
Năm thứ hai cao học, thầy hướng dẫn chủ động đưa cho bọn tôi mấy tài khoản chứng khoán.
Mỗi tài khoản đều có năm trăm ngàn.
Thầy nói lỗ thì thầy chịu, lãi thì bọn tôi hưởng.
Tôi vốn dĩ trong tài khoản của mình còn nằm đó một tỷ rưỡi, năm trăm ngàn ấy chẳng đáng để bận tâm.
Chưa được bao lâu, thầy đã giục tôi:
“Người ta chơi chứng khoán cũng kiếm được mấy chục ngàn rồi, em sao vẫn chưa bắt đầu?”
Tôi không muốn phiền phức nên viện cớ đi làm thêm bận quá không có thời gian.
Thầy lại cười nhạo tôi thiển cận.
“Chơi chứng khoán lời gấp mười lần, các bạn khác đều đang làm, chỉ có em không làm, muốn chơi trội hả?”
Cả đám bạn cùng phòng cũng khuyên: có tiền không kiếm thì đúng là ngốc.
Để tránh phiền phức, tôi đồng ý đại, đem toàn bộ số tiền trong tài khoản đó mua cổ phiếu công ty nhà mình.
Một hôm, thầy đột nhiên xông vào lớp học.
“Ninh Vi! Tại sao tiền trong tài khoản chứng khoán tôi đưa em đều biến mất rồi?”
…
Bình luận