
Tổng tài nhà giàu Thôi Minh Vũ vì tai nạn xe mà trở thành một kẻ ngốc.
Tôi thương anh, nên kết hôn và tận tâm chăm sóc anh.
… Đương nhiên không phải vì khuôn mặt điển trai cùng bờ vai rộng, eo thon và cơ bụng tám múi hoàn hảo của anh mà mới kết hôn đâu.
Anh ngay cả quần áo cũng mặc không xong, tôi liền bảo anh khỏi mặc.
Anh ngủ cũng phải có người ôm dỗ mới ngủ được, tôi liền ngày nào cũng ôm anh ngủ.
Mỗi ngày chọc ghẹo anh một chút, tiện thể ăn đậu hũ, nhìn anh đỏ mặt, ngày nào tôi cũng sống rất “hạnh phúc”.
Tôi vốn tưởng mình sẽ mãi sống như vậy với ông chồng ngốc nhưng thuần khiết, cuồng nhiệt.
Cho đến khi tôi nhìn thấy một người đàn ông quý phái, tao nhã, khí thế mạnh mẽ, ung dung giải quyết một cuộc đàm phán thương mại.
Đó là một gương mặt y hệt chồng tôi, nhưng lại mang theo thần thái mà anh chưa từng bộc lộ.
Anh nói chuyện tiếng Anh lưu loát với khách hàng nước ngoài, toàn thân toát lên vẻ tao nhã và khí chất khống chế mọi thứ.
Lúc ấy tôi mới biết, thì ra cái “ngốc” của anh là giả vờ!
Bình luận