Chương 2 - Nữ Quỷ Cướp Con
Tan học trở về, Thảo dường như đã quên hết sạch chuyện đêm hôm qua. Thấy cháu gái vẫn vui vẻ, ăn được chơi được thì bà Hoa mới thở phào yên tâm. Hai bà cháu vẫn sinh hoạt như mọi ngày, con bé nô đùa với con chó Mực trong sân, còn bà thì lúi húi dứoi bếp nấu cơm. Sau khi cơm nước, rửa ráy tay chân xong xuôi, hai bà cháu lên giường đi nghỉ. Thảo vui vẻ kể những chuyện ở trường cho nội nghe. Bà Hoa vừa phe phẩy chiếc mo cau quạt mát cho cháu vừa cười hiền.
Mọi thứ đều diễn ra bình thường cho đến nửa đêm… cơn tức bụng khiến bé Thảo tỉnh giấc. Không hiểu sao đêm nay Thảo cảm thấy sợ hãi không muốn ra ngoài. Ôm chặt bụng nhắm mắt cố ngủ, nhưng cơn đau cứ nối tiếp như sóng trào dâng lên khiến nó chịu không nổi. Oằn oại cả nửa tiếng đồng hồ, Thảo không thể chịu nổi thêm đành phải lay lấy cánh tay bà Hoa:
“ Nội… còn lại mắc tiểu nữa rồi.”
Nghe tiếng cháu gái gọi, bà Hoa giật mình tỉnh giấc. Tiếng dép loẹt xoẹt của hai bà cháu lại vang lên trong căn nhà nhỏ. “ Kẹt…” một tiếng, cách cửa nhà bị đẩy ra, bà Hoa dẫn Thảo ra phía góc sân trái nhà ngồi xuống. Bầu trời đêm hôm nay cảm giác có chút âm u đáng sợ. Trên bầu đời đen kịt không có lấy một vì sao. Vầng trăng bị những áng mây đen che mất chỉ còn lộ ra được một chút. Thảo rùng mình, nó cảm giác như có một đôi mắt đang nhìn chằm chằm vào nó. Không chỉ Thảo, bà Hoa cũng cảm thấy như có thứ gì đó đang trốn trong bóng tối rình mò bà cháu họ.
Khi đang chuẩn bị đứng lên thì tiếng cười the thé đêm qua lại một lần nữa rót vào tai Thảo. Ngẩng đầu lên, nó nhìn thấy người đàn bà đêm qua đang ngồi bó ngói ngay trên thành giếng đối diện với nó, chỉ cách nó chừng 5m. Hai con mắt đỏ như hai chiếc đèn lồng nhỏ đang lúc lắc qua lại trông vô cùng kinh khủng. Khuôn mặt bà ta trắng như vôi, càng nổi bật lên cái miệng đỏ lòm cùng hai chiếc răng nanh nhọn chìa ra. Chiếc lưỡi dài tím đen đang uốn éo như con rắn trườn chầm chậm về phía Thảo. Chiếc lưỡi vươn dài, vươn dài đến khi cách mặt Thảo chỉ còn 2cm.
“ Áaaa… nội ơi cứu con…”
Thảo sợ đến cuống lên, vội nhào vào lòng bà Hoa ôm chặt. Thấy Thảo như vậy lại cộng thêm phản ứng của con bé đêm qua, bà Hoa đoán rằng có lẽ nó đã bị thứ gì đó không sạch sẽ trêu ghẹo. Nhổ toẹt bãi nước bọt, bà Hoa lẩm bẩm trong miệng:
“ Ma lành thì ở, ma dữ thì xéo. Mày trêu cháu bà, bà lấy muối gạo tống tiễn mày đi.”
Vừa nói, bà vừa hùng hổ doạ đông doạ tây. Mặc dù không nhìn thấy gì, nhưng bà biết thứ đó đang ở quanh đây. Tiếng cười của con nữ quỷ vẫn vang lên không dứt. Tiếng nó lanh lảnh:
“ lại tìm thấy rồi… lại tìm thấy rồi..”
Bỗng cánh tay đang ôm lấy lưng bà Hoa của Thảo bị thứ gì đó tóm lấy. Chỉ trong chớp mắt, một gương mặt trắng toát xuất hiện ngay sau lưng bà. Thông qua khe hở nơi cánh tay bà nội, Thảo thấy nó đang cười khach khách nhìn mình. Cánh tay của Thảo bị nó nắm đến đau buốt. Bà Hoa vẫn cứ hướng vào khoảng không trước mặt mà chửi, con quỷ lúc này dính sát mặt vào lưng bà nhưng bà lại không thể cảm nhận được.
Thảo lúc này đã sợ đến khóc không thành tiếng, đôi mắt nó mở to nhìn người đàn bà kia đang trườn trên lưng bà Hoa nhìn nó cười nhăn nhở.
