Chương 22 - Tỉ Muội Song Bào Thai

Chương 22:

Hết thảy đều kết thúc, hoàng huynh hỏi ta:

"Muội có muốn cái gì không."

Dù sao ta cũng coi là một trong những công thần.

Ta suy tư một lát, mở miệng nói: "Hoàng huynh tự nhiên biết ta có tình cảm sâu đậm với Tiêu Dật Hiên, chỉ là hắn ái mộ tỷ tỷ, như thế liền để cho ta tác thành cho hắn và tỷ tỷ, ta tự nguyện cam lòng."

"Nếu là hoàng huynh nguyện ý, liền để tỷ tỷ gả cho Tiêu Dật Hiên làm thiếp, ngày ngày ở phía dưới ta, đồng thời giải tỏa đi sự khó chịu này của ta."

Nói xong lời cuối cùng, ta chỉ muốn thể hiện là một chút ghen tuông, cùng không cam lòng.
Cái gì tiền triều chính sự, quyền mưu lòng người hết thảy không liên quan gì đến ta.

Hoàng huynh không chút nghĩ ngợi liền phê duyệt.

Nhưng hai công chúa đều gả cho Tiêu Dật Hiên truyền đi là chuyện cười lớn cho thiên hạ, thế là Nhất Nhi công chúa chết.

Đến Hầu phủ chính là tỳ nữ Xuân Hi.

Gió thu thổi qua, ta lọn tóc ở giữa không trung bay phấp phới.

Ta nhìn về phía mặt trăng trên bầu trời.

"Đây chính là thời điểm về Hầu phủ."

Tiêu hầu gia khi biết về việc của Tiêu Dật Hiên cùng tỷ tỷ lúc đó, liền vội tức đến hôn mê bất tỉnh.

Sau khi tỉnh lại, người liền trở nên không còn minh mẫn như lúc trước.

Chuyện này cũng tốt, cũng đã giảm bớt đi ta cùng hắn gặp nhau.

Tỷ tỷ cùng Tiêu Dật Hiên thành thân vào đêm đó, Tiêu Dật Hiên liền hô hào bả vai đau nhức.
Ta gọi tới ngự y, đạt được kết luận là, vết thương hôm đó vẫn chưa lành, bây giờ biện pháp tốt nhất liền cắt đứt một bên cánh tay.

Tiêu Dật Hiên kêu trời trách đất muốn gặp hoàng huynh.

Cuối cùng chỉ đổi tới một câu: "Vì bảo trụ mệnh của phò mã, vậy liền cắt đi."

Từ đó về sau, ta liền một dâng lên một tấu chương báo cáo hoàng huynh.

"Phò mã bệnh nặng, từ đây không còn vào triều."