Chương 2 - Tình Yêu Sai Lầm Hay Là Định Mệnh
“Trùm trường mua gì cho cậu vậy?”
Châu Châu vừa thấy tôi về đã hớn hở chạy tới hóng chuyện.
Tôi mở hộp bữa sáng ra: bánh hành, bánh bao, quẩy, sữa đậu nành, cháo… món nào cũng có, mỗi món còn mua hẳn một phần to, đủ cho ba người ăn luôn.
“Chậc chậc, Ngữ Tây à, có vẻ như Chu Lệ Dã đối với cậu cũng không tệ nha!
Mới yêu đương thôi mà đã đưa đồ ăn sáng tận nơi rồi, chuẩn bạn trai mẫu mực luôn!”
Châu Châu vừa cười vừa chia nhau bữa sáng ra ăn.
Còn tôi thì trong lòng rối bời, như có cả vạn con lạc đà đang giẫm đạp.
Phải làm sao đây?
Nếu thẳng thừng bảo đó chỉ là hiểu lầm… liệu anh ta có thẳng tay đập tôi xuống đất luôn không?
“Châu Châu này, cậu thấy Chu Lệ Dã là người thế nào?”
Tôi vừa nhai bánh hành vừa thăm dò.
Châu Châu chớp mắt, hí hửng đáp:
“Đẹp trai thì khỏi phải bàn! Nhưng bình thường nhìn khá dữ, có chút đáng sợ.
Mà hôm qua anh ta đưa cậu về còn rất dịu dàng, tớ đoán chắc bản chất cũng không tệ đâu!”
Châu Châu cười khanh khách:
“Không ngờ đấy nha, Mạnh Ngữ Tây!
Bình thường nhìn cậu hiền hiền, ai ngờ tối qua lại can đảm đến vậy, trước mặt bao nhiêu người mà lôi tay Chu Lệ Dã ra tỏ tình luôn!
Bây giờ trên diễn đàn trường đang bùng nổ đấy, ai cũng khen cậu quá ngầu!”
Tôi nghe mà tim như rớt xuống đất, vội vàng mở diễn đàn trường lên xem.
Quả thật… video quay rõ mồn một, HD nét căng: tôi chủ động kéo tay Chu Lệ Dã tỏ tình, rồi còn thêm cảnh “toàn thân phun trào” lên người anh ta… đều bị quay lại rõ không sót giây nào!
Chỉ muốn độn thổ cho xong!
Diễn đàn đang sôi sục:
【Mạnh Ngữ Tây thật dũng cảm! Chủ động nắm tay trùm trường tỏ tình luôn kìa!】
【Tôi cũng muốn đi nắm tay trai đẹp tỏ tình quá trời!】
【Các cậu không để ý ánh mắt của Chu Lệ Dã à? Ban đầu sững người, sau đó cười tươi luôn đấy! Rõ ràng là hai bên đều có ý mà!】
【Biết vậy hôm qua tôi cũng can đảm lên, kéo tay nam thần của mình thử xem sao…】
…
Bình luận còn hot hơn cả sự kiện lễ hội trường hôm qua!
“Châu Châu…” Tôi ấp úng hỏi, “Nếu bây giờ tớ nói với Chu Lệ Dã rằng tối qua tớ kéo nhầm người… liệu anh ta có đập chết tớ không?”
“WHAT??”
Châu Châu tròn mắt, suýt nghẹn.
Mười lăm phút sau, chúng tôi đã chén sạch đống bữa sáng.
Châu Châu vỗ bụng, trừng mắt:
“Tớ khuyên cậu… ngàn vạn lần đừng nói! Cứ thử quen vài ngày đi, mười ngày nửa tháng gì đó cho lắng chuyện, rồi kiếm cớ chia tay cũng chưa muộn! Cứ bảo là không hợp tính cách, chia tay nhẹ nhàng, thế là xong.”
“Nhưng… như vậy không phải quá thất đức sao?”
“Quan trọng mạng hay là đạo đức, tự chọn đi!”
Châu Châu trừng mắt.
Ngay lúc đó, tôi nhận được một lời mời kết bạn mới — là từ Chu Lệ Dã.
Đúng vậy, trước đó chúng tôi thậm chí còn chẳng có kết bạn! Đủ biết quan hệ xa lạ đến mức nào.
Vừa mới bấm đồng ý, tin nhắn của anh đã tới:
【4 giờ chiều anh đi đánh bóng rổ với anh em, em có muốn tới xem không?】
Anh ta thực sự coi tôi là bạn gái rồi…
Tôi ôm đầu đập xuống bàn, tội lỗi ngập tràn.
Càng nghĩ càng thấy mình giống như đã giẫm đạp lên mối tình đầu ngây thơ của một thiếu niên.
Tôi trả lời:
【Không được rồi, chiều em có tiết, 5 giờ mới tan học.】
Anh lại nhắn lại rất nhanh:
【Không sao, em tan học tới nhé. Anh chờ em. 6 giờ mình cùng đi ăn tối.】
Trời ơi, tích cực quá luôn rồi đó!
Tích cực đến mức khiến tôi áy náy không chịu nổi.
Năm giờ tan học, mấy cô bạn cùng lớp đã vây lấy tôi:
“Ngữ Tây, đi nhanh lên!”
Bạn thân kéo tay tôi đi thẳng ra ngoài.
“Các cậu kéo tớ đi đâu vậy?”
“Tối nay đội bóng rổ có trận đấu đó, toàn trai đẹp cao mét tám trở lên! Mau lên, tụi mình đi ngắm trai đẹp nào!
À mà nè Chu Lệ Dã nhà cậu cũng ở đó đó nha!”
Chu Lệ Dã nhà mình…
Quả nhiên, cả trường đều mặc định chúng tôi là một cặp rồi!
Trong sân vận động, một nhóm trai đẹp cao trên 1m80 tụ tập, xung quanh đông nghịt học sinh tới xem.
Giữa đám đông, chiều cao của Chu Lệ Dã không hẳn là nổi bật nhất — anh tầm 1m85, trong đội bóng rổ cũng chỉ thuộc dạng trung bình, có mấy người còn cao hơn anh.
Nhưng mà… không thể phủ nhận —
Gương mặt của Chu Lệ Dã thực sự đỉnh cao!
Đường nét sắc sảo, góc cạnh sáng tối hoàn hảo, nhìn như nhân vật bước ra từ truyện tranh.
Ánh mắt anh sắc lạnh, khí thế ngút trời, nụ cười lại mang chút tà mị, thêm một tí cảm giác “trẻ trâu” ngổ ngáo.
Kiểu trai vừa ngầu vừa lầy lội — đích thị là hình mẫu trong lòng hàng tá cô gái!
Không xa đó, Tiêu Dương — nam thần học đường — cũng đang đứng.
Nếu như Tiêu Dương là hoàng tử dịu dàng tỏa nắng,
thì Chu Lệ Dã lại là vị vua kiêu ngạo lạnh lùng.
Nói thật… khí chất của Chu Lệ Dã đúng là nổi bật hơn.
Giờ thì tôi đã hiểu vì sao mình “kéo nhầm” rồi.
Đúng là tôi… một con nghiện nhan sắc chính hiệu mà!