Chương 9 - Tình yêu cuồng nhiệt sau khi cưới
Lúc tôi ôm Angel đi vào thang máy,
Tôi mơ hồ nghe được một câu.
“Đi thôi, nhắm mắt làm ngơ.”
Là giọng Trần Tấn Nam, bình tĩnh không lay động, không có bất cứ cảm xúc gì.
23
Đêm đó có tuyết rơi rất lớn ở Bắc Kinh.
Angel không thích ứng được với thời tiết bên này.
Bên ngoài quá lạnh, trong phòng ấm áp khô ráo, con bé tham lạnh ăn một hộp hoa quả.
Lúc tám chín giờ tối đã bắt đầu không thoải mái.
Tôi gọi điện thoại cho lễ tân, hỏi mượn nhiệt kế.
Quả nhiên sốt rồi.
Tôi lại thay quần áo cho con bé, sắp xếp thỏa đáng rồi bế con bé xuống tầng đi bệnh viện.
Nhưng vừa ra khỏi thang máy đã gặp được Trần Tấn Nam ở ngay sảnh lớn.
Anh liếc tôi một cái rồi lại nhìn Angel: “Con bé không thoải mái à?”
Tôi gấp đến độ gật đầu: “Phát sốt.”
Trần Tấn Nam không nói chuyện, chỉ đưa tay đón lấy Angel mềm nhũn ghé vào trong ngực tôi.
“Tuyết rơi không dễ bắt xe, để anh đưa hai người tới bệnh viện.”
Angel khó chịu lẩm bẩm khóc, lúc này tôi cũng không quan tâm được thứ khác.
Chỉ có thể để anh ôm Angel ra ngoài lái xe.
Lúc đến bệnh viện lại là một trận rối loạn.
Angel sốt đến mơ màng, nắm lấy tay của tôi không ngừng gọi mẹ.
“Angel ngoan, xong ngay đây, ngoan nào, tiêm xong sẽ không nóng…”
Tôi đau lòng không thôi, nghĩ đến người cha không đáng tin cậy kia của con bé, lại tức giận.
Về nước chỉ lo lêu lổng với vợ anh ta, con cái ném cho người mẹ nuôi tôi đây.
Nếu không phải Angel quá ngoan quá đáng yêu thì tôi mới không chịu tội oan đâu.
“Cha của con bé đâu.”
"Chắc lại đi lêu lổng rồi." Tôi cũng không nhấc đầu lên.
Trần Tấn Nam nhíu mày nhìn về phía tôi: “Ôn Nhan?”
Lúc này tôi mới lấy lại tinh thần, vô thức muốn giải thích, Angel lại khóc.
Không có cách nào, tôi chỉ có thể ôm tiếp tục dỗ.
Trần Tấn Nam đứng dậy đi ra ngoài.
Thật ra Angel không có mẹ, con bé do cha nó tìm một cơ sở mang thai hộ ở nước ngoài sinh ra.
Cha con bé thích đàn ông, còn là đàn ông phương đông.
Cho nên Angel cũng là con lai đông tây.
Tóc đen mắt xanh, xinh đẹp khiến người ta phát cuồng.
Đợi đến khi Angel hoàn toàn hạ sốt, cũng đã rất muộn rồi.
Tôi nhìn con bé ngủ say sưa, lúc này trong lòng mới thả lỏng.
Nhưng vừa ra khỏi phòng, Trần Tấn Nam đã giữ cổ tay tôi, ấn tôi trên tường.
“Ôn Nhan, anh vừa điều tra tên ngoại quốc kia.”
“Anh ta rất bình thường.”
“Anh ta không cao hơn anh, không cường tráng như anh, không to lớn như anh, không bằng em ăn thử một lần cho xong, lại thử với anh một chút đi.”
Thật ra Trần Tấn Nam nói đã khá uyển chuyển.
Cha Angel nào chỉ có không cao lớn như anh.
Anh ta thật ra càng giống một người phụ nữ tinh xảo vừa xinh đẹp vừa mềm yếu.
“Chúng ta cũng sinh một đứa con gái, chắc chắn xinh đẹp hơn đứa con lai kia của em.”
Ánh mắt Trần Tấn Nam sáng rực nhìn tôi chằm chằm.
Vóc người anh cực cao, hai năm trôi qua, cả người càng có uy thế bức người.
Tôi hơi hoảng hốt nhớ tới lúc trước.
Thật ra sau khi cưới, chúng tôi sống cuộc sống rất không biết xấu hổ, không biết ngại.
Có đôi khi tôi gần như cũng không dám tin tưởng.
Tôi sẽ từng có một đoạn quá khứ như thế với Trần Tấn Nam ăn nói có ý tứ, nghiêm túc, lạnh lùng này.
“Làm sao anh biết nhất định có thể sinh con gái?”
“Hơn nữa, anh là con trai độc nhất của nhà họ Trần, cha mẹ anh chắc hẳn cũng càng hi vọng anh có con trai.”
Dù sao trong nhà người ta quả thực cũng có núi vàng núi bạc chờ thừa kế.
“Anh không có bất cứ thành kiến gì đối với con trai hay con gái, chẳng qua chỉ cảm thấy, nếu như là một đứa giống con gái của em, chắc hẳn sẽ rất đáng yêu.”
Trần Tấn Nam vén lọn tóc xoăn hơi rối bên tóc mai của tôi: “Em có muốn suy tính một chút hay không?”
24
Vừa rồi thời gian rất gấp, Trần Tấn Nam chỉ lấy được một chút tin tức cơ bản về người đàn ông kia.