Chương 1 - Ta Cưới Một Thái Giám
1.
Ta gả cho một tên thái giám, ngày ta rời khỏi cửa, phụ thân tiễn ta với đôi mắt nhoè đẫm lệ.
"Tiểu nha đầu, ấm ức cho con rồi, đợi qua một khoảng thời gian nữa, phụ thân nhất định sẽ đến đón con về".
Đại ca ta tay không bẻ gãy một cây hoa hòe bên trong sân nhà.
"Tiểu muội, muội đừng sợ tên thái giám đó. Tạm thời hắn chẳng dám động vào muội đâu, đợi đại ca chiến thắng quay về, sẽ chạy đến tàn sát cửa nhà của hắn đón muội về nhà".
Nhị ca thì lại nhét vào tay ta một con dao găm.
"Tiểu muội, nếu hắn ta dám ức hiếp muội hãy lấy con dao này đâm thẳng vào, cắt đứt từng thớ thịt của hắn".
Ta nhận lấy con dao găm rồi bước chân lên kiệu hoa.
Vừa mới bước đến phủ Cửu thiên tuế, mới biết được rằng gã đã sớm phụng chỉ rời kinh không còn ở trong phủ. Đó là điều ta cầu còn không được ấy chứ, thế nhưng ta lại vô tình biết được một bí mật lớn vang dậy trời xanh.
Cửu thiên tuế cùng với hoàng hậu có quan hệ tình cảm, chẳng những thế cả hai còn đang âm mưu lật đổ triều đình.
Ta nghe mọi người bảo rằng, cửu thiên tuế và hoàng hậu cùng nhau trưởng thành, hai người họ vốn dĩ là một cặp thanh mai trúc mã. Nhưng chỉ bởi vì thanh mai càng trưởng thành lại vô cùng xinh đẹp, đã bị lão hoàng đế nhìn trúng, và cướp đi nàng ấy đưa vào trong cung.
Thanh mai đã chẳng còn, trúc mã đành đuổi theo vào cung rồi trở thành thái giám.
Mười năm sau, chàng thiếu niên nhẹ nhàng năm nào lại trở thành một cửu thiên tuế đầy quyền lực. Và thanh mai của hắn cũng chễm chệ ngồi lên được vị trí hoàng hậu, hai người ở trong cung một tay che cả bầu trời dự báo cuộc nổi dậy sắp sửa xảy ra.
Về phần ta lại cảm thấy có chút u sầu cho đoạn tình ái đầy nỗi buồn kéo dài triền miên này. Sau một hơi thở dài, ta lại chợt phát hiện ra, có cái gì đó không đúng cho lắm.
Vấn đề mấu chốt ở đây chính là, ta bị tên trúc mã kia cũng chính là đương kim Cửu thiên tuế ép bức để gả về đây.
Một khi cuộc nổi dậy của gã thành công, hắn sẽ cùng tiểu hoàng hậu đôi túc song phi. Còn ta há chẳng phải trở thành cái đinh ở trong mắt, cái gai ở trong thịt sao?
Và lỡ như cuộc nổi dậy thất bại, dựa theo việc ta là người nhà của cửu thiên tuế, đương nhiên chẳng thể nào tránh khỏi kết cục bị diệt toàn bộ gia tộc.
Đường nào ta cũng ch.ết, ta vẫn còn chưa muốn phải ch.ết đâu.
Thừa dịp cửu thiên tuế không có ở trong phủ, ta lén quay về phủ tướng quân.
Đại ca, nhị ca vừa đưa tiễn ta xuất giá đã ngay lập tức đi ra chiến trường, trong phủ giờ này chỉ còn riêng một mình cha ta.
Ta nhìn thấy phụ thân ngồi đấy với hai hàng tóc bạc phủ đầy thái dương, thực sự chẳng thể nào đủ can đảm để nói ra bí mật kinh thiên động địa này.
Ta chỉ nói rằng, chỉ là do nhớ phụ thân nên muốn quay về thăm người.
