Chương 96 - Sao Băng Qua Trời
Cô gấp gáp lục điện thoại, dò tìm cuộc gọi đến gần nhất, gán tên anh vào.
Ánh mắt Kelvin hơi chút bất mãn về cái cô gái tới từ nước X. Cô ấy không biết ngoài kia có hàng đống người muốn xin được số liên lạc của anh nên coi thường hay sao nhỉ.
Dùng bữa sáng xong, Kelvin đưa Tử Hân tới thiên đường mua sắm lớn nhất nước B.
Ban đầu, anh hơi ngạc nhiên bởi thấy những sản phẩm thời trang mà cô chọn lẫn lộn giữa các thương hiệu nổi tiếng cao cấp và bình dân rẻ tiền, nhưng lúc nhìn cô ướm phối chúng với nhau, anh mới gật gù tán thưởng gu thẩm mỹ của cô.
Trưa đến, hai người tiếp tục dắt nhau đi thưởng thức mỹ vị.
Tử Hân đảo mắt chiêm ngưỡng xung quanh khu nhà hàng. Nội thất nơi đây lấy cảm hứng trang trí từ nhiều loại rượu, vô cùng sang trọng đẳng cấp.
- Phần cô đây. – Kelvin đẩy dĩa thịt sườn đã cắt nhỏ sang cho Tử Hân.
Hành động chăm sóc của Kelvin làm cô bất giác lạc hồn về nước X, sống mũi bỗng cay cay. Cả buổi sáng la lết khám phá nước B cùng anh, cô tạm quên bao người thân thuộc, bây giờ lại nhớ day dứt.
- Cảm động sao? Đàn ông nước B ai cũng ga lăng cả, cô nên thấy bình thường thì hơn. – Anh cười nhẹ, cầm lấy chai rượu vang champagne trên bàn rót vào hai chiếc ly.
- Tôi không uống được rượu. – Cô ái ngại nhỏ giọng.
- Bây giờ cô tập dần đi, công tác trong ngành rượu mà không biết uống sao được. Nào, thử một chút rồi một chút.
Nhìn Kelvin nhiệt tình như vậy, Tử Hân nào nỡ chối từ. Thầm nghĩ uống ít chắc chẳng say đâu, thế là, cô đưa tay lấy. Nhưng khi còn chưa kịp chạm đã bị anh chặn lại, chau mày.
- Cô phải cầm vào thân ly hoặc đế ly, bởi nhiệt độ từ bàn tay sẽ hâm nóng rượu, khiến hương vị nó trở nên không đầy đủ.
- Vậy sao? Tôi đâu biết. – Cô cười chữa thẹn.
Tranh thủ lúc Tử Hân chẳng để ý, Kelvin khẽ giấu mặt sang một bên, méo miệng nghiến răng.
Gì mà chút xíu kiến thức xoay quanh rượu vang cô cũng chẳng biết thế. Còn dám oang oang quảng cáo công ty gia đình chuyên sản xuất rượu, ngành chủ lực nọ kia.
Tên thái tử Nam Thành rốt cuộc vì sao lại thả luống cho vợ nó quê mùa lạc hậu vậy nhỉ, nghe điệu bộ nó sành sỏi lắm chứ phải vừa đâu.
- Mùi vị thế nào, dễ uống không? – Kelvin cất tiếng hỏi.
- Thơm và ngọt, rất ngon. – Cô gật đầu đáp.
- Nhưng uống ít thôi, cô thấy nó ngọt ngọt mà uống nhiều là say cắm đầu đấy.
Dứt lời, Kelvin lấy nĩa ghim miếng thịt vào, đưa lên miệng.
Trông cách ăn uống từ tốn, nhẹ nhàng của anh, Tử Hân đoán định có lẽ anh được sinh ra trong gia đình trí thức cao và gia giáo. Bản thân cô vẫn chưa đạt tới chuẩn mực này.
Vì trong lúc nhai, Kelvin sẽ không mở miệng nói chuyện, thành thử mỗi lần Tử Hân muốn hỏi điều gì thì phải chờ anh nâng ly.
- Anh Kelvin, rượu thật với rượu giả, anh có thể… phân biệt được khi uống không? – Cô ngập ngừng lên tiếng.
- Được chứ.
- Bằng cách nào vậy?
- Rượu giả uống không thấy mùi thơm nồng nàn, thường sẽ có vị đắng, gắt và chua nữa. Nhưng không phải ai cũng cảm nhận được đâu, cho nên, thị trường rượu giả mới sôi động thế đấy.
Nghe anh nói xong, Tử Hân thôi không hỏi nữa. Cô cảm giác như anh đang ám chỉ mình. Việc Lý Hạo Nam giao phó hại cô lo lắng suốt mấy ngày nay. Khoảng thời gian nghỉ ngơi lại biến thành suy nghĩ.
Các tụ điểm lớn nhỏ đều nhất mực khăng khăng họ chỉ nhập hàng qua Wine Life, mà Wine Life lại nhập trực tiếp từ Nam Thành, vậy số lượng lớn rượu kém chất lượng kia ở đâu xuất hiện chứ.
Chỉ có một khả năng là nhân viên quản kho ở đó cố tình tuồn rượu xịn ra, đẩy rượu giả vào nhằm trục lợi.
Tuy nghĩ thế nhưng cô chưa dám chắc. Trừ phi tới tận nơi và thấy tận mắt mới có thể kết luận chính xác. Rốt cuộc Lý Hạo Nam tống cô sang phụ quản lý coi sóc chi nhánh hay làm thám tử điều tra vậy kìa.
Đang miên man suy tính thì giọng nói của Kelvin kéo cô về với thực tại.
- Ăn xong tôi đưa cô về nghỉ ngơi, tối cô còn muốn đến đâu chơi nữa không?
- Vũ trường hay quán bar gì cũng được.
Tử Hân lật đật trả lời khiến Kelvin đứng hình hết mấy giây. Anh tưởng người giống cô sẽ chẳng bao giờ đặt chân tới những chỗ đó mới đúng. Xem bộ, cô vợ của Lý Hạo Nhiên sang xứ người thì bắt đầu bung lụa rồi đây.
Là thằng em nhờ anh ngó chừng, giúp đỡ vợ nó. Vậy nên, anh chỉ làm theo đúng vậy thôi, cô muốn lên non hay xuống biển, anh đều sẵn lòng dốc sức.