Chương 25 - THƯ TÌNH ĐÊM QUA

Ngày tiếp theo Hứa Từ tỉnh lại, nhìn thấy mình vẫn đeo chiếc nhẫn trơn màu trắng bạc cao cấp. Không có bất kỳ hoa văn hay họa tiết làm đẹp gì nhưng đeo trên ngón tay trắng nõn của cô cũng rất xinh đẹp.

Hai người từ khi gặp lại làm việc cũng hết sức hoang đường.

Chín năm trước Tống Lê đã từng lĩnh giáo sự hung ác trên giường của anh nhưng tối hôm qua cô được chăm sóc thật sự thoải mái, bởi vậy thái độ tốt hơn so với lần trước rất nhiều.

Nhưng cô lại không từ chối và cũng không đồng ý.

Hứa Từ có chút buồn bực, nhưng lại cảm thấy như thế là hợp lý.

Cô vốn là con hồ ly khó thuần nhưng cũng may anh rất có kiên nhẫn. Mặc kệ bao lâu nhiều hay ít ngày anh đều kiên nhẫn chờ cô nhả ra.

Sau khi thời tiết trở lạnh, Tống Lê mặc đồ ngủ cũng là quần dài áo dài. Cô muốn tiếp tục đeo đai nhưng Hứa Từ không cho. Về vấn đề này anh quản rất nghiêm, sợ cô ngủ không cẩn thận lạnh bụng bị cảm.

Khi Tống Lê tỉnh lại Hứa Từ đã dùng răng cắn mở cúc ở cổ áo ngủ của cô, bên trong cái gì cũng không mặc, tay anh bao phủ b/ầ/u n/g/ự/cno đủ của cô

“Chỉ mười phút.”

Không đợi cô nói gì, Hứa Từ đã hôn lên môi cô

“Rất nhanh thôi.”

Tống Lê vừa mới tỉnh ngủ còn mơ mơ màng màng

Anh hôn không mạnh nhưng vuốt ve ngực cô thì hơi dùng chút lực nên cô lên tiếng đã thay đổi.

Quần bị anh thô bạo túm xuống. Hứa Từ xoay người đặt cô giữa hai chân, rồi xoay người đặt cô ở bên trên.

D/ư/ơ/n/g v/ậ/t của anh cương cứng đến phát đau, anh dùng tay mới có thể để ở tiểu huyệt của cô.

Cô ẩm ướt rất nhanh, d/ư/ơ/n/g v/ậ/t quệt hai lần đã có thể đi vào.

Khoái cảm chiếm lĩnh đại não trước cả lý trí.

Tống Lê rên thành tiéng

“Ô… chậm một chút…”

Cách thời gian đi làm chỉ còn năm mươi phút. Hứa Từ mỗi buổi sáng đều nấu cháo cho cô, thời gian không còn nhiều. Anh nhẹ nhàng hôn lên khóe môi và trấn ancoo

“Chậm một chút bắn không được.”

Nhiều khi Hứa Từ cũng muốn chậm một chút nhưng tiểu huyệt mềm mại của cô quá mức quến rũ, d/ư/ơ/n/g v/ậ/t còn không hoàn toàn cắm vào để thực hiện nhiệm vụ đã bị gắt gao mút lấy.

Chẳng biết xấu hổ như muốn hút khô máu của anh.

Tiểu huyệt ẩm ướt cuốn lấy d/ư/ơ/n/g v/ậ/t của anh khiến anh mất hết lý trí, tràn ngập đầu óc đều là đâm vào cô, căn bản không thể chậm lại được.

Tống Lê như một chiếc gối trên giường, đầu tiên là mặt A sau đó là mặt B cuối cùng bị túm đến mép giường. Hai đùi đặt lên vai anh, Hứa Từ đứng trên mặt đất mạnh mẽ đâm vào rút ra, lòng bàn tay nắm vú cô đều là mồ hôi.

Mười phút đã qua từ lâu nhưng anh còn chưa bắn.

Tống Lê bị xoay người ghé vào mép giường. Anh từ phía sau tiến vào. Tư thế này sâu đến mức mở ra một chiếc miệng khác trong tiểu huyệt của cô.

Vách tương thịt gắt gao bao lấy d/ư/ơ/n/g v/ậ/t của anh. D/ư/ơ/n/g v/ậ/t của anh đấu đá lung tung trong cơ thể cô.

Tống Lê vùi mặt vào đệm, tiếng khóc dần khàn lên

“Hứa Từ…”

“Anh đây.”

Anh cúi người gạt những sợi tóc của cô ra hôn lên đôi tai ửng hồng của cô

“Có thoải mái không?”

Tống Lê ngay cả sức lực lắc đầu đều không có, khoái cảm tràn ngập toàn thân, lỗ chân lông thư giãn, tất cả tế bào đều đang kêu gào.

“Ưm…”

Cô khóc như rên rỉ, Hứa Từ nghe giọng biết cô đang thoải mái.

Hai tay cầm mông cô lên xuống vài lần, sợ cô buồn liền kéo tay cô từ giường lên. Tống Lê bị bắt nâng thân trên luôn, mông cô gắt gao dán vào hôn anh, cảm xúc nóng bỏng khiến cho cô run lên. D/ư/ơ/n/g v/ậ/t lại nhân cơ hội đâm sâu hơn.

Quá sâu… ô… khóe mắt của Tống Lê ngập nước, đầu óc không hoàn toàn thanh tỉnh nhưng khoái cảm của cơ thể lại rất rõ ràng. Tiếng va chạm của thân thể hòa lẫn với tiếng khóc nức nở.

