Chương 4 - Nguồn Gốc Của Quỷ
Hoàng Đế cũng nói : " Đúng vậy , hơn nữa quỷ vẫn hoành hành nhân gian. Tôi nghi ngờ thứ quỷ mưu đồ là nỗi sợ hãi và tuổi thọ của con người ."
Sắc mặt hai người nặng nề. Họ đều đang suy nghĩ cách đối phó với Quỷ và Tiên.
Viêm Hoàng không ngờ rằng Quỷ và Tiên đã phái Xi Vưu dẫn dắt tộc Vu phát động chiến tranh với bộ lạc Viêm Hoàng trước .
Quỷ và Tiên tìm đến Xi Vưu, nói với hắn : "Người của Viêm Hoàng không còn sợ chúng ta cũng không còn tin chúng ta nữa. Ngươi dẫn tộc Vu g.i.ế.c Viêm Hoàng, để những người còn lại đều quy phục Quỷ và Tiên."
Năng lực tộc Vu không chỉ đến từ Tiên mà họ còn sợ Quỷ nên Xi Vưu chỉ đành đồng ý.
Tộc Vu tấn công bộ lạc Viêm Hoàng. Con người tuy có trí tuệ biết bày binh bố trận, giỏi dùng công cụ, nhưng tộc Vu lại có thể hô mưa gọi gió. Đây không phải sức mạnh mà con người có thể chống lại .
Tộc Vu bao vây bộ lạc Viêm Hoàng, làm mưa suốt ngày ở vùng đất của bộ lạc.
Mưa lớn khiến nước sông dâng cao, cuốn trôi nhà cửa, cuốn đi con người và gia súc. Nước mưa làm ướt cơ thể người khiến rất nhiều người mắc bệnh.
"Nhanh! Nước đến đất ngăn!" Hoàng Đế dẫn đầu gánh đất, cùng mọi người xây đê chống nước.
"Khẩn trương sắc thuốc! Cho người bệnh uống t.h.u.ố.c đi !" Viêm Đế cõng một túi thảo d.ư.ợ.c lo lắng nói .
Nhưng không ai trả lời ông, tất cả mọi người đều im lặng.
"Còn đợi gì nữa!" Viêm Đế hỏi.
Người bên cạnh bỗng òa khóc nức nở: "Viêm Đế! Bây giờ giữa trời đất toàn là nước mưa, chúng ta không thể nhóm lửa!"
Thoáng chốc Viêm Đế hoảng hốt, suýt nữa ngất xỉu. Ông lúc này mới nhận ra , ngay cả nhóm lửa cũng không nhóm được thì làm sao có thể nấu cơm, sắc thuốc?
Viêm Đế nhìn tộc nhân bi t.h.ả.m bên cạnh, nước mắt rơi xuống hòa vào trong nước mưa.
Có người tuyệt vọng nói : "Chẳng lẽ loài người sắp diệt vong sao ?"
Viêm Đế gào lên: "Giữ vững hy vọng! Chỉ cần con người còn hy vọng thì không có đường cùng!"
Được ăn cả ngã về không , Viêm Đế nhặt khúc gỗ trên mặt đất, lại cầm một cành cây nhọn, đặt cành cây vào lòng bàn tay, dùng sức ma sát vào khúc gỗ tròn.
Mọi người thấy vậy đều ngẩn ra . Gỗ bị ướt, sao có thể khoan gỗ lấy lửa?
Quả nhiên, dù Viêm Đế mài rách cả tay cũng không thấy một tia lửa nào.
Viêm Đế không nói gì, đổi một khúc gỗ khác tiếp tục làm như vậy .
Tiên xuất hiện, bay trên không trung chứng kiến tất cả. Lúc này Tiên đã không còn che giấu nữa, bất chấp hình tượng cười điên cuồng.
“Loài Người! Nhìn Viêm Đế của các ngươi xem, đang khoan gỗ lấy lửa trong mưa kìa!"
Viêm Đế chỉ bình tĩnh đáp lại : "Quỷ và Tiên đều có thể sinh ra từ niềm tin nơi con người . Vậy thì ta tin ta có thể tạo ra lửa, cũng không phải là không thể."
Tiên bị câu nói này làm cho nghẹn lời nhất thời không nói nên lời. Hồi lâu sau , tức giận nói : "Ngươi xem ai sẽ tin ngươi!"
"Ta tin!" Hoàng Đế sải bước đi tới. Ông đến bên cạnh Viêm Đế, cầm lấy khúc gỗ cũng mài lửa.
Tiên có chút sợ hãi:”Này con người , chúng ta có thể thương lượng. Chỉ cần các ngươi dâng hiến niềm tin và sự tự cường cho ta , ta đảm bảo các ngươi có thể sở hữu năng lực của tộc Vu, đồng thời giữ lại thân phận con người . Sau này các ngươi sẽ có nguồn lương thực và tài nguyên vô tận."
Không ai trả lời Tiên. Những người khác được Viêm Hoàng cổ vũ, cũng đều cầm lấy khúc gỗ.
Trong cơn mưa như trút nước, loài người khoan gỗ lấy lửa.
Quỷ lúc này cũng đến, nó dữ tợn nói :
"Hỡi loài người , các người đã không đồng ý, vậy thì sau này ta sẽ ngày đêm quấn lấy loài người . Cho dù là hậu thế của các ngươi, ta cũng phải khiến chúng cảm nhận nỗi sợ hãi."
Hai người Viêm Hoàng lúc này toàn tâm toàn ý ma sát cành cây, không còn quan tâm Quỷ và Tiên nói gì nữa.
Nhưng nửa ngày trôi qua vẫn không có tia lửa nào xuất hiện, Quỷ và Tiên thở phào nhẹ nhõm.
Quỷ và Tiên chế giễu: "Hai vị thủ lĩnh Viêm Hoàng lại là hai kẻ ngu xuẩn nhất!"
Viêm Hoàng vẫn từng chút một ma sát gỗ, cho dù lúc này tay hai người đã m.á.u me đầm đìa.
Viêm Đế hỏi Hoàng Đế: "Ông còn nhớ sau lần đầu tiên Toại Nhân thị khoan gỗ lấy lửa, con người đã có được thứ gì không ?"
Hoàng Đế nói : " Tôi nhớ, là hy vọng. Toại Nhân thị mang đến hy vọng cho loài người ."
Viêm Đế kiên định nói : "Chúng ta sở hữu hy vọng, niềm tin, và sự tự cường cho nên hôm nay loài người sẽ không tuyệt diệt!"
Ngay trong bầu không khí u ám, ngột ngạt này , bỗng nhiên!
Một chấm đỏ chói mắt xuất hiện trong mắt tất cả mọi người .
Đó là tia lửa! Có lửa rồi !
Bùm!
Khoảnh khắc tiếp theo! Đốm lửa nhỏ đó bùng cháy dữ dội! Cháy trong mưa lớn, cháy giữa trời đất!
"Ha ha ha!"
Viêm Hoàng đứng dậy cười lớn, phát ra âm thanh vang dội chấn động cả Tiên và Quỷ, sảng khoái nói :
"Nhân tộc tự cường! Sự sống không ngừng!"
Hoàng Đế tay trái chỉ Quỷ, tay phải chỉ Tiên.
"Quỷ và Tiên! Viêm Hoàng chúng ta dẫn dắt con người , chính thức khai chiến với các ngươi!"
6
Giáo sư Ngô kể đến đây, không kìm được nữa, tháo kính xuống, lau nước mắt nơi khóe mắt.
Ông hít sâu một hơi , đôi môi run rẩy nói :
"Thưa các vị, xin thứ lỗi cho tôi nói thêm một câu ngoài lề. Tôi muốn nói rằng, con người quả thực quá vĩ đại!"
"Xin bày tỏ lòng thành kính đến những tổ tiên kiên cường bất khuất của loài người ." Một vị giáo sư già tóc hoa râm dẫn đầu vỗ tay.
Cả hội trường ai nấy đều xúc động trước cảnh tượng loài người lấy lửa trong mưa.
Đợi khi yên tĩnh lại , giáo sư Ngô đeo kính lên, chỉ vào bức bích họa nói :
"Nội dung của ba bức bích họa đến đây là gần như hoàn thành rồi , nhưng phía sau còn một đoạn nhỏ nữa, tôi sẽ kể nốt cho mọi người nghe ."
Viêm Hoàng dựa vào sức mạnh tự cường không ngừng nghỉ, đ.á.n.h bại tộc Vu, mục tiêu tiếp theo chính là Quỷ và Tiên.
Viêm Đế nói với Hoàng Đế: "Giáo mác và cung tên của chúng ta vô hiệu với Quỷ và Tiên, nắm đ.ấ.m của chúng ta cũng không đ.á.n.h trúng chúng."
Hoàng Đế đồng ý với quan điểm của ông, nghiêm túc nói :
"Cho nên tôi nhất định phải đúc một loại vũ khí có thể tiêu diệt Quỷ và Tiên."
"Hiên Viên, ông định đúc vũ khí đó như thế nào?"
Hoàng Đế trả lời: "Hiện tại vẫn chưa biết , cho nên tôi muốn ra khỏi bộ lạc đi tìm kiếm bên ngoài, biết đâu có thể tìm được cách đúc loại vũ khí này ."