Chương 31 - Sao Băng Qua Trời
Sương sớm tan dần, ban mai khẽ đến, khoác nhẹ chiếc áo lụa vàng lên khắp tàn cây, ngọn cỏ.
Tử Hân vừa cùng Lý Hạo Nam và Hạo Nhiên dùng bữa sáng xong thì dì Hà chạy vào thông báo Thiên Thuận đã tới, đang chờ ở phòng khách. Lý Hạo Nam gật đầu rồi đứng dậy, cùng Tử Hân tiến ra ngoài.
- Chào chủ tịch, cháu đến đón Tử Hân đi viếng mộ ạ.
Thiên Thuận cúi chào và ngẩng lên rất nhanh. Đôi mắt anh dừng lại trên người con gái đang đứng phía sau Lý Hạo Nam, hôm nay không hẹn nhưng trang phục của cả hai đều cùng tông màu đen trắng, trông cứ như đồ đôi vậy.
- Ừ. Hai đứa lấy xe mà đi, cứ chạy từ từ thôi, không vội.
Lý Hạo Nam vừa dứt lời thì dì Hà nhanh chóng bước tới gần Thiên Thuận, đưa chìa khóa cho anh. Nhìn Tử Hân có vẻ nóng lòng, anh liền cúi người lần nữa.
- Vậy, chúng cháu xin phép ạ.
- Đi đi. – Lý Hạo Nam phẩy tay.
Tử Hân khấp khởi mừng thầm, vội vã theo chân Thiên Thuận. Chui vô bên trong xe rồi, cô mới thở phào nhẹ nhõm. Xem ra ông trời con Hạo Nhiên kia dù có gan to cách mấy cũng không dám trái lời ông trời cha Lý Hạo Nam đây.
Vì lo cha con nhà họ Lý cài máy ghi âm hay ghi hình, thành thử suốt cả quãng đường, cô và anh chẳng ai dám nói với ai câu nào, sợ nhỡ miệng, bị bắt được thì khốn.
Sau khi mua bốn bó cúc trắng ở cửa hàng hoa gần đó, Thiên Thuận nắm tay Tử Hân tiến vào những ngôi mộ nằm sâu tận cuối khu nghĩa trang. Cả hai lặng lẽ đặt hoa, thắp hương và đứng im hồi lâu.
- Thiên Thuận, tốt nghiệp đại học xong, em sẽ qua nước B hai năm. – Tử Hân lên tiếng xóa tan bầu không gian yên tĩnh.
- Em nói gì? Sao em lại phải sang đó? Là ý của Lý Hạo Nam phải không?
Thiên Thuận gấp gáp tóm lấy hai vai cô, gặng hỏi. Tối hôm qua lúc gọi điện thoại, cô không hề đề cập tới vấn đề này.
- Anh bình tĩnh nghe em nói đã. Thật ra hôm qua em đã liều mạng xin Lý Hạo Nam hủy đi hôn ước với Hạo Nhiên nhưng cậu ấy gào thét không chịu, thành thử ông ta mới đưa ra cách này.
- Anh không hiểu. – Giọng Thiên Thuận dường như nghẹn lại.
Tử Hân khẽ nắm lấy tay anh, dẫn đến gốc cây gần đó, ấn anh xuống trên những chiếc rễ lớn nổi lên mặt đất rồi nhẹ nhàng ngồi ngay bên cạnh, thỏ thẻ kể cho anh nghe đầu cua tai nheo tất cả mọi chuyện cũng như ẩn ý phía sau quyết định của Lý Hạo Nam.
- Em nghĩ Lý Hạo Nam dù ác độc đến đâu cũng không thể bỏ lơi hạnh phúc của con trai ông ấy được, cố chấp cưới một người không yêu mình chỉ khiến cuộc đời cậu ấy trở nên bi thảm hơn thôi. – Cô mỉm cười, ôm lấy cánh tay anh, tựa đầu vào.
- Tử Hân, em chấp nhận theo ý họ là vì lo cho anh đúng không? Em lo Hạo Nhiên làm gì anh sao?
- Phải, em lo cho anh, cho em và cả Mộc Linh nữa. Hạo Nhiên tính tình bồng bột, lỡ đâu gây ra chuyện gì. Chưa kể, nếu làm ảnh hưởng danh tiếng của Nam Thành thì Lý Hạo Nam chắc chắn sẽ không buông tha chúng ta.
Cảm nhận đôi vai người con gái bé nhỏ đang run lên vì sợ, Thiên Thuận xót xa ôm choàng lấy. Anh hận bản thân đến thời điểm hiện tại vẫn quá ư yếu đuối, chẳng thể bảo vệ cô mà ngược lại còn khiến cô hy sinh vì mình.
Bây giờ, ngoài việc để Tử Hân ôm hy vọng Hạo Nhiên sẽ buông tay, anh cũng không còn cách nào khác. Anh biết cho dẫu cô có sang nước B hai năm hay qua nước M mười năm thì kết quả vẫn thế thôi. Lý Hạo Nam đã rất thông minh khi đi nước cờ hoàn hảo này.
Năm xưa lúc mẹ Hạo Nhiên mất và cậu bé rơi vào khủng hoảng tinh thần nghiêm trọng, Lý Hạo Nam liền đưa Tử Hân vào Lý gia để cô kề cận chăm sóc con ông.
Trải bao năm tháng, chỉ có mỗi Tử Hân suốt ngày ở bên cạnh, lo lắng quan tâm từng ly từng tý như vậy, chuyện Hạo Nhiên nảy sinh tình cảm sâu nặng với cô là điều đã biết trước, có lẽ cho đến hết cuộc đời, cậu ấy cũng chẳng thể nào xóa mờ được hình bóng của cô đâu.
Lần này, Thiên Thuận không hiểu ý đồ thực sự mà Lý Hạo Nam cử Tử Hân sang trông coi chi nhánh phân phối bên nước B nhưng việc ông đưa cô vào Lý gia thì anh biết rõ, đó chính là dùng cô làm bức bình phong vững chắc che đậy toàn bộ tội ác của ông ta.
Khi đám tang ba anh và ba Tử Hân vừa hoàn tất, xung quanh đã râm ran những tin đồn thất thiệt về Lý Hạo Nam. Trở lại sau thời gian dài điều trị bệnh ở nước ngoài, ông liên tục bị cảnh sát mời đến điều tra.
Thế nhưng, từ ngày đón Tử Hân về và gắn mác vợ tương lai của Hạo Nhiên lên cô thì mọi chuyện hoàn toàn lắng xuống.
Tất cả đều cho rằng, chẳng ai lại để con gái của người bị mình hại vào làm dâu nhà mình cả, bởi sau này, vị trí phu nhân chủ tịch Nam Thành sẽ thuộc về cô.
Dù không biết tương lai Lý Hạo Nam có tính toán gì thêm hay chăng nhưng hiện tại nhờ cô mà ông tránh được bao điều thị phi, tai tiếng.
Tử Hân của anh đã đáng thương lắm rồi, anh không muốn cô thêm lo lắng. Từ trước tới nay, cô đơn thuần chỉ nghĩ vì Lý Hạo Nam thấy Hạo Nhiên mến cô qua mấy lần gặp gỡ nên khi cậu bé gặp chuyện mới đem cô về giúp ông chăm sóc.