“Nhanh tốt rồi.”

Hứa Từ nhìn lưng tinh xảo của cô, cùng với vòng eo gần như hoàn mỹ giọng cũng phát run

“Nhịn một chút nữa.”

Hứa Từ kiên nhẫn dỗ dành cô đồng thời d/ư/ơ/n/g v/ậ/t to lớn màu hồng của anh quật vào â/m h/ộ mềm mại non nớt của cô theo chuyển động của vòng eo, nó là hai mặt hoàn toàn khác nhau.

Tống Lê lúc này mới biết được đàn ông dịu dàng chỉ là biểu hiện giả dối.

Tần suất ra vào cao khiến cho bầu vú của cô đều cảm giác đau, tiếng rên rỉ lặp đi lặp lại bị nuốt trong yết hầu.

Hứa Từ không hài lòng, lại dùng lực đâm vào tận cổ tử cung của cô.

D/ư/ơ/n/g v/ậ/t lặp đi lặp lại khia phá cô bị kích thích cả người nhịn không được run rẩy

“Nói thành tiếng.”

Hứa Từ buông khuỷu tay của cô, thân thể nóng bỏng áp chặt sau lưng cô khiến cả hai người đều áp xuống dưới chăn đệm.

Hứa Từ khép chân của cô lại d/ư/ơ/n/g v/ậ/t to lớn vẫn còn chôn sâu trong người cô tiếp tục hành quân.

Cô nhanh chóng đạt đến đỉnh, cô khóc thật sự lớn, một tiếng cũng không kêu ra như là mang theo tâm lý phản nghịch trả thù anh sáng sớm đã khi dễ cô như vậy.

Hứa Từ bất đắc dĩ muốn cười, thanh tuyến đã muốn không xong, lại mang theo tâm tình không cô ý trì hoãn bắn tinh.

Anh cầm hai tay của cô cả người tiếp xúc với hai chân đang co gối của cô, Hứa Từ cúi đầu hôn bả vai cô, hôn lên đến đường cong sau tai

“Ngoan, kêu một tiếng.”

Cả người cô như đang bị gắn đinh trên giường để mặc anh tung tác bốn phía. Ngay cả hai chân cô cũng bị anh kẹp lấy.

Tống Lê khóc ướt gối, phía dưới lại chất vật thật sự. Ga giường màu xám đã ướt hơn phân nửa.

Cô cố nhịn không rên thành tiếng, Hứa Từ đâm cô càng mạnh mẽ, cuối cùng cô cũng kêu thành tiếng

“Đau… không cần… a..”

“Không nghe được”

Hứa Từ cắn cổ cô, dừng ở khóe môi cũng là nụ hôn dịu dàng không giống bình thường.

“Gọi tên anh.”

“Hứa Từ… ô.. từ bỏ… được rồi…”

“Ngoan lắm, lần sau còn không nghe lời không?”

“Ô ô…”

Mắt cô đầy nước mắt lắc đầu.

Hứa Từ vừa lòng thu tay lại, hôn lên khóe mắt đầy nước của cô, hơi mặn không ngọt như trước.

Một tay Hứa Từ ôm chân cô một tay khác vuốt ve tiểu huyệt của cô.

Hai phía kích thích khiến cho cô đạt cao trào hai lần.

Hứa Từ cuối cùng cũng gầm nhẹ một tiếng rồi bắn ra.

Không có đạt được đồng bộ như dự đoán, cô luôn là người yếu hơn một chút mỗi lần đều đầu hàng trước.

Hứa Từ dùng tay lau chút mật hoa bôi lên vú cô, hôn nhẹ tai cô rồi mới ôm cô lên

“Đi tắm.”

Trên giường hung ác như thế nào nhưng làm xong anh chăm sóc cô rất cần mẫn.

Tống Lê ăn sáng xong còn chưa lấy lại tinh thần, ngồi trên sô pha đợi Hứa Từ dọn dẹp đống hỗn độn trong phòng ngủ xong mới bắt đầu ngủ lại. Anh muốn hôn mắt cá chân của cô nhưng cuối cùng bị cô đá văng

“Anh đi làm nhanh đi”

Đã muộn mười phút rồi.

Trước khi đi Hứa Từ giúp cô đắp chăn, luyến tiếc vì phải đi nhanh như vậy, lại ngồi một lát.

“Hôm nay nhiệt độ thấp nhưng hẳn là sẽ không mưa. Nếu có chỗ nào không thoải mái thì gọi điện thoại cho anh.”

Tống Lê hôm nay được nghỉ, cô không nấu cơm, cơ bản cũng sẽ không vào bếp.

Hứa Từ sợ cô ở nhà một mình sẽ gọi đồ ăn ở ngoài.

“Còn nữa…”

“Không được ăn đùi gà và khoai tây chiên, nhiều mỡ không tốt cho sức khỏe.”

Tống Lê không nhịn được cười, cô nhéo nhéo hai má anh

“Những câu này anh nói em nghe phát chán, sao anh giống như ông bố già vậy, mẹ em cũng không lải nhải nhiều như anh.”

Hứa Từ cười

“Trưa anh sẽ về ăn cơm với em, em mệt cứ nằm một lát, dậy sẽ thấy anh ở nhà rồi.”

“Nếu anh dành chút dịu dàng này ở trên giường thì em đã không mệt mỏi.”

“Việc này thi khó.”

Hứa Từ nói nhỏ vào tai cô

“Em cứ mút lấy của anh, muốn anh vào sâu hơn, anh dễ dàng không nhịn được.”