“ Nội… nó… nó đang bám trên lưng nội kìa”
Nghe Thảo nói vậy, bà Hoa bỗng cảm thấy sống lưng lạnh toát. Vội ôm cháu chạy mải vào trong nhà, bà Hoa lập tức tiến tới ban thờ lầm rầm khấn vái mong được che chở. Lúc này con chó Mực từ đâu cũng chạy về sủa ầm lên. Dạo này đang đến kì động dục, thường nó toàn trốn đi cả đêm đến sáng mới mò về. Hôm nay khi đang đò đưa với cô chó vàng nhà hàng xóm thì như có một thế lực nào đó thôi thúc nó phải nhanh chóng chạy về nhà.
Từ trong mắt con mực phản chiếu một người đàn bà đang đánh đu trên cánh cửa nhòm vào trong, trên người bà ta đầy tà khí bốc lên đen kịt. Nghe tiếng con Mực, người đàn bà kia lập tức quay phắt lại lườm nó. Toàn thân con Mực lập tức run lên bần bật, nó kêu ư ử rồi cụp đuôi rúc gọn vào góc sân. Nhưng nó lại không đi hẳn, cứ thập thò hướng về phía người đàn bà mà sủa nhặng lên.
Có lẽ con mực trở về đã khiến con quỷ kia cảm thấy dè chừng. Trước khi đi nó để lại một câu:
“ Cũng sắp đến lúc rồi… hehehe.. chuẩn bị có con gái rồi.”
Sau khi được bà Hoa bế vào nhà, Thảo cứ luôn mê man không tỉnh. Cả người nó nóng bỏng, run rẩy không ngừng. Cả đêm bà Hoa thức trắng trông cháu, nhìn Thảo như vậy bà không kìm được nước mắt. Trước nay bà không phải là người tin vào mấy chuyện ma quỷ. Thấy Thảo trở nên như vậy thì bà lóng ngóng chẳng biết làm sao.
“ Hay là nó trúng gió nhỉ. Trời ơi là trời… sao số cháu tôi lại khổ thế này hả trời”
Trời vừa hửng sáng bà Hoa đã lật đật chạy qua nhà chú Hùng cách đó cả cánh đồng để nhờ xin giúp đỡ. Nghe Thảo bị sốt, chú Hùng vội phóng con xe dream cà tàng của mình qua đưa hai bà cháu lên bệnh viện tỉnh.
Kì lạ, đến khi vào phòng khám Thảo lại tỉnh táo trở lại. mặc dù vẫn còn hơi sốt nhưng nhìn chung không có gì đáng ngại. Cuối cùng bác sĩ chỉ có thể kết luận con bé bị sốt virus, kê hạ sốt và kháng sinh về uống.
Về đến nhà trời cũng đã quá trưa, sau khi cho Thảo ăn cháo uống thuốc xong xuôi, bà Hoa lại lật đật ra sau nhà băm bèo nấu cám cho lợn, gà ăn. Từ sáng đến giờ nào đã làm được việc gì đâu. Bà không chú ý rằng, Từ khi về đến nhà Thảo lại bắt đầu mê man dần đi. Đặt con bé lên giường lập tức nó liền li bì không tỉnh.
12h trưa, trong cơn mê man Thảo mơ hồ nhìn thấy một người phụ nữ trông vô cùng xinh đẹp tiến lại phía mình. Bà ta ăn mặc rất kì lạ, trên đầu vấn khăn mỏ quạ, mặc áo tứ thân, quần lụa đen. Trên tay còn cầm theo một chiếc nón quai thao. Nhìn qua cách ăn mặc, khí chất thì có lẽ thời đó cũng thuộc tầng lớp cao quý. Nhìn Thảo mỉm cười, bà ta cất giọng nhẹ nhàng:
Thảo ơi… Thảo… đi với mẹ con ơi…”
Bật giác Thảo như có người điều khiển mà “ dạ” một tiếng nhỏ. Trong mắt nó người đàn bà kia lại ngày càng trở nên xinh đẹp, nó muốn… đi theo bà ta. Khi người đàn bà đó tiến lại gần, bàn tay thon dài của bà ta nắm lấy bàn tay nhỏ đang đưa lên trong vô thức của Thảo, dắt nó đi về phía một ngôi nhà cổ phía xa xa. Bỗng một tiếng chó sủa vang phá tan đi khung cảnh bình yên trước mắt.
Gâu…gâu…gâu…
Từ đâu con chó mực phóng đến vừa sủa nhặng lên vừa vồ thẳng vào người đàn bà. Ngay lập trức bà ta ré lên quái dị, khuôn mặt bắt đầu biến đổi. Tóc xoã bung ra bay phần phật dù trời không có gió. Nước da không còn hồng hào mà trở nên trắng bệch. Chiếc mồm đỏ lòm cùng chiếc lưỡi thò ra hướng về phía con mực mà quật tới. Móng tay dài bật ra túm chặt lấy áo của Thảo. Thảo lúc này mới tỉnh táo lại, trước mắt nó chính là con nữ quỷ tối qua
Mọi thứ đều diễn ra bình thường cho đến nửa đêm… cơn tức bụng khiến bé Thảo tỉnh giấc. Không hiểu sao đêm nay Thảo cảm thấy sợ hãi không muốn ra ngoài. Ôm chặt bụng nhắm mắt cố ngủ, nhưng cơn đau cứ nối tiếp như sóng trào dâng lên khiến nó chịu không nổi. Oằn oại cả nửa tiếng đồng hồ, Thảo không thể chịu nổi thêm đành phải lay lấy cánh tay bà Hoa:
“ Nội… còn lại mắc tiểu nữa rồi.”
Nghe tiếng cháu gái gọi, bà Hoa giật mình tỉnh giấc. Tiếng dép loẹt xoẹt của hai bà cháu lại vang lên trong căn nhà nhỏ. “ Kẹt…” một tiếng, cách cửa nhà bị đẩy ra, bà Hoa dẫn Thảo ra phía góc sân trái nhà ngồi xuống. Bầu trời đêm hôm nay cảm giác có chút âm u đáng sợ. Trên bầu đời đen kịt không có lấy một vì sao. Vầng trăng bị những áng mây đen che mất chỉ còn lộ ra được một chút. Thảo rùng mình, nó cảm giác như có một đôi mắt đang nhìn chằm chằm vào nó. Không chỉ Thảo, bà Hoa cũng cảm thấy như có thứ gì đó đang trốn trong bóng tối rình mò bà cháu họ.
Khi đang chuẩn bị đứng lên thì tiếng cười the thé đêm qua lại một lần nữa rót vào tai Thảo. Ngẩng đầu lên, nó nhìn thấy người đàn bà đêm qua đang ngồi bó ngói ngay trên thành giếng đối diện với nó, chỉ cách nó chừng 5m. Hai con mắt đỏ như hai chiếc đèn lồng nhỏ đang lúc lắc qua lại trông vô cùng kinh khủng. Khuôn mặt bà ta trắng như vôi, càng nổi bật lên cái miệng đỏ lòm cùng hai chiếc răng nanh nhọn chìa ra. Chiếc lưỡi dài tím đen đang uốn éo như con rắn trườn chầm chậm về phía Thảo. Chiếc lưỡi vươn dài, vươn dài đến khi cách mặt Thảo chỉ còn 2cm.
“ Áaaa… nội ơi cứu con…”
Thảo sợ đến cuống lên, vội nhào vào lòng bà Hoa ôm chặt. Thấy Thảo như vậy lại cộng thêm phản ứng của con bé đêm qua, bà Hoa đoán rằng có lẽ nó đã bị thứ gì đó không sạch sẽ trêu ghẹo. Nhổ toẹt bãi nước bọt, bà Hoa lẩm bẩm trong miệng:
“ Ma lành thì ở, ma dữ thì xéo. Mày trêu cháu bà, bà lấy muối gạo tống tiễn mày đi.”
Vừa nói, bà vừa hùng hổ doạ đông doạ tây. Mặc dù không nhìn thấy gì, nhưng bà biết thứ đó đang ở quanh đây. Tiếng cười của con nữ quỷ vẫn vang lên không dứt. Tiếng nó lanh lảnh:
“ lại tìm thấy rồi… lại tìm thấy rồi..”
Bỗng cánh tay đang ôm lấy lưng bà Hoa của Thảo bị thứ gì đó tóm lấy. Chỉ trong chớp mắt, một gương mặt trắng toát xuất hiện ngay sau lưng bà. Thông qua khe hở nơi cánh tay bà nội, Thảo thấy nó đang cười khach khách nhìn mình. Cánh tay của Thảo bị nó nắm đến đau buốt. Bà Hoa vẫn cứ hướng vào khoảng không trước mặt mà chửi, con quỷ lúc này dính sát mặt vào lưng bà nhưng bà lại không thể cảm nhận được.
Thảo lúc này đã sợ đến khóc không thành tiếng, đôi mắt nó mở to nhìn người đàn bà kia đang trườn trên lưng bà Hoa nhìn nó cười nhăn nhở.
“ Nội… nó… nó đang bám trên lưng nội kìa”
Nghe Thảo nói vậy, bà Hoa bỗng cảm thấy sống lưng lạnh toát. Vội ôm cháu chạy mải vào trong nhà, bà Hoa lập tức tiến tới ban thờ lầm rầm khấn vái mong được che chở. Lúc này con chó Mực từ đâu cũng chạy về sủa ầm lên. Dạo này đang đến kì động dục, thường nó toàn trốn đi cả đêm đến sáng mới mò về. Hôm nay khi đang đò đưa với cô chó vàng nhà hàng xóm thì như có một thế lực nào đó thôi thúc nó phải nhanh chóng chạy về nhà.
Từ trong mắt con mực phản chiếu một người đàn bà đang đánh đu trên cánh cửa nhòm vào trong, trên người bà ta đầy tà khí bốc lên đen kịt. Nghe tiếng con Mực, người đàn bà kia lập tức quay phắt lại lườm nó. Toàn thân con Mực lập tức run lên bần bật, nó kêu ư ử rồi cụp đuôi rúc gọn vào góc sân. Nhưng nó lại không đi hẳn, cứ thập thò hướng về phía người đàn bà mà sủa nhặng lên.
Có lẽ con mực trở về đã khiến con quỷ kia cảm thấy dè chừng. Trước khi đi nó để lại một câu:
“ Cũng sắp đến lúc rồi… hehehe.. chuẩn bị có con gái rồi.”
Sau khi được bà Hoa bế vào nhà, Thảo cứ luôn mê man không tỉnh. Cả người nó nóng bỏng, run rẩy không ngừng. Cả đêm bà Hoa thức trắng trông cháu, nhìn Thảo như vậy bà không kìm được nước mắt. Trước nay bà không phải là người tin vào mấy chuyện ma quỷ. Thấy Thảo trở nên như vậy thì bà lóng ngóng chẳng biết làm sao.
“ Hay là nó trúng gió nhỉ. Trời ơi là trời… sao số cháu tôi lại khổ thế này hả trời”
Trời vừa hửng sáng bà Hoa đã lật đật chạy qua nhà chú Hùng cách đó cả cánh đồng để nhờ xin giúp đỡ. Nghe Thảo bị sốt, chú Hùng vội phóng con xe dream cà tàng của mình qua đưa hai bà cháu lên bệnh viện tỉnh.
Kì lạ, đến khi vào phòng khám Thảo lại tỉnh táo trở lại. mặc dù vẫn còn hơi sốt nhưng nhìn chung không có gì đáng ngại. Cuối cùng bác sĩ chỉ có thể kết luận con bé bị sốt virus, kê hạ sốt và kháng sinh về uống.
Về đến nhà trời cũng đã quá trưa, sau khi cho Thảo ăn cháo uống thuốc xong xuôi, bà Hoa lại lật đật ra sau nhà băm bèo nấu cám cho lợn, gà ăn. Từ sáng đến giờ nào đã làm được việc gì đâu. Bà không chú ý rằng, Từ khi về đến nhà Thảo lại bắt đầu mê man dần đi. Đặt con bé lên giường lập tức nó liền li bì không tỉnh.
12h trưa, trong cơn mê man Thảo mơ hồ nhìn thấy một người phụ nữ trông vô cùng xinh đẹp tiến lại phía mình. Bà ta ăn mặc rất kì lạ, trên đầu vấn khăn mỏ quạ, mặc áo tứ thân, quần lụa đen. Trên tay còn cầm theo một chiếc nón quai thao. Nhìn qua cách ăn mặc, khí chất thì có lẽ thời đó cũng thuộc tầng lớp cao quý. Nhìn Thảo mỉm cười, bà ta cất giọng nhẹ nhàng:
Thảo ơi… Thảo… đi với mẹ con ơi…”
Bật giác Thảo như có người điều khiển mà “ dạ” một tiếng nhỏ. Trong mắt nó người đàn bà kia lại ngày càng trở nên xinh đẹp, nó muốn… đi theo bà ta. Khi người đàn bà đó tiến lại gần, bàn tay thon dài của bà ta nắm lấy bàn tay nhỏ đang đưa lên trong vô thức của Thảo, dắt nó đi về phía một ngôi nhà cổ phía xa xa. Bỗng một tiếng chó sủa vang phá tan đi khung cảnh bình yên trước mắt.
Gâu…gâu…gâu…
Từ đâu con chó mực phóng đến vừa sủa nhặng lên vừa vồ thẳng vào người đàn bà. Ngay lập trức bà ta ré lên quái dị, khuôn mặt bắt đầu biến đổi. Tóc xoã bung ra bay phần phật dù trời không có gió. Nước da không còn hồng hào mà trở nên trắng bệch. Chiếc mồm đỏ lòm cùng chiếc lưỡi thò ra hướng về phía con mực mà quật tới. Móng tay dài bật ra túm chặt lấy áo của Thảo. Thảo lúc này mới tỉnh táo lại, trước mắt nó chính là con nữ quỷ tối qua