêu ầm cả lên. Nắm đấm vung ra, tôi lập tức hôn mê bất tỉnh.
Đương nhiên cuối cùng cậu ta cũng không làm được gì.
Các bạn đoán xem tại sao lại thế?
Bởi vì cậu ta không lên được.
Ha ha ha, thật nực cười! Quần của tôi cũng đã bị cởi ra rồi mà lý do tôi thoát khỏi cơn ác mộng này lại là vì gã ngốc kia không lên được.
Ngày hôm đó khi tôi tỉnh lại từ cơn mê man, vừa nhìn thấy cái đầu mập tai to kia thì lập tức đã tỉnh táo. Tôi cứ như đã phát điên lên lao về phía cậu ta hết đánh rồi đấm, gào thét ầm ĩ, kéo quần lên rồi đập nát tất cả mọi thứ ở trong căn phòng này.