Phụ thân lại cười nhạo ta vừa mới xuất giá đã vội quay về nhà, không sợ trở thành câu chuyện cười cho người đời sao. Quay đầu ta dặn dò nhà bếp làm cho ta chút điểm tâm mà ta yêu thích, lúc rời khỏi cửa ta vẫn không quên mang theo một chiếc túi lớn.
Trên đường quay về phủ Cửu thiên tuế, trời bỗng đổ cơn mưa nặng hạt không có dấu hiệu dừng lại. Người khiêng kiệu không cẩn thận bị ngã, khiến ta rơi người ra khỏi kiệu ngã xuống đầu đập mạnh vào tảng đá xanh phủ đầy lớp nước mưa.
Cú đập mạnh khiến cho ta hoàn toàn bị thức tỉnh
Hóa ra là ta xuyên sách đến thế giới này.
Kinh khủng thật!
Trong sách nam nữ chính đương nhiên là Cửu thiên tuế cùng tiểu hoàng hậu, còn ta chính là nữ phụ ác độc trong truyền thuyết.
Trong sách có mô tả mối quan hệ giữa Cửu thiên tuế và hoàng hậu. Nửa đầu giống hệt những gì ta đã nghe, nhưng nửa sau là phần tệ nhất.
Sau khi Cửu thiên tuế cưới ta, ta bắt đầu có hứng thú với hắn, thậm chí ta còn không nghĩ hắn ta là thái giám, muốn cùng hắn ta sống một cuộc sống tốt đẹp.
Nhưng Cửu thiên tuế có bạch nguyệt quang của riêng mình, hắn chỉ muốn nổi loạn để có thể quang minh chính đại ở bên bạch nguyệt quang.
Lòng ta bất mãn, suốt ngày khiến nam nữ chính gặp rắc rối, đóng vai nữ phụ hung ác đến cực điểm.
Hoàng hậu hết lần này đến lần khác thoát khỏi cái chet với hào quang nhân vật chính. Cửu thiên tuế đối với ta không thể chịu đựng thêm được nữa, vào ngày nổi dậy thành công, hắn ta đem ta ngũ mã phanh thây.
Ngũ mã phanh thây! ! !
Đó là đại kết cục của ta trong cuốn sách!
Ta vô thức chạm vào tay chân và đầu của mình. May mắn thay, chúng vẫn chưa tách rời.
Tính toán thời gian, còn có hai tháng nữa Cửu thiên tuế sẽ bắt đầu tạo phản.
Sau khi trở về phủ Cửu thiên tuế, ta bắt đầu thu dọn đồ đạc, mang theo hết và lặng lẽ rời đi vào ban đêm, trước khi rời đi, ta không quên lấy đi hai chiếc chân nến bằng vàng trong phòng.
Ta trốn khỏi kinh thành và đi về phía nam, đến thị trấn Giang Nam xinh đẹp và tìm được một quán trọ để ở.
Ta đến tiệm cầm đồ cầm hai chiếc chân nến bằng vàng. Đồ đạc ở phủ Cửu thiên tuế rất có giá trị. Ta nhìn đống bạc và tiếc nuối vì đã không lấy thêm.
Có ai xui xẻo hơn ta không?
Khi người ta xuyên không đều là gặp mỹ nam, trả thù vả mặt, hay gặp khó khăn về sự nghiệp và tình duyên. Nhưng ta đây lại cưới một thái giám, hắn còn chưa thích ta, lại còn có bạch nguyệt quang và âm mưu nổi loạn, ép ta phải rời bỏ quê hương…
Ta biến sự đau buồn và tức giận của mình thành cơn đói, ta đã ăn rất nhiều vào tối đó.
Kết quả là ta ăn nhiều đến nỗi đầy bụng, nửa đêm ta thức dậy vài lần để vào nhà xí, tình cờ gặp Cửu thiên tuế, người đang chuẩn bị trở về kinh.