Chương 124 - Tình Ca
Những điều Châu Ly nói không phải là Thắng Vũ chưa từng nghĩ đến. Thế nhưng, anh cần dọn dẹp lại mớ hỗn độn này thì mới có thể tính tiếp. Nếu cứ dùng dằng e rằng kéo dài thêm một, hai năm cũng chẳng đưa đến kết quả gì, thay vì lạy lục và vội vã có mặt tại các cuộc họp đột xuất nhưng chỉ nói suông kia thì để thời gian lo việc khác.
Anh chậm rãi đứng dậy, rảo bước đến ô cửa kính, kéo tấm màn che rồi nhìn lên bầu trời không gợn bóng mây.
Sau cơn mưa, trời sẽ tự sáng, nhưng những rắc rối trong cuộc đời này không tự mất đi như những áng mây nặng rồi tự rơi kia. Thế nên, buộc lòng anh phải hành động, không thể cứ trông chờ vào Triệu Kiến Đức được.
- Chị Châu Ly, em chưa va chạm thực tế trên thương trường nên chưa biết rõ lắm. Theo chị thì ai trong thành phố này có tiếng nói nhất. Ý em là chỉ cần ông ta lên tiếng thì sẽ không có đơn vị nào làm khó Thắng Minh ấy ạ.
- À thì, nếu có người đó thì chỉ có thể là bí thư thành phố thôi. Lúc trước, mẹ cậu cũng có mối quan hệ khá thân với bí thư cũ nhưng sau hai đợt chuyển đổi công tác vì bê bối tham nhũng, nhận hối lộ thì những ông lớn rất dè chừng doanh nghiệp nên rất khó tiếp cận.
Vốn dĩ Thắng Vũ chỉ cần một người có thân thế khá lớn một chút trong bộ máy quản lý hoạt động kinh doanh của thành phố để giúp mình nói vài lời cho cuộc thương lượng hủy hợp đồng diễn ra suôn sẻ với giá bồi thường không quá cao nhưng xem ra nếu không phải là người có thẩm quyền cao nhất trong thành phố thì chẳng ai có thể gây chút áp lực lên các công ty kia cả.
- Nhưng theo thông tin chị biết được qua một người bạn thì ông Phan Tiến Lực hẳn cũng không ở thành phố lâu đâu, ông ấy đương nhiệm khoảng hai năm thì sẽ về lại trung ương và thăng chức. Có thể là lên bộ trưởng. – Châu Ly lại tiếp tục nói.
- Hai năm là đủ cho chúng ta giải quyết ổn thỏa mọi việc rồi. Cho dù ông ấy có đi chỗ khác nhưng là lên chứ không phải xuống, thế nên, nếu chúng ta duy trì được mối quan hệ này thì tiếng nói của ông ấy vẫn giúp được chúng ta rất nhiều.
- Hai ngày nữa, con gái ông ấy về nước, sẽ có một bữa tiệc được tổ chức tại khách sạn Hoàng Gia. Nếu cậu muốn tiếp cận thì chỉ có cơ hội này thôi.
- Chị hãy liên hệ với khách sạn giúp em. Em sẽ xuất hiện ở đó với tư cách là nghệ sĩ dương cầm, không phải người thừa kế của Thắng Minh.
Châu Ly gật đầu và nhanh chóng rời khỏi phòng, trong ánh mắt cô không giấu nổi sự tự hào về con trai của vị sếp quá cố.
Một chàng trai còn chưa cầm trên tay tấm bằng đại học lại chẳng lộ ra chút nao núng nào trước mặt nhân viên trong tình hình không mấy khả quan này.
Năm phút sau, Châu Ly gọi điện thoại lên phòng Thắng Vũ và thông báo với anh rằng bên Hoàng Gia đã đồng ý để anh xuất hiện trong tiết mục biểu diễn bắt đầu buổi tiệc.
Thật lòng mà nói, đây là kết quả mà anh đã biết trước. Từ ngày đoạt giải, anh chẳng tham gia biểu diễn tại bất cứ chương trình lớn nhỏ nào.
Tuy khách sạn Hoàng Gia là một khách sạn năm sao nổi tiếng bậc nhất thành phố nhưng chẳng dễ gì mời được một nghệ sĩ mang tầm quốc tế đến biểu diễn. Sự xuất hiện của anh chính là niềm tự hào của họ.
Hơn nữa, anh đã từng đọc qua tiểu sử của Phan Tiến Lực và biết ông là cựu sinh viên của Học viện âm nhạc thành phố.
Âm nhạc luôn có tác dụng đồng điệu hai tâm hồn và giúp kết nối hai con người xa lạ một cách nhanh nhất và hiệu quả nhất, thế nên, đây chính là cách anh muốn dùng để tiếp cận Phan Tiến Lực.
- Trương Thắng Vũ, chẳng nói trước được điều gì đúng không? Cuối cùng thì mày cũng bán rẻ niềm đam mê của mày cho những toan tính trần trụi.
Anh cười nhạt và tiếp tục vùi đầu vào công việc. Giờ anh đã hiểu giữa xã hội này, muốn thanh cao, muốn thật thà thật là khó khăn.
Có chăng chỉ còn lại mỗi người con gái ấy vẫn giữ vẹn nguyên nét tinh khiết buổi đầu. Anh thật sự muốn trở thành người đàn ông của cô, chở che để cô không bị những bùn lầy của cuộc đời nhuốm bẩn.
Mãi đến bảy giờ tối, Thắng Vũ mới về đến nhà, bên ghế phụ là chồng hồ sơ anh mang theo để đêm nay xem tiếp.
Tuy cấp dưới đã gởi báo cáo chi tiết về các vấn đề trong quá trình thực hiện hợp đồng nhưng anh vẫn muốn kiểm tra lại để cân nhắc xem công ty nào mình cần thôi hợp tác và công ty nào mình nên nhún nhường và duy trì mối quan hệ.
- Anh có mệt không? Anh uống nước cam nhé. – Thi San đi theo sau lưng anh và hỏi.
- Ừ, em làm cho anh một ly đi.
Cô nhanh chóng chạy vào nhà bếp, thoăn thoắt lấy hai trái cam trong tủ lạnh ra, vắt nước và bỏ vào một chút đường cùng đá lạnh.
Vào giây phút đặt chiếc ly lên khay để bưng lên lầu, cô đột nhiên cảm thấy cảnh này rất giống trong những bộ phim cô đã xem ké bên nhà hàng xóm. Một cô gái làm nước cho bạn trai mình hoặc là một người vợ chăm sóc cho chồng khi thấy anh ấy vừa về nhà sau một ngày tất bật nơi công sở.
Cửa phòng anh không khóa, chỉ khép hờ nên cô dễ dàng nhìn thấy anh đang nằm dài trên giường, mắt nhắm và hai tay hai chân thì dang ra, trông vô cùng mệt mỏi.