Chương 4 - Sau khi tôi trả thành linh hồn - Sau khi tôi trở thành linh hồn

dù biết xem và nghe trộm người khác là không đúng nhưng cô giờ đã là mà rồi , cũng chẳng ai biết được , với lại bản tính tò mò đã ăn sâu vào máu , không dứt ra được . 

 

thử hỏi có drama ai mà không hít chứ !!!

 

vậy nên , thất lễ rồi

 

ngồi bên cạnh , chỉ thấy anh ta nhàn nhạt dở túi tài liệu ra xem , cô cũng xát lại mà nhìn .

 

đầu tiên đập vào mắt tôi là những tấm hình   tôi bị nhà họ cố bạo hành , đánh đập . tôi dường như có chút kinh ngạc 

 

thứ 2 là những hình ảnh và bằng chứng cố phu nhân hay cũng chính là Nguyệt Đường biển thủ quỹ công ty . đó chính là người đã gây ra những ác mộng của tôi 

 

người phụ nữ đã đánh đập , bạo hành tôi từ nhỏ đến lớn khiến tôi bị trầm cảm vào năm 14 tuổi . cả tuổi thơ của tôi cũng là do bà ta và con gái bà ta phá hủy . 

 

khi khỏi bệnh trầm cảm , tôi đã cố gắng cách xa bọn họ ra 

 

được 2 năm , thì tôi lại bị bệnh dạ dày , vì chữa bệnh mà ở lại bệnh viện , cuối cùng bị con gái bà ta đẩy ch*t 

 

tôi nhìn anh ta cầm đống tài liệu lật qua lật lại nhìn mà tôi thầm nghĩ 

 

" có khi nào anh ta là cảnh sát không ? " 

 

bỗng người phụ nữ lên tiếng 

 

- anh có thể sống được bao nhiêu ngày nữa 

 

“ ? ”

 

- .....…

 

anh ta ngồi vẫn lật đống tài liệu mà không trả lời , sau khi xem hết xong mới nói 

 

- nhiều nhất 1 năm 

 

 tôi nhìn anh ta cũng chẳng giống người bị bệnh 

 

làm sao mà ch*t được???

 

cô gái khi lại lên tiếng hỏi 

 

- vậy giờ như thế nào , giao nộp cho cảnh sát chứ ?

 

-  chưa được , trước hết đăng tin ông già đấy lên đã , con gái ông ta cũng đăng lên luôn đi .

 

- vậy còn bà già đó ?

 

- để sau đi , bà ta mới là nguyên nhân .

 

- .…

 

- được thôi , tùy anh vậy, dù gì chuyện này cũng có lợi cho tôi 

 

 nói rồi cô gái ấy đứng dậy đi ra ngoài , tôi ngồi nghe bọn họ nói cũng chẳng hiểu gì 

 

 qua được vài ngày , dường như đã có phóng viên chụp được hình ảnh của người giàu Cố gia ôm hôn tình nhân nhỏ . thậm chí còn làm mờ mặt của cô gái ấy khi 2 người đi vào khách sạn .

 

do Cố gia cũng là nhà có tiếng chuyện này được đẩy lên cả hot search  do con gái ông ta là 1 nghệ sĩ piano , đó từ nhỏ đã được dạy nhiều thứ nên cô ta nhanh chóng nổi lên đồng thời cũng lấy đi rất nhiều sự chú ý của công chúng , tôi chỉ ngồi nhìn máy tính đọc với Tần Phong 

 

" chậc , này là thuê cả giảng viên ngữ văn để viết à , cuốn thật í chứ " 

 

dù vốn từ rất lâu cô đã bắt gặp ông ta ngoại tình , vì để cô không nói ông ta mới để cho cô ra ngoài ở riêng . gần đây nghe bảo Cố gia và Tống gia đang hợp tác 1 dự án 

 

dự án này rất quan trọng với Cố gia , nhưng với tình hình này thì không được rồi .

 

cô ngồi bên cạnh lắc lư bàn chân nhìn vào màn hình , bỗng anh ta lên tiếng 

 

- chuyện của Cố gia còn nhiều lắm , muốn xem nữa không ? 

 

thấy anh ta nói , tôi khó hiểu quay đầu nhìn xung quanh , quay lại nhìn anh ta , khuôn mặt vẫn cứ nhìn vào màn hình .

 

tôi liền cảm thấy không ổn , quay sang anh ta , dè dặt hỏi 

 

- a....a.... anh nhìn thấy tôi à 

 

- ...…

 

anh ta không trả lời , vẫn im lặng nhìn màn hình . dường như lúc này trông lòng cô vừa cảm thấy vui vừa cảm thấy sợ . suy cho cùng , làm ma còn có người trò chuyện vẫn vui hơn là tự mình lẩm bẩm .

 

mãi không thấy anh ta trả lời , cô có chút tiếc nuối 

 

- thôi bỏ đi .

 

chỉ thấy anh ta gập máy tính lại , quay đầu sang cô 

 

- nhìn thấy cô lâu